Vân điệt nhi nắm chặt nắm đấm, trong lòng lặng lẽ cầu khẩn.
Giá tiền này đã rất cao rồi.
Nhưng trong phút chốc, một giọng nói không nhanh không chậm vang lên lần nữa:
- Một nghìn bốn trăm linh thạch!
Giọng nói này giống như cọng rơm cuối cùng đè ngã cán cân tiểu ly, làm cho người thanh niên thất thần, ngồi phịch xuống ghế đờ đẫn, ánh mắt cũng trở nên ảm đạm...
- A... Lại là một kẻ ngốc, đại khái là xuất thân tán tu không có cách nào...
Bên trong một lô ghế khác, Tống Thanh cười híp mắt đánh giá:
- Chỉ cần có cách, Hóa Long Tham và Bích Linh Dịch cộng lại chẳng qua một ngàn năm trăm linh thạch, thứ thật sự khó có được là yêu đan cấp hai! Trong gia tộc đã chuẩn bị sẵn mấy phần dược liệu phụ từ lâu, thế nhưng yêu đan khó tìm...
Hắn nhìn về phía Vạn Thú Sơn, sắc mặt có chút khát vọng và khủng hoảng.
...
- Tuy giá hơi cao nhưng cuối cùng đã cướp được vào tay... Coi tiền như rác thì coi tiền như rác đi...
Phương Tịch đấu giá thành công thì thở phào nhẹ nhõm, chậm rãi nhìn chăm chú vào nơi nào đó.
Nhưng món vật đấu giá tiếp theo lại ngoài dự đoán của Phương Tịch.
- Trận bàn Liệt Phong Kim Đao Trận cấp hai thượng phẩm, cờ trận hoàn chỉnh, vừa mới chế luyện thành... khống chế đơn giản, uy lực kinh người, có thể làm đại trận hộ sơn, phạm vi bao phủ là hơn mười dặm... Là tinh phẩm hiếm có.
Âu Dương Chấn cười híp mắt biểu diễn từng cờ trận lấp lánh cho mọi người xem:
- Giá khởi đầu là ba nghìn linh thạch, các vị muốn mua trận pháp bảo vệ gia tộc hoặc thành lập Phường thị thì không thể bỏ qua.
Mắt Phương Tịch lập tức sáng lên.
Đây là trận pháp cấp hai thượng phẩm, hắn căn bản không bố trí ra được.
Liệt Phong Kim Đao Trận chủ yếu là sát phạt, nếu trận này được phát động hết sức, yêu thú Trúc Cơ hậu kỳ rơi vào Tử Môn của trận pháp cũng khó có thể may mắn còn sống sót!
Đương nhiên, yêu thú Trúc Cơ bình thường đều mở ra linh trí, sẽ không ngốc tới mức đi sâu vào đại trận như vậy.
Nhưng Phương Tịch lại khác!
Hắn có thể bảo đảm yêu thú vừa tới đã rơi vào trong Tử Môn!
- Nếu ta lấy được trận này, muốn lấy được yêu đan sẽ dễ dàng như lấy đồ trong túi vậy...
Mắt Phương Tịch sáng lên, nhưng hắn nhìn về phía lô ghế của Tống Thanh lại im lặng.
Phương Tịch biết rõ tính cách của người này, hắn tuyệt đối không phải là người lương thiện, lộ ra quá nhiều tiền tài sẽ rất dễ bị để mắt tới.
- Tạm thời chờ một lát đã, lại xem...
Phương Tịch án binh bất động. Những thế lực Trúc Cơ điên cuồng tranh đoạt bộ trận pháp này, nhanh chóng tăng giá lên bốn nghìn!
Hắn tính toán lại số linh thạch của mình và lập tức từ bỏ.
Sau khi hắn tiêu thụ tang vật, cùng lắm chỉ có bảy nghìn linh thạch, cộng thêm những lần mua sắm, tiêu hao trước đó và bây giờ, hắn chỉ còn lại có hơn ba nghìn linh thạch hạ phẩm.
Đây không phải là vấn đề có tranh hay không, hắn căn bản không mua nổi!
Cuối cùng, bộ trận pháp cấp hai thượng phẩm này được bán với giá năm nghìn linh thạch, được một gia tộc vừa tiến vào Trúc cơ cần gấp đại trận hộ sơn nhét vào trong túi.
Lại qua mấy vật đấu giá, Âu Dương Chấn lại lấy ra một bộ cờ trận:
- Cấp hai trung phẩm... trận pháp Ất Mộc Thần Lôi Trận bị tổn hại... Trận này bị tổn thất mấy cờ trận, trận bàn bị tổn hại, về sau tu sửa sẽ miễn cưỡng hồi phục lại uy năng nhất định...
Phương Tịch nhìn từng cờ trận màu xanh kia và hơi do dự.
Lúc này, hắn nghe có giọng nữ truyền trong một lô ghế ra:
- Trận này có phạm vi bao phủ thế nào? Có thể thay đổi Sinh Môn Tử Môn không?
Nữ tử này đưa ra đều là vấn đề mấu chốt, có lẽ nàng cũng là một Trận Pháp Sư.
Phương Tịch dỏng tai lên nghe Âu Dương Chấn lúng túng trả lời:
- Trận này có phạm vi bao phủ giảm xuống khoảng hai trăm trượng, công năng thu lại khí tức hơi suy yếu, về phần các cấm chế khác, đại khái vẫn tính là hoàn hảo...
- Hai trăm trượng?
Nữ Trận Pháp Sư phát ra một tiếng cười nhạo và không hỏi nữa.
Một vài tu sĩ lâu năm đều lần lượt thở dài.
Nói chung, nếu trận pháp cấp hai mở ra tất cả uy năng, ít nhất có thể bao phủ phạm vi vài dặm thậm chí hơn mười dặm!
Hai trăm trượng mới hơn sáu trăm mét! Đã rơi xuống trình độ cấp một, không đủ dùng!
Về phần công năng thu lại khí tức suy yếu chính là khó có thể che giấu, cho dù ra dã ngoại bố trí cạm bẫy cũng sẽ không có yêu thú nào ngốc đến xông vào.
Có thể nói, tương đối yếu.
- Khụ khụ, Ất Mộc Thần Lôi Trận cấp hai trung phẩm bị tổn hại, giá khởi điểm một ngàn năm trăm linh thạch! Mỗi lần tăng giá không thể ít hơn hai mươi linh thạch!
Âu Dương Chấn cũng bất đắc dĩ. Khi chủ nhân của trận pháp này ra ngoài săn giết yêu thú đã khiến nó bị tổn hại, bất đắc dĩ mới từ bỏ, đưa ra đấu giá. Dù sao chung quy cũng tốt hơn bán phế liệu!
Quả nhiên, rất ít tu sĩ bên dưới cạnh tranh...
Sau khi lác đác mấy mấy báo giá, lại bán với giá một nghìn sáu trăm linh thạch, do một người khách trong lô ghế mua đi.