Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 314 - Chương 314 - Hội Đấu Giá Lớn 2

Chương 314 - Hội đấu giá lớn 2
Chương 314 - Hội đấu giá lớn 2

Bởi vậy càng khiến cho Lục Chi có vài phần cảm giác thương hải tang điền.

- Ôi... Còn được.

Lúc này, trong lòng nàng hình như có ngàn lời vạn lời, cuối cùng lại chỉ có thể hóa thành một tiếng thở dài.

- Ồ, không biết Trần Bình đạo hữu thế nào? Năm đó Phường thị đại loạn, ta chỉ có thể vội vàng chạy thoát thân, không biết tung tích của những người khác...

Phương Tịch lộ vẻ tiếc nuối.

- Đúng vậy, ngươi cũng là bằng hữu của lão Trần... bây giờ hắn...

Trên mặt Lục Chi càng thêm cay đắng:

- Sống tạm được, chỉ là có chuyện quan trọng nên không tiện ra ngoài...

“Ồ? Thoạt nhìn quan hệ giữa Lục Chi và Trần Bình không tệ lắm, còn không biết chân tướng năm đó huyết tế mở ra linh thể à?”

Phương Tịch nghe vậy, trong lòng chấn động.

- Về phần những bằng hữu của Trần Bình, Cửu Huyền Thượng Nhân hết tuổi thọ đã tọa hóa từ lâu. Địch Thất không thể tránh được kiếp nạn, bỏ mạng ở trong cuộc hỗn loạn ở Phường thị...

Lục Chi còn biết tin tức những bằng hữu xấu của Trần Bình, làm Phương Tịch nghe cũng thấy chấn động.

Cửu Huyền Thượng Nhân có vận may không tệ, có thể tránh được được cuộc hỗn loạn ở Phường thị, lại không thoát khỏi đại nạn thọ nguyên.

Địch Thất thảm hơn, chết trong cuộc rối hoạn ở Phường thị, cũng không biết là cá trong chậu bị vạ lây hay do lòng tham quấy phá...

- Ôi... mấy chục năm tu tiên, hơn nửa người quen cũ đã mất.

Phương Tịch thở dài và nói với Lục Chi:

- Ngày khác gặp lại Trần huynh, mong hãy gửi lời hỏi thăm giúp ta.

- Nương...

Lúc này, có một nam tu áo đen thân hình cao lớn đi qua. Hắn đã đạt tới tu vi Luyện Khí tầng bảy, trên thân mơ hồ kèm theo sát khí. Hắn trừng mắt với Phương Tịch:

- Người này là ai?

- Là một người bằng hữu của mẫu thân trước đây...

Lục Chi lắc đầu và không muốn nhiều lời:

- Ngươi có cầm nguyên liệu tới cho nương không?

- Đương nhiên, đều có ở đây!

Nam tu áo đen vội vàng lấy ra túi trữ vật.

...

Chạng vạng, các tán tu bày sạp lần lượt dẹp quầy, chuẩn bị trở về ngồi tĩnh tọa tu luyện.

Lục Chi cũng thu phù lục vào túi trữ vật và đi rất chậm. Khi đi vào một ngõ nhỏ, nàng đã nhìn thấy Phương Tịch.

- Ban ngày, Lục đạo hữu nói như vậy hình như còn chưa hết ý?

Phương Tịch khoanh hai tay trước ngực, hình như đã sớm chờ sẵn ở đây.

Lục Chi nhìn xung quanh thấy không có ai, mới bước tới vài bước, hạ giọng nói:

- Trần Bình nói ngươi là bằng hữu tốt của hắn, lão thân cũng tin ngươi một lần... Bây giờ tình cảnh của Trần Bình thật sự không tốt, bị giam cầm ở nơi nào đó ngày đêm vẽ phù, đồng thời thọ nguyên tổn hao nhiều, đại nạn trong vòng hai năm này...

Phương Tịch không hề ngạc nhiên về điều này.

Dù sao Trần Bình chính là Huyết Phù Linh Thể, trời sinh phù hợp với Phù đạo, không chừng lúc này tu vi phù nghệ đã tăng lên cấp hai, thực sự là người công cụ cực tốt!

Hắn gặp phải gia tộc lớn, tất nhiên sẽ nghiền ép tới chết!

- Là Thanh Diệp Từ gia à?

Hắn nói ra suy đoán của mình.

Thanh Diệp Từ gia, Mính Thanh Các là thế lực đứng phía sau. Trước đây, Vân Mộng Tiên Tử cũng thuộc về thế lực này.

Tổng hợp lại có thể thấy được, bọn họ có khả năng nhốt Trần Bình lớn nhất.

- Ngươi biết à?

Lục Chi bị dọa cho giật mình.

- Ta cũng có chút suy đoán, đáng tiếc thực lực của tại hạ không đủ, lại không cứu được bằng hữu cũ này...

Phương Tịch thở dài và xoay người rời đi.

Hắn chờ ở chỗ này chỉ muốn hỏi tình hình gần đây của bằng hữu cũ mà thôi.

Năm đó, Trần Bình đối xử với hắn không tệ, nếu có đủ khả năng, hắn đương nhiên không ngại giúp đỡ.

Thế nhưng... Bây giờ hắn còn chưa đạt tới Trúc Cơ.

Thanh Diệp Từ gia là thế lực Trúc Cơ, hai bên có chênh lệch quá lớn, hắn cũng chỉ có thể nói một tiếng xin lỗi...

Lục Chi nhìn theo bóng lưng Phương Tịch rời đi lại không oán giận, chỉ lặng lẽ thở dài.

Cho dù nàng là tu tiên giả cũng từng trải qua đủ loại chuyện bất lực, đây cũng là chuyện bất đắc dĩ của đời người...

...

- Tính toán tuổi tác, Trần Bình lớn hơn ta, trước đây vì thăng cấp Phá Cấm Phù đã tiêu hao ba mươi năm thọ nguyên, bây giờ đã qua ba mươi năm, hắn cũng chỉ tám mươi, chín mươi tuổi mà thôi...

- Đại nạn của tu sĩ Luyện Khí kỳ là hai giáp, cũng chính là một trăm hai mươi năm, sao đột nhiên lại không được?

- À, ta quên mất Từ gia có thể ép hắn một lần, lại có thể ép lần thứ hai... Chẳng lẽ còn ép Trần Bình thăng cấp phù lục đặc biệt nào đó, dẫn đến bây giờ thọ nguyên gần cạn kiệt?

Phương Tịch không khỏi cảm thấy rét lạnh với thủ đoạn của những thế gia Trúc Cơ này.

Đây là hoàn toàn bóc lột thậm tệ người công cụ!

Hẻm Yên Liễu.

- Phương đạo hữu, có tin vui đây!

Phương Tịch đi tới cửa, Tô Liệt đúng lúc nhìn thấy, lập tức tiến lên:

- Không phải ngươi nhờ ta hỏi thăm hội trao đổi sao? Ta nghe ngóng được một cuộc trao đổi được tiến hành ở trong trà lâu. Trong đó có khả năng bán ra Bích Linh Dịch... Đương nhiên, người bán có nói, nếu như ra giá không thể hắn thỏa mãn, cũng sẽ đưa tới hội đấu giá lớn.

Bình Luận (0)
Comment