Xuân đi thu tới.
Trong linh điền, Sinh Huyết Thảo hoàn toàn đỏ như máu, Xà Lan Quả lại là từng sợi màu xanh lục, đầu cành hiện ra hình rắn cuộn mình, ở giữa mọc ra một hoặc hai quả màu xanh lam giống quả mơ.
Phương Tịch chuyên tâm lựa chọn hai loại linh thảo này, chỉ cần một năm là có thể làm thuốc.
Đương nhiên, nếu muốn dược tính tốt hơn, năm năm và mười năm là tốt nhất.
- Lần này được mùa, chỉ lấy một nửa linh thảo, giữ phần còn lại tiếp tục sinh trưởng.
Phương Tịch đi sang xem và quyết định.
- Vâng!
Lư Quá và Vương quả phụ đều cầm bình ngọc và hộp ngọc, dùng thủ pháp đặc biệt để thu linh thảo quả, còn phải phối hợp với pháp lực để cất giữ dược tính, bảo đảm mỗi gốc đều ở trạng thái hoàn mỹ nhất.
Chỉ là Vương Tiểu Hổ không làm được việc này nên không đến, chỉ có thể ở trong linh điền nhặt hạt thóc...
Chờ đến sau khi thu hoạch xong ruộng dược liệu, Phương Tịch thu dược liệu vào trong túi trữ vật và quay về bên trong nơi luyện đan.
Lư Quá và Vương quả phụ nhìn theo Phương Tịch rời đi. Vương quả phụ bỗng nhiên ngẫm nghĩ và nói:
- Lão gia muốn chế luyện Chỉ Huyết Đan sao? Nhiều năm đập xuống nhiều tài nguyên như vậy, thật sự vẫn nghe được chút tiếng vang...
Tu sĩ ở đâu cũng có thể luyện Ích Cốc Đan.
Nhưng không nhiều người có thể chế luyện Chỉ Huyết Đan. Trong các cửa hàng đan dược ở Phường thị đều có thể thấy học đồ luyện đan.
Vương quả phụ cũng biết mấy năm nay Phương Tịch đầu tư rất nhiều vào thuật luyện đan.
Thậm chí nàng còn từng mua linh than cho Phương Tịch.
Không ngờ được, hắn thật sự có chút thành tựu.
Lúc này nhìn lại, nàng không khỏi hâm mộ:
- Ôi... Sớm biết vậy, ta đã bảo Tiểu Hổ nhà ta bái lão gia làm sư phụ. Cho dù hắn không học Trường Xuân Quyết, học một ít luyện đan cũng tốt...
Lư Quá nghe đến đó, sắc mặt không khỏi tối sầm lại.
Cho tới bây giờ, hắn đại khái cũng biết được công pháp Trường Xuân Quyết mình tu luyện là cấp bậc gì.
Vương quả phụ biết mình nói lỡ lời, vội vàng nói sang chuyện khác:
- Ngươi có nghe nói về chuyện của Mộc gia không?
- Tất cả Đào Hoa Đảo đều đang bàn tán xôn xao, ta đương nhiên có nghe nói rồi.
Lư Quá thản nhiên trả lời.
Mộc Văn quyết tâm muốn lấy linh địa của gia tộc đi thế chấp, mua cửa hàng ở Linh Không Phường Thị.
Mấy lão già tranh cãi không lại, cuối cùng trong lúc nóng giận đã báo lại tới chỗ của Nguyễn Tinh Linh. Sau đó, đảo chủ chủ trì phân vài mẫu linh điền cho bọn họ, xem như chính thức ở riêng.
Sau đó, Mộc Văn không còn ai ngăn cản đã lấy linh địa ra thế chân, mượn được số lượng lớn linh thạch từ chỗ của Phong gia, Mạc gia, đầu tư tất cả vào trong Linh Không Phường Thị, còn thật sự mua được một cửa hàng. Gần đây, hắn trắng trợn mở tiệc chiêu đãi khách để tuyên bố “tin tức tốt” này!
- Gia chủ Mộc gia này cũng thật quyết đoán!
Vương quả phụ không khỏi thở dài:
- Bây giờ trong Linh Không Phường Thị tấc đất tấc vàng, một cửa hàng cho dù để người ngoài thuê, hàng năm cũng có thể kiếm lời được rất nhiều linh thạch, cực khổ chút nữa, hàng năm vẫn kiếm được khoản chênh lệch không lớn... Chỉ cần khổ cực bốn mươi, năm mươi năm, cửa hàng này và linh địa đều thuộc về Mộc gia.
- Linh Không Phường Thị...
Lư Quá lầm bầm, trong ánh mắt khá hâm mộ.
Hắn cũng muốn đi tới trong Phường thị làm việc, đáng tiếc thân phận của hắn đặc biệt, đảo chủ và những người khác chưa chắc đã bằng lòng thả cho hắn rời đi.
Lúc này, hắn cũng chỉ có thể suy nghĩ trong lòng mà thôi.
...
Bên trong phòng luyện đan, Phương Tịch đốt than, lại bố trí một trận pháp khống chế lửa ở bên cạnh.
Có hai linh hỏa này đủ để chế luyện đan dược Luyện Khí kỳ rồi.
Về phần đan dược cấp hai?
Nếu như không có Tiên Thiên Chân Hỏa của tu sĩ Trúc Cơ, vậy thì ngoan ngoãn thuê Địa Hỏa sẽ tốt hơn.
Hắn lấy ra Sinh Huyết Thảo và Xà Lan Quả tươi, dựa theo ghi chép trên phương pháp luyện đan, hoặc nghiền thành bột, hoặc ép ra chất lỏng.
Tiếp theo, hắn mở lò luyện đan ra và bỏ nguyên liệu vào, bắt đầu luyện đan.
Thần thức của Phương Tịch tiến vào trong lò luyện đan, nhanh chóng nắm bắt từng thay đổi bên trong nước thuốc, phỏng đoán được tiến triển cực nhanh của dược tính.
Đổi lại thành Đan Sư Luyện Khí kỳ khác, cũng chỉ có thể đau khổ suy nghĩ về lò luyện đan, căn cứ vào mỗi kết quả luyện đan để suy đoán ngược, chênh lệch trong này quả thật không thể nói hết được.
Ầm!
Từ trong lò luyện đan truyền ra tiếng nổ nhỏ.
Phương Tịch thản nhiên mở lò luyện đan ra, đào ra không ít mảnh cháy đen.
Không hề nghi ngờ, lần này luyện đan thất bại.
Cho dù có thần thức giúp đỡ, luyện đan cũng không phải là chuyện dễ dàng!
Trên mặt Phương Tịch không cảm xúc, ghi chép kinh nghiệm trong lần này:
- Thao tác quá mau, quá theo đuổi sự phát huy viên mãn của dược tính... Tiếp tục!
Linh hỏa bốc lên không tắt.
Sau ba ngày ba đêm, Phương Tịch nhìn chằm chằm vào lò luyện đan bằng đồng đỏ trước mặt, tay bấm pháp quyết thu đan:
- Mở!