Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 254 - Chương 254 - Bại Trận 2

Chương 254 - Bại trận 2
Chương 254 - Bại trận 2

Âm thanh chói tai lập tức vang lên.

- Băng Tiễn Phù!

Nàng cắn răng, lấy ra một phù lục màu trắng thuần. Sau khi nàng kích hoạt, có từng mũi tên băng bắn nhanh ra.

Thanh Hoa Kim Quy Tử bị đánh trúng lập tức hóa thành tượng băng, từ giữa không trung rơi xuống.

Bỗng nhiên, trước mắt Nguyễn Đan hoa lên, hóa ra Phương Tịch đã đi tới trước mặt nàng từ lúc nào, năm ngón tay khép lại hóa thành một quyền!

Ầm!

Lồng phòng ngự bỗng nhiên bị xé rách.

Nhưng trong phút chốc, trên mặt Nguyễn Đan lại hiện ra ý cười, bàn tay trắng như ngọc giơ ra, lộ ra hai cái chuông được quấn quanh cổ tay.

Đinh đinh đinh!

Tiếng chuông dễ nghe vang lên xung quanh, dẫn theo gợn sóng công kích thức hải.

Thần thức của Phương Tịch thoáng động, lập tức hóa giải công kích này, nhưng hắn vẫn không lập tức hành động, trái lại làm ra vẻ đờ đẫn ngây người.

Nguyễn Đan thấy thế thì lập tức thở phào nhẹ nhõm, cười tủm tỉm lấy ra một thanh phi kiếm dí vào trước ngực của Phương Tịch:

- Phương đạo hữu, trận này có tính là ta thắng không?

Phương Tịch “như chợt tỉnh giấc mộng”, nhìn cái chuông trên tay Nguyễn Đan, vô cùng xúc động nói:

- Không ngờ đảo chủ lại truyền pháp khí Hoặc Tâm Linh này cho ngươi!

Hắn nhìn pháp khí này rất quen mắt, bởi vì bản thân Nguyễn Tinh Linh từng sử dụng.

Nó có thể công kích thức hải của tu sĩ, rất khó đối phó.

Thế nhưng công kích như vậy không tính là gì đối với tu sĩ đã luyện thành thần thức.

- Phương đạo hữu đúng là có kiến thức. Bây giờ sư phụ ta đã phá được bình cảnh Luyện Khí hậu kỳ, tiến vào cảnh giới Luyện Khí tầng mười viên mãn, tất nhiên không dùng được vật ấy nữa.

Nguyễn Đan kiêu ngạo hất cằm lên, cảm giác nỗi sỉ nhục ba năm trước thoáng cái bị quét sạch, tâm trạng vô cùng vui sướng.

- Là lão phu thua!

Phương Tịch thở dài một tiếng và quay đầu rời đi, còn không quên thu nhặt thi thể của những Kim Quy Tử với dáng vẻ chán chường buồn bã...

...

Trong hang động dưới lòng đất.

- Thái Ất rót ta, Thanh Mộc trường sinh!

Phương Tịch ngồi xếp bằng ở dưới Yêu Ma Thụ, cảm nhận khí thảo mộc và lực lượng của năng tháng trong cơ thể càng thêm nồng đậm, thần thức đảo qua.

Chỉ thấy ở trên Thanh Mộc Linh Thể của hắn có từng màu xanh lục dẫn theo từng phù văn không trọn vẹn đang lóe lên tia sáng bạc.

Hình như lực lượng của thiên địa tạo hóa muốn hình thành phù văn cổ xưa nào đo ở trong cơ thể hắn.

Chỉ là tìm hiểu những phù văn không trọn vẹn này, cũng hiện ra rất nhiều cảm ngộ khó hiểu.

- Ất Mộc Pháp Thân đang dần dần ngưng tụ...

- Không ngờ loại linh thể trời sinh này hình như còn ảo diệu của phù văn? Hoặc nói... Phù văn là công cụ do tu tiên giả học tập đại đạo, mô phỏng đơn giản hóa ra sao?

Phương Tịch dường như hiểu ra điều gì:

- Ta có được cơ duyên lớn này quả nhiên là may mắn, so sánh với điều này, danh tiếng, đấu pháp thắng bại vinh nhục gì đó đã tính là gì?

“Trường Sinh Thuật” thật ra rất kém!

Nhưng Yêu Ma Thụ phối hợp với Trường Sinh Thuật lại là cơ duyên cực lớn mà lão tổ Kim Đan thậm chí đại năng Nguyên Anh cũng không có cách nào chạm đến!

Dù sao, Kết Đan Nguyên Anh lợi hại hơn nữa cũng chỉ có thể quát tháo ở giới này, không có cách nào thò tay đến Đại Lương Thế Giới!

Với sự thần dị của Yêu Ma Thụ, giới này đại khái là không gốc cây thứ hai như vậy.

Quan sát quá trình Ất Mộc Pháp Thân ngưng tụ từ không thành có cũng là thu hoạch không nhỏ đối với Phương Tịch.

Tuy bây giờ hắn nhìn thậm chí còn không hiểu, nhưng cố nhớ cảm ngộ này ở trong lòng.

Có lẽ chờ đến sau khi hắn Trúc Cơ thậm chí Kết Đan, loại cảm ngộ này mới từ từ lộ ra sự ảnh hưởng...

Sau khi tu luyện xong phần Trường Sinh Thuật hôm nay, Phương Tịch khoát tay để cho rễ phụ cuốn trở lại, bản thân hắn đứng lên.

Ầm ầm!

Theo một động tác đơn giản như vậy, nhiệt độ không khí trong hang động xung quanh tăng vọt, dường như có một lò lửa nào đó thiêu đốt.

- A...

Theo Phương Tịch vung quyền, khí huyết càng lúc càng mãnh liệt, thậm chí mang theo cảm giác bị thiêu đốt, làm cho rễ Yêu Ma Thụ xung quanh cũng bắt đầu tránh né theo bản năng.

Tiếp theo, khí huyết vô hình hóa thành chân cương hữu hình và không ngừng lớn lên, ngưng tụ ở phía sau Phương Tịch, hình như sắp hóa hình vì vật nào đó...

- Chân Cương Hóa Hình, sắp rồi!

Phương Tịch lẩm bẩm.

Có Yêu Ma Thụ tăng cường khí huyết mỗi ngày, dù sao hắn vẫn có một ngày có thể vượt qua giới hạn võ đạo ở Đại Lương, đạt tới cảnh giới Chân Cương Hóa Hình!

Cảnh giới này lại tương đương với Vạn Thú Thân trong tầng thứ tư của thuật luyện thể! Có thể ngang với tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ!

Tin tức Phương Tịch thua Nguyễn Đan nhanh chóng được truyền ra khắp Đào Hoa Đảo.

Đám tu sĩ phản ứng... Rất bình thản!

Dù sao Phương Tịch đã yên tĩnh mười lăm năm, không có uy danh gì từ lâu, cho dù có cũng là các loại danh tiếng con rùa già ở Phỉ Thúy Nhai, Luyện Đan Sư cấp một hạ phẩm.

Bình Luận (0)
Comment