Nguyễn Tinh Linh lại cười lạnh:
- Nếu tuyên bố Đào Hoa Đảo rời khỏi Liên minh ba mươi sáu đảo, sợ rằng Ngư Linh Tử và một vị Trúc Cơ khác trong minh có thể quang minh chính đại xông tới tiêu diệt chúng ta!
- Chuyện này có lẽ có liên quan tới “ba nhà trên”.
Phương Tịch trầm ngâm một lát lại cho ra kết luận.
Ba nhà trên trong ba mươi sáu đảo chính là ba nhà Thái Thúc, Uất Trì, Hạ Hầu. Trong tộc của bọn họ không chỉ có một vị tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ, cùng với lão tổ Luyện Khí đại viên mãn, thậm chí có khả năng bí mật che giấu tộc nhân Trúc Cơ!
Lần này bọn họ thành lập Linh Không Phường Thị, phần lớn là do ba nhà trên quyết định.
- Cũng may mục đích đã đạt được bọn họ, tiếp theo còn có thể sẽ bồi thường cho chúng ta...
Trong nụ cười của Nguyễn Tinh Linh có phần cay đắng.
- Còn chưa biết lần này đảo chủ...
Ánh mắt Phương Tịch lóe lên, hỏi chỗ mấu chốt.
- Lần này ta ở Bạch Trạch Tiên Thành nhận được cơ duyên, gom đủ mấy thứ linh dược trăm năm quý giá, dự định hợp tác với người ta để mời một vị luyện đan đại sư chế luyện Trúc Cơ Đan!
Nguyễn Tinh Linh vuốt mái tóc và nói ra chân tướng.
Bạch Trạch Tiên Thành ở vào Việt Quốc, Vũ Quốc, Mộc Quốc ba nước giao giới chỗ, tấm tựa Vạn Thú Sơn mạch, tài nguyên phong phú, lại có lão tổ Kết Đan trấn giữ, cấp ba đại trận bảo vệ, trong thành cấm đấu pháp giết chóc.
Đồng thời, cũng ngoại trừ Huyền Thiên Tông chờ ngoài tông môn Kim Đan, khả năng duy nhất có Trúc Cơ Đan chảy ra con đường!
- Không ngờ là Trúc Cơ Đan!
Phương Tịch cũng không khỏi xúc động, Nguyễn Tinh Linh đúng là may mắn.
Hắn vốn tưởng rằng đối phương chỉ thu được linh vật Trúc Cơ bình thường, không ngờ lại có cơ hội thu được Trúc Cơ Đan!
Chẳng trách các thế lực khác đều sốt ruột.
Linh vật Trúc Cơ khác, ví dụ như Sát Khí Lưu có thể trợ giúp rèn luyện thân thể, không chỉ xác suất thành công thấp hơn Trúc Cơ Đan rất nhiều, phần lớn còn không có hiệu quả bảo vệ kinh mạch như Trúc Cơ Đan, có thể bảo đảm Trúc Cơ thất bại không chết.
Có hiệu quả này, lúc tu sĩ đột phá, tâm trạng sẽ thoải mái hơn, trên thực tế cũng tăng thêm khả năng thành công Trúc Cơ nhất định.
Phương Tịch hỏi thăm tiếp, biết được ở Bạch Trạch Tiên Thành có mấy vị luyện đan đại sư đều sẽ tiếp nhận nhiệm vụ chế luyện Trúc Cơ Đan cho người ngoài, chỉ cần mình cung cấp đủ dược liệu.
Đồng thời, xác suất thành đan đều không tệ, có thể nói là hi vọng Trúc Cơ lớn nhất cho tán tu ba nước gần đây.
- Chẳng qua, lần này ta và người hợp tác vốn cung cấp ít linh dược, nếu như thành đan ít hơn hai viên, trên thực tế cũng không có hy vọng quá lớn...
Nguyễn Tinh Linh nói ra tình hình thực tế:
- Sau khi biết được Hắc Sa Đảo hủy diệt, ta không yên tâm nên đổi mấy gốc linh dược trăm năm thành dị bảo Thanh Đồng Cổ Kiếm rồi chạy về...
- Ôi... Tán tu Trúc Cơ khó khăn giống như lên trời vậy!
Phương Tịch không hỏi Nguyễn Tinh Linh vì sao không thu mấy gốc linh dược về, lần sau lại tìm người hợp tác.
Bên trong Bạch Trạch Tiên Thành chưa chắc đã không có thế lực nhằm vào nàng, hoặc nói là... linh dược trên tay nàng!
Một cơ hội có khả năng thu được Trúc Cơ Đan đủ khiến cho thế lực Trúc Cơ động lòng.
Nếu không phải đổi về pháp khí có thể lập tức tăng cường lực chiến đấu, Nguyễn Tinh Linh có lẽ sẽ không về!
- Nếu không có Trúc Cơ nâng đỡ, thật sự cần có cơ duyên mới thành được Trúc Cơ, có lẽ cơ duyên tinh linh còn chưa đủ...
Nguyễn Tinh Linh tiếc rẻ nói.
Trong lòng Phương Tịch lại âm thầm nhớ kỹ bài học của Nguyễn Tinh Linh. Không phải trong Bạch Trạch Tiên Thành có lão tổ Kết Đan trấn giữ là có thể vô tư.
Đệ tử thế lực Trúc Cơ chỉ để ý tới tướng ăn bề ngoài thôi, trên thực tế vẫn sẽ ăn thịt người!
Tuy Bạch Trạch Tiên Thành cấm đấu pháp, nhưng nếu để lộ tài phú vẫn sẽ bị người ta cưỡng ép, chiếm đoạt.
“Xem ra, loại chuyện tìm người luyện đan như vậy căn bản chẳng đáng tin chút nào.”
“Mua được trên buổi đấu giá càng gây chú ý hơn.”
“Sau này, ta nên làm gì?”
...
Nguyễn Tinh Linh đi rồi, Phương Tịch tiếp tục kiểm kê của cải.
“Thanh Nguyên Thuẫn đến từ vị nhị đương gia kia là một món pháp khí phòng ngự thượng phẩm, vừa lúc có thể xem như vật thay thế cho Thanh Quy Thuẫn bị hỏng.
Dù sao, Phương Tịch bây giờ là cao thủ Luyện Khí hậu kỳ, cũng cần bỏ pháp khí cũ lấy mới.
Ngoài điều này ra, Nguyễn Tinh Linh không cần túi trữ vật của lão đại Khấu gia, đã cho Phương Tịch.
Thật ra, Phương Tịch thu chiếc linh thuyền cỡ lớn kia cũng vô dụng, nên giao cho Nguyễn Tinh Linh.
Tổng hợp lại, tài nguyên bên trong túi trữ vật của lão đại Khấu gia có khoảng một nghìn linh thạch, Phương Tịch và Nguyễn Tinh Linh mỗi người chia một nửa.
Cộng thêm “cống hiến” của các phỉ tu khác, khiến hắn có vẻ rất giàu.
Những thứ này đều có thể công khai bán lấy linh thạch.
Về phần những thứ trước đây xem là của trộm cướp, còn phải tìm một con đường tiêu thụ tang vật...
…