Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 278 - Chương 278 - Trận Sư Thượng Phẩm 2

Chương 278 - Trận Sư thượng phẩm 2
Chương 278 - Trận Sư thượng phẩm 2

Một năm sau, Phương Tịch bốn mươi bốn tuổi.

- Không tệ, không tệ, luyện ra được bốn viên, Thanh Chi Đan này cũng không làm khó được ta...

Từ sau khi gặp lại Nguyễn Tinh Linh và tìm hiểu được mọi chuyện, hắn lặng lẽ tăng thời gian chế luyện đan dược hàng ngày.

Đến lúc này, hắn thậm chí đã luyện ra được Thanh Chi Đan khá khó trong số đan dược cấp một thượng phẩm.

- Dù sao ta tương đương với tu sĩ Trúc Cơ nghiên cứu thuật luyện đan, còn tốn nhiều năm như vậy...

- Tiếp theo, chính là thử chế luyện đan dược cấp hai?

Đáng tiếc, phương diện này có hai vấn đề cực lớn.

Vấn đề thứ nhất là hắn không có phương thuốc điều chế đan cấp hai!

Dù sao trước đây Phương Tịch chỉ thu mua được truyền thừa thuật luyện đan cấp một.

Thứ hai, hắn thiếu Tiên Thiên Chân Hỏa để chế luyện đan dược!

Chỉ có tu sĩ Trúc Cơ mới có được loại lửa này.

Thật ra Phương Tịch đã đọc qua sách cổ một lượt, tìm được một phương án thay thế, chính là sử dụng Địa Hỏa!

Thế nhưng trên Đào Hoa Đảo không hề có hỏa mạch Địa Hỏa.

Cho dù có, cũng không thể để cho hắn lấy tới luyện đan mỗi ngày.

- Sở dĩ lửa của than Linh Mộc cấp một không bằng Địa Hỏa cấp hai, đầu tiên là do sức lửa không đủ, thứ hai là không ổn định...

- Hai vấn đề này thật ra có thể thông qua trận pháp để giải quyết... Thiết kế một Tụ Hỏa Pháp Trận, sau đó thông qua đốt rất nhiều than Linh Mộc để duy trì sự ổn định lâu dài...

Phương Tịch suy nghĩ và vẽ tạm mấy sơ đồ ở bên trong ngọc giản.

Trong phút chốc, ánh mắt hắn chợt sáng lên:

- Ta hiểu được...

Trong nháy mắt này, dưới suy luận, hắn ở trong trận pháp cấp một đau khổ tìm hiểu cách giải vấn đề, cuối cùng cũng giải quyết được dễ dàng!

- Trăm nghề tu tiên thật ra có không ít nghề liên quan tới nhau...

Hắn dường như rơi vào cảnh giới giác ngộ nào đó, bắt đầu tự thiết kế một Sáo Trận Pháp.

Nửa ngày sau...

Phương Tịch nhìn trận pháp trong tay, trên mặt khá xúc động:

- Tuy Sáo Trận Pháp này tiêu hao lớn, gấp mấy lần thuê phòng Địa Hỏa, nhưng được cái bí mật, đồng thời... Cho dù ở nơi không có Địa Hỏa Mạch vẫn có thể bố trí được, lửa sinh ra vượt qua Linh Hỏa cấp một bình thường, mơ hồ chạm đến cấp hai...

- Tu vi trận đạo của ta bây giờ chắc hẳn có thể tính là đột phá cấp một thượng phẩm chứ?

Trận pháp có tác dụng thông qua tiêu hao linh thạch và cấm chế để tăng cường, hoàn thành chuyện tu vi trước mắt của tu tiên giả không làm được!

Ví dụ như Tụ Hỏa Pháp Trận cấp một thượng phẩm trên lý thuyết hoàn toàn có thể tăng cường uy lực Linh Hỏa cấp một lên tới mức có thể ngang với Linh Hỏa cấp hai, chẳng qua sẽ tiêu hao rất lớn...

- Sau đó chính là đan phương cấp hai... Thật sự không có cái này.

Phương Tịch nhìn trận pháp đã hoàn thành, trong lòng không khỏi buồn bực.

Nếu muốn hắn có thể tự thiết kế ra một đan phương cấp hai thì hoàn toàn không thực tế, vượt quá năng lực bản thân.

Cho dù có, đan phương cấp hai tiêu hao dược liệu tương đối khủng khiếp, không phải chỉ linh dược mấy năm, chục năm là có thể dùng được.

“Cho dù Trúc Cơ kỳ muốn nâng cao trình độ luyện đan lên tới cấp hai, cũng khá khó khăn...”

Phương Tịch thở dài và không nghĩ nữa, đi ra bên ngoài bắt đầu thưởng thức trà.

Dưới cây hoa đào, trong tay hắn hiện ra một miếng ngọc giản, thần thức tiến vào trong đó.

Miếng ngọc giản này được lục soát ra từ trong túi trữ vật của nhị đương gia Luyện Khí tầng tám nhị kia. Trong đó ghi chép một trang công pháp tên là Long Ngâm Quyết.

Ừ, Phương Tịch tuyệt đối không phải bị đạo thải bổ trong đó thu hút, hắn chỉ nhìn trúng bí quyết an thần được giải thích trong một trang nào đó.

Dù sao đạ thải bổ có yêu cầu rất cao về nam tu, lúc thi triển thuật pháp phải duy trì cảnh giới tâm tĩnh như nước.

Phương Tịch cảm thấy có thể dùng để thử luyện tâm, làm cho mình không bị bản năng đến từ Yêu Ma Thụ quấy nhiễu.

Ừ, nguyên nhân đại khái là do luyện thành thần thức, thiên phú của hắn ở trên loại công pháp tĩnh tâm an thần này cao tới mức thần kỳ.

Hắn cân nhắc một đã có thể nhập môn.

Vào lúc tâm thần hắn đang trở nên yên tĩnh, bên ngoài lại có một Truyền Âm Phù bay tới.

Phương Tịch nhận lấy, không khỏi thở dài và lấy Hắc Vũ Chu bay đến Song Tử Tây Phong.

- Ô ô ô... Đại thúc, nương ta, nương ta nàng...

Vi Nhất Tịch chạy đến, trên gương mặt đầy nước mắt.

- Ta đi xem thử...

Phương Tịch an ủi nàng và đi vào trong phòng, ngửi thấy được một mùi thuốc rất nồng.

Hoa Thiền Quyên nằm ở trên giường, tóc bạc da mồi, lực sinh mạng giống như nến tàn trong gió, sẽ lập tức tọa hóa.

Phương Tịch không thấy bất ngờ về điều này.

Nữ tử này vất vả lâu ngày nên mau già. Trước đây, khi lão đại Khấu gia tấn công đảo, nàng đã tiêu hao nguyên khí để thi triển pháp thuật liều mạng, tổn hao quá nhiều thọ nguyên.

Đến lúc này, nàng đã như dầu hết đèn tắt, thuốc và châm cứu không có tác dụng nữa!

- Phương... Đạo hữu...

Mắt Hoa Thiền Quyên hé ra một khe hở, căn bản không nhìn ra được vẻ xinh đẹp lúc còn trẻ nữa.

Bình Luận (0)
Comment