Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 240 - Chương 240 - Kim Nha Quát Tháo 3

Chương 240 - Kim Nha quát tháo 3
Chương 240 - Kim Nha quát tháo 3

Phương Tịch thả lỏng thanh đao trong tay, ấn đầu của Đại Thanh Ngư xuống:

- Chẳng lẽ ngươi còn có huyết thống của Giao Nhân? Không đúng... Ta nhớ rõ ràng cho ngươi ăn tinh huyết Xà Giao!

- Mà thôi, nể tình ngươi còn có chút hữu dụng, ta sẽ cho ngươi một cơ hội!

Trong phút chốc, hai tay Phương Tịch bấm pháp quyết, thần thức phóng ra ngoài, hung hăng đâm vào trong cơ thể của Đại Thanh Ngư!

Đại Thanh Ngư giật mình, mắt cá cực lớn đảo quanh.

Dựa theo truyền thừa ngự thú của Miêu Đông nói, tu sĩ Trúc Cơ lấy thần thức lạc ấn ngự thú, mọi việc đều thuận lợi.

Tu sĩ Luyện Khí không có thần thức giúp đỡ, mới cần mượn các loại đạo cụ huyết khế...

Bây giờ Phương Tịch đang dùng cách lấy thần thức lạc ấn trong truyền thừa ngự thú, dùng sức mạnh ký kết khế ước chủ tớ với Đại Thanh Ngư!

Sau một lát, dấu ấn đã thành.

Trừ khi Đại Thanh Ngư thăng cấp Trúc Cơ, bằng không nó căn bản khó có thể phản kháng được bất kỳ một ý nghĩ nào của Phương Tịch!

Đây cũng là uy lực thần thức của Trúc Cơ!

- Ta sẽ cho ngươi mười năm, cũng cho ngươi số tinh huyết Xà Giao còn lại, nếu ngươi vẫn không có cách nào thăng cấp thành Ngư Vương cấp một thượng phẩm, vậy ta vẫn sẽ giết thịt.

Phương Tịch vỗ một phát đưa Đại Thanh Ngư về hồ nước, thản nhiên nói.

Nước mắt Đại Thanh Ngư tuôn ra ào ào. Tuy nó mất đi tự do thân yêu nhưng may mắn vẫn bảo vệ được một mạng.

Lúc này, nó nghe được mệnh lệnh của chủ nhân, không khỏi liên tục gật đầu.

...

Sau khi thu phục Đại Thanh Ngư, Phương Tịch lại đi tới phòng côn trùng xem Kim Quy Tử.

Hắn chọn ra hết Thanh Hoa Kim Quy Tử, lại lấy pháp môn trong Ngự Trùng Bút Ký lần lượt thần phục chúng.

Dựa theo trong bút ký nói, có hai cách để khống chế đàn yêu trùng Kim Quy Tử này.

Thứ nhất là bồi dưỡng trùng vương, sau đó dùng thần thức khế ước với trùng vương, lại lấy trùng vương ra lệnh cho đàn yêu trùng. Mặc dù không có cách nào sai khiến dễ dàng, nhưng đàn trùng có trật tự riêng, vẫn khá nghe lời, đồng thời tiêu hao cũng nhỏ.

Loại thứ hai lại thiết lập Khế Ước Trận Pháp riêng, thêm tinh huyết của tu sĩ vào trong đó, ký kết khế ước khá yếu với từng con yêu trùng. Kể từ đó, có thể khống chế đàn yêu trùng hoàn thành rất nhiều thao tác tinh tế, nhưng tu sĩ sẽ tiêu hao tinh huyết và thần thức khá lớn.

Phương Tịch cân nhắc lợi hại, dĩ nhiên chọn loại thứ nhất. Hắn chọn ra một con Thanh Hoa Kim Quy Tử có kích thước lớn nhất, yêu khí mạnh nhất để đào tạo làm trùng vương, sau đó ký kết khế ước chủ tớ với nó, lại để trùng vương này ra lệnh cho đàn yêu trùng.

Sau khi hoàn thành tất cả những điều này, hắn phát hiện mình thiếu một túi linh thú!

Kim Quy Tử là vật sống, không thể bỏ vào trong túi trữ vật.

Mà ban đầu, hắn không nghĩ tới chuyện phải bồi dưỡng linh thú này, nên không mua túi linh thú dự phòng.

Đây cũng là người thông minh lo nghĩ nghìn chuyện, nhất định phải có chuyện quên mất.

Cũng may Phương Tịch còn có chạy chân.

Hắn suy nghĩ và gọi Lư Quá qua.

- Lão gia có gì căn dặn?

Lư Quá hạ thấp phong thái.

- Tu sĩ Đào Hoa Đảo sẽ có hội trao đổi ở Kính Nguyệt Hồ vào mùng một và mười lăm. Ngươi cầm túi linh thạch này đi xem có túi linh thú không, có thì mua hai cái về.

Phương Tịch đưa một cái túi nhỏ cho Lư Quá, trong đó chứa đầy linh thạch hạ phẩm lớn bằng móng tay.

- Vâng!

Lư Quá đảo tròng mắt. Hắn đã quen làm chân chạy cho Phương Tịch, thỉnh thoảng còn có thể thu được chút tiền vào túi mình.

Mấy ngày sau, Lư Quá quay về Phỉ Thúy Nhai, mang về hai túi linh thú cho Phương Tịch.

Một túi trong đó còn thuộc tính thủy. Chắc tại hắn biết Phương Tịch nuôi một con linh ngư.

Sự thông minh cơ trí này khiến Phương Tịch không khỏi coi trọng hắn hơn.

Chỉ cần Lư Quá có thể làm việc, làm tốt... Trong quá trình thỉnh thoảng chấm mút chút béo bở cũng không có gì đáng trách.

Hắn cũng lại mắt nhắm mắt mở cho qua chuyện đối phương tự ý giữ về chút tiền.

...

Sau nửa tháng, Phương Tịch ngồi ở dưới cây hoa đào, trong tay cầm một cành gỗ đào.

Tóc hắn đen bóng, búi tóc và tùy ý tiện dùng một cái trâm gỗ đào đâm qua, trên người mặc trang phục màu trắng, vẻ mặt chăm chú khắc cành cây trên tay.

Lột vỏ, hong khô, in xuống trận văn...

Sau khi tất cả trình tự nay được hoàn thành, cành cây đào đã biến thành một cán cờ trận.

Phương Tịch bất chợt lại lấy ra linh tơ bện thành mặt cờ, kết hợp và chế luyện chúng với nhau, rót vào pháp lực.

Ong ong!

Trên cờ trận, từng trận văn sáng lên, tạo thành cấm chế, không hề gặp tắc nghẽn hay trục trặc gì.

Phương Tịch nhìn thấy cảnh tượng này, không khỏi mỉm cười. Hắn biết mình đã luyện thành cờ trận này.

Trong phút chốc, hắn vỗ một cái vào túi trữ vật, hai cái cờ trận giống hệt thế hiện lên, còn có một Bát Quái Trận Bàn nhỏ, gắn đầy linh thạch xung quanh.

- Tiểu Mê Tung Trận, lên!

Hắn điều khiển ba cờ trận bay ra, phân bố ở xung quanh hồ nước, sau đó đánh từng pháp quyết vào bên trong trận bàn.

Bình Luận (0)
Comment