Trong giây lát, pháp lực của hắn đã tăng lên gần gấp đôi!
Công pháp Trường Xuân Quyết được nâng cao một bước, đi vào cảnh giới hậu kỳ Luyện Khí tầng bảy!
- Ha ha... sau này có thể sánh ngang với thiên tài linh căn thượng phẩm, bình cảnh Luyện Khí hậu kỳ lại không còn là bình cảnh nữa!
- Thanh Mộc Linh Thể đã thành, mình tiện thể đột phá Luyện Khí hậu kỳ, hôm nay đúng là song hỷ lâm môn!
Phương Tịch mở hai mắt ra, cười ha ha.
Bây giờ, hắn mới ba mươi ba tuổi. Cho dù Trường Sinh Thuật thất bại, ít nhất Thanh Mộc Linh Thể vẫn còn.
Lấy tư chất của hắn bây giờ vẫn có hy vọng đạt tới Trúc Cơ! Hắn cũng có hi vọng trường sinh!
- Ơ?
Phương Tịch bỗng nhiên cảm giác không đúng. Hắn mở mắt ra và nhắm mắt lại... cảm giác mi tâm của mình dường như có thêm “con mắt” thứ ba!
Ở dưới “con mắt” này, cho dù hắn nhắm hai mắt vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng mọi thứ xung quanh trong phạm vi ba trượng.
Không chỉ có vậy, hắn thậm chí có thể quan sát mình từ góc độ khác.
Trong tầm mắt của hắn có thể nhìn thấy một thiếu niên áo xanh đang ngồi xếp bằng, hai mắt khép hờ!
- Điều này giống như là... thần thức?
Có kinh nghiệm mượn pháp khí khiến linh thức rời khỏi thân thể trong buổi đấu giá trước đó, Phương Tịch nhanh chóng nhận ra, còn đây là thần thức chỉ tu tiên giả Trúc Cơ kỳ mới có!
- Nghe đồn, cho dù là tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ cũng có thể khiến thần thức rời khỏi thân thể xa hai mươi, ba mươi trượng, trong phạm vi thần thức, tất cả đều hiện ra!
- Bây giờ, mặc dù giới hạn của ta chỉ là ba trượng, nhưng cũng thật sự là thần thức!
- Chẳng… chẳng lẽ... chẳng lẽ đây là điểm đặc biệt của Thanh Mộc Linh Thể, không ngờ có thể giúp tu sĩ sớm luyện thành thần thức ở Luyện Khí hậu kỳ?
- Hay là sự đặc biệt của Yêu Ma Thụ? Hoặc kết quả do các loại nhân tố cùng chồng lên?
Phương Tịch đã phần nào hiểu rõ nguyên nhân những tông môn lớn đổ xô vào tu sĩ linh thể.
- Bây giờ... Khí huyết của ta như rồng, lại luyện thành thần thức! Trúc Cơ có ba cửa ải tinh khí thần, ta lại có thể san bằng hai cửa ải!
Hắn cảm thấy khó tin:
- Vậy chẳng phải chờ tới sau khi ta đạt tới Luyện Khí tầng mười viên mãn, cho dù ta không dùng tới những đan dược khác, vẫn nắm chắc ba bốn phần có thể đột phá tới Trúc Cơ kỳ?
Đương nhiên, nếu mình đột phá Trúc Cơ không chết sẽ bị thương nặng, Phương Tịch chắc chắn sẽ không chọn lựa làm như vậy.
Hắn muốn đột phá Trúc Cơ, tất nhiên sẽ ăn một viên Trúc Cơ Đan cho chắc.
- Thần thức, ta tự nhiên luyện thành thần thức!
Phương Tịch không kịp chờ đợi, hắn đi ra khỏi hang động dưới lòng đất, lấy thần thức của bản thân quan sát thế giới này một phần nữa.
Bên trong hồ nước, Đại Thanh Ngư đang lén lén lút lút tu luyện yêu khí, mắt cá lập tức nhìn chằm chằm vào Phương Tịch, rất sợ hắn cắt mình thành cá lát ăn sống.
Dù sao thời hạn mười năm đã tới!
Trong phòng côn trùng, sau vài lần gây giống, hơn nửa số Kim Quy Tử đều hiện ra màu xanh, rõ ràng là khá hữu ích.
Phương Tịch đi đến bên ngoài, tới gần bờ ruộng.
Bây giờ giới hạn thần thức của hắn là ba trượng, cũng chính là mười mét. Hắn phải đến gần quan sát.
Bên trong lều gỗ, Lư Quá đang cố gắng ngồi tĩnh tọa tu luyện.
Mà ở dưới lòng đất trong góc còn chôn mấy viên linh thạch hạ phẩm, cũng không biết thằng nhóc này làm sao tích góp ra được.
Phương Tịch lại tới bên ngoài cửa nhà Vương quả phụ, thần thức đảo qua và lập tức che mắt. Hắn đã nhìn thấy thứ không nên nhìn.
Hắn xoay người rời đi, may là thần thức đảo qua, phần lớn tu sĩ Luyện Khí còn chưa thể phát hiện, bằng không sẽ xấu hổ lắm...
...
Mấy ngày sau, dưới cây hoa đào trong đình viện.
Trải qua mấy ngày nay tìm hiểu, Phương Tịch cuối cùng đã làm quen với thần thức, có thể phóng có thể thu.
Lúc này, hắn thả một cái ngọc giản trong tay xuống.
Không ngờ trong ngọc giản này ghi lại trận đạo truyền thừa của Trận Đạo Sơ Giải!
Lần này, những trận văn vốn phức tạp huyền ảo không ngờ trở nên đơn giản hơn rất nhiều.
- Ở dưới thần thức trợ giúp, ai nấy cũng có thể là tiểu thiên tài!
- Chẳng trách ngọc giản yêu cầu phải luyện thành thần thức mới tới nhập môn, độ khó thật sự giảm xuống không ít đâu...
Phương Tịch xúc động.
Sau khi luyện thành thần thức, hắn cảm giác mình trở nên tai thính mắt tinh, ngay cả tư duy vận chuyển cũng nhanh hơn gấp mấy phần, không khỏi nhặt lại truyền thừa bốn kỹ năng tu tiên trước đây khó có thể nhập môn.
Kết quả, hắn phát hiện... những cửa ải mình vốn thấy vô cùng khó khăn tự nhiên biến thành một con đường bằng phẳng!
- Đáng tiếc... Tài lực và thời gian của ta chung quy có hạn, mỗi ngày còn phải tu luyện Trường Xuân Quyết và Trường Sinh Thuật, tiện thể làm ruộng nuôi cá...
Phương Tịch suy nghĩ một lát lại đưa ra lựa chọn.
Đã có điều kiện này, hắn tất nhiên phải tập trung vào trận pháp ở tầng cao nhất của chuỗi cấp bậc!
Sau đó học tới luyện đan!
Về phần luyện khí và vẽ phù? Chỉ có thể tùy duyên…