Ầm!
Màn bảo hộ hệ thủy trên Thanh Quy Thuẫn lập tức vỡ nát, tiếp theo là bản thể mai rùa bị kiếm đen đập vỡ thành năm bảy mảnh.
Nhưng bởi vậy, tốc độ thanh kiếm lao tới cũng chậm hơn nhiều.
Phương Tịch hơi khom lưng, vỗ một chưởng vào trên thân trọng kiếm.
Keng!
Trọng kiếm màu đen bay ngang ra ngoài, phía trên thậm chí hiện ra vài vết nứt.
“Hàng giả chung quy vẫn kém xa Huyền Thiết Kiếm của ta!”
Nếu không phải không thể để lộ thân phận, Phương Tịch thật muốn lấy ra Huyền Thiết Kiếm chém nát đồ giả này.
Hắn cũng nên kết thúc nghiệt duyên với ba huynh đệ Khấu gia!
Giữa không trung, Nguyễn Tinh Linh đứng trên pháp khí lẵng hoa, khống chế một thanh phi kiếm, đấu không phân cao thấp với Kim Giao Chùy, thậm chí mơ hồ còn chèn ép nó.
Năm đó, nàng còn phải mượn pháp khí đặc biệt, nhưng bây giờ tu vi của nàng đạt đến Luyện Khí đại viên mãn, nàng một mình đấu pháp với lão đại Khấu gia cũng có thể không phân cao thấp.
Càng không cần phải nói tới có Phương Tịch một Luyện Khí hậu kỳ ở bên cạnh kìm chế.
- Phương đạo hữu có thể giúp ta kìm chế người kia một lát không...
Nguyễn Tinh Linh lấy ra một thanh kiếm cổ bằng đồng xanh, trên đó đầy vết rỉ sét loang lổ, kiểu dáng cổ xưa, còn dính theo ít đất giống như mới đào lên.
- Có thể!
Phương Tịch gật đầu và lấy ra kiếm gỗ đào cầm ở trong tay, trực tiếp xông tới.
Bây giờ, hắn đột phá Luyện Khí hậu kỳ, sau đó Luyện Thể đột phá tầng ba cũng là chuyện rất hợp lý.
Đồng thời dưới tu luyện như vậy, cho dù tu vi của hắn hơi kém, vẫn có thể kìm chế lão đại Khấu gia một thời gian.
Ban đầu, hắn vốn định mặc kệ sự sống chết của Nguyễn Đan.
Nhưng về sau hắn phát hiện Nguyễn Tinh Linh đã chạy về, hắn tất nhiên phải tới trên chiến trường vẩy nước.
Vèo!
Thanh kiếm gỗ đào ở trên tay Phương Tịch giống như một luồng ánh sáng màu xanh sẫm, từng kiếm không rời điểm yếu của lão đại Khấu gia.
Lão đại Khấu gia dám chống đỡ phi kiếm của Nguyễn Đan ám sát, nhưng thật sự không dám va chạm với ánh kiếm của Phương Tịch, chỉ có thể vội vàng tránh né.
Phụt!
Dưới ánh kiếm, trên Bạch Quy Giáp lập tức hiện ra một vết mờ.
Trong phút chốc, bóng người Phương Tịch lóe lên, tránh thoát khỏi một phù lục thuộc tính lôi của lão đại Khấu gia.
- Đáng chết... Người này có thân pháp quá nhanh!
Lão đại Khấu gia đã vài lần muốn giết chết Phương Tịch, lại bị Phương Tịch dùng thân pháp linh hoạt tránh, hắn không khỏi tức giận.
Mà lúc này, miệng Nguyễn Tinh Linh lẩm bẩm, thanh kiếm cổ bằng đồng xanh trong tay hấp thu rất nhiều linh khí, phát ra uy thế khủng khiếp!
- Đây là... Dị bảo.
Thần thức của Phương Tịch vẫn luôn quan sát cả chiến trường, đồng tử nhất thời co lại.
Tu sĩ Luyện Khí kỳ dùng pháp khí!
Tu sĩ Trúc Cơ sử dụng linh khí!
Lão tổ Kết Đan sử dụng pháp bảo!
Mà dị bảo lại là vật đặc biệt không thuộc về hệ thống này!
Sự khác biệt lớn nhất của nó là ai cũng có thể luyện hóa, cũng không có chủ nhân cố định. Sau khi cướp lấy thì không cần xóa mờ dấu ấn pháp lực trong đó, càng không có cách nào thu vào trong cơ thể cất giống như pháp bảo.
Có vài dị bảo mạnh mẽ thậm chí còn có khả năng trợ giúp cho lão tổ Kết Đan.
Chẳng qua thanh kiếm cổ bằng đồng xanh này của Nguyễn Tinh Linh rõ ràng không phải loại này mà là loại thấp nhất, có thể phát ra uy lực trong Luyện Khí kỳ!
Ngay cả vậy, lúc này nàng điều khiển thanh kiếm cổ bằng đồng xanh dị bảo này công kích, lực phá hoại đại khái cũng chỉ dưới phù bảo do hao tổn một phần uy năng pháp bảo mới có khả năng chế luyện ra.
Phương Tịch chú ý thấy Nguyễn Tinh Linh đã phát động dị bảo, hắn lập tức cố chịu một quyền của lão đại Khấu gia, nhân cơ hội lùi lại một đoạn.
Thần thức của hắn phát hiện ra lão đại Khấu gia sợ rằng đang che giấu con át chủ bài lợi hại nào đó, chỉ là không muốn lãng phí ở trên người mình mà thôi!
Nếu trong lúc đối phương gặp nguy cơ sinh tử, mình còn dây dưa tiếp, vậy khó có thể nói được!
Dù sao mình đã làm được chuyện Luyện Khí hậu kỳ bình thường cộng thêm tu sĩ Luyện Thể có thể làm được, chuyện còn lại cứ giao cho Nguyễn Tinh Linh tự giải quyết.
- Đi!
Giữa không trung, Nguyễn Tinh Linh vươn tay phải ra, thanh kiếm cổ bằng đồng xanh lơ lửng ở trên bàn tay nàng và phát ra linh quang mạnh mẽ.
Tiếp theo, ánh kiếm di chuyển, giống như Thanh Long uốn lượn lập tức đánh đến trước ngực của lão đại Khấu gia.
Lão đại Khấu gia nhanh chóng ném ra từng phù lục.
Lửa!
Mưa băng!
Tia chớp!
Vô số linh quang pháp thuật lập lòe, lại bị ánh sáng của thanh kiếm đồng xanh xuyên qua, đâm thẳng vào ngực hắn.
- Phụt!
Lão đại Khấu gia phun ra một búng máu, trong mắt lại lộ ra ý cười.
Dưới linh quang của vô số pháp thuật nổ mạnh che giấu, một quả cầu sấm sét màu đen lặng lẽ hiện lên ở bên cạnh Nguyễn Tinh Linh và bỗng nhiên nổ tung!
Ầm ầm!
Tia chớp khủng khiếp cuốn ra, cắn nuốt Nguyễn Tinh Linh.
- Không!