Viên Phi Hồng cuối cùng hỏi vào chuyện chính.
- Đúng là vậy... Thật không dám giấu, tại hạ tu luyện là Trường Xuân Quyết thông thường, sau khi đạt tới Trúc Cơ còn đang đau đầu về công pháp...
Phương Tịch cười gượng trả lời.
- Vậy không biết đạo hữu có hứng thú làm khách khanh của Bạch Trạch Tiên Thành ta không?
Ánh mắt Viên Phi Hồng lập tức sáng lên:
- Thật không dám giấu... Hôm nay tại hạ đến đây chính là vì chuyện này. Khách khanh của Bạch Trạch Tiên Thành ta không những có thể thu miễn phí một căn động phủ ở nội thành, còn có thể thu được một môn công pháp ở trong Công Pháp Các của Bạch Phong Sơn, hàng năm còn được vay linh thạch, mong điều có có thể giúp ích cho đạo hữu!
Hắn cũng trải qua cân nhắc mới lựa chọn Phương Tịch.
Xuất thân trong sạch, Trúc Cơ thành công ở Bạch Trạch Tiên Thành, tất nhiên thiện cảm chỉ là một mặt.
Quan trọng hơn là người này có tính cách không màng danh lợi, không mấy gây sự.
Giới tu tiên không hoàn toàn chỉ là đánh đánh giết giết. Cho dù là thế lực Kết Đan cũng sẽ vô cùng đau đầu với đệ tử và khách khanh suốt ngày đi gây chuyện thị phi, đi tới chỗ nào thì giết người chỗ đó.
Hắn đã làm điều tra lai lịch của Phương Tịch này, hắn có thể ở Đào Hoa Đảo trồng trọt ba mươi năm, vẫn duy trì quan hệ thân thiết với đảo chủ, rõ ràng tính cách không tệ.
Đồng thời, hắn có dũng có mưu, lúc còn trẻ có can đảm liều mạng, sau khi có bất động sản lại tình nguyện làm ruộng, đây mới là nền tảng trung kiên mà thế lực lớn cần!
- Nhận được ưu ái, tại hạ vô cùng cảm kích!
Trên gương mặt Phương Tịch đương nhiên đầy vẻ vui mừng lại lo lắng:
- ... Chỉ không biết sau khi trở thành khách khanh có ràng buộc gì không?
- Nếu là khách khanh của thành ta, cứ cách một thời gian phải hoàn thành nhiệm vụ của Bạch Phong Sơn, đương nhiên sẽ không để cho khách khanh làm chuyện gì quá mức nguy hiểm, đồng thời sau khi hoàn thành nhiệm vụ còn có thù lao tương ứng... Ngoài điều này ra, sau khi trở thành khách khanh của thành ta, nếu muốn rời đi thì nhất định phải ra sức ít nhất trên năm mươi năm...
Viên Phi Hồng trịnh trọng trả lời.
- Cái này... Lại để cho tại hạ cân nhắc một thời gian, sau nửa tháng sẽ cho đạo hữu câu trả lời, được không?
Phương Tịch suy nghĩ, hắn không quan tâm tới kỳ hạn năm mươi năm, dù sao tuổi thọ của mình dài!
Chính là nhiệm vụ cưỡng chế này khiến hắn cảm giác hơi nguy hiểm.
Nhưng nói thật, trong các nước gần đây, hắn hình như cũng không thể thu được tài nguyên tu luyện tốt hơn.
Sở dĩ hắn cần cân nhắc, chỉ để đưa ra xác nhận cuối cùng mà thôi.
- Ừ, chuyện này tất nhiên cần phải thận trọng cân nhắc. Đạo hữu có thể đi hỏi thăm, đãi ngộ của chúng ta đối với khách khanh đều giống nhau.
Viên Phi Hồng mỉm cười và rời đi, hình như trong lòng đã tính trước mọi việc.
...
Phương Tịch lại nhìn theo bóng lưng đối phương rời đi, ánh mắt lập lòe.
Gia nhập thế lực lớn một phương chắc hẳn vẫn có thẩm tra.
Chẳng qua cho dù là lão tổ Kết Đan cũng sẽ không mạo muội điều tra thức hải của tu sĩ Trúc Cơ, khí hải đan điền là chỗ hiểm.
Loại tình huống này gần như là không chết không dừng, nhiều nhất chỉ xem qua xương linh và có dịch dung không.
- Chỉ cần không kiểm tra sâu, linh thể và Yêu Ma Thụ của ta sẽ không đến mức bị phát hiện...
- Chỉ cần hai thứ này không bị phát hiện, vấn đề không lớn...
Phương Tịch phát hiện sau khi mình đạt tới Trúc Cơ, không chỉ thần thức của mình tăng mạnh, còn có thể lợi dụng thủ đoạn trước kia, sử dụng Yêu Ma Thụ che giấu càng nhiều thứ hơn.
Về phần bàn tay vàng Thanh Đồng Giám này?
Mình cẩn thận tìm còn không tìm được, thực sự khá huyền bí...
- Chúc mừng tiền bối, chúc mừng tiền bối!
Đằng La Tiên Tử đi đến, trên gương mặt đầy vẻ vui mừng:
- Nếu tiền bối trở thành khách khanh của Bạch Trạch Tiên Thành, vậy quả thật là tiền đồ rộng lớn đấy...
Tán tu Trúc Cơ bình thường và tu sĩ Trúc Cơ của thế lực Kết Đan lại là hai loại thân phận khác nhau.
- Còn chưa thành công, ngươi nói loạn gì vậy?
Phương Tịch thuận miệng răn dạy, nhưng đại khái cũng có khuynh hướng đáp ứng lời mời của Viên Phi Hồng, trở thành khách khanh của Bạch Trạch Tiên Thành. Dù sao, ban đầu hắn vốn đã có kế hoạch này.
Từ khi Viên Phi Hồng tới cửa, không biết thế nào tin tức Phương Tịch sắp trở thành khách khanh của Bạch Trạch Tiên Thành cũng được lộ ra ngoài.
Thế lực Trúc Cơ đến nhà chúc mừng bỗng nhiên nhiều hơn, làm cho Phương Tịch thấy bất đắc dĩ, đồng thời lại phải một phen bận rộn tiếp đón, cũng nhân cơ hội thu được không ít quà mừng, xem như kiếm lời một khoản linh thạch nhỏ.
...
Một đêm, Phương Tịch đang chuẩn bị ngồi tĩnh tọa nghỉ ngơi, đột nhiên nghe có tiếng ồn từ ngoài cửa truyền đến.
- Xảy ra chuyện gì vậy?
Hắn nhíu mày, đứng dậy đi đến bên ngoài động phủ, chỉ thấy đến Đằng La Tiên Tử đang tranh chấp cùng một lão phụ nhân.
Nàng nhìn thấy Phương Tịch đi ra, lập tức lộ vẻ u oán:
- Tiền bối... Lão bà này cứ nói là bằng hữu của ngài, cố xông vào!