Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 338 - Chương 338 - Thanh Mộc Trường Sinh 2

Chương 338 - Thanh Mộc Trường Sinh 2
Chương 338 - Thanh Mộc Trường Sinh 2

Sau nửa canh giờ, ở tầng hai của Vạn Pháp Các.

Khổng Khương và Phương Tịch rời đi từ lâu, chỉ để lại một mình Viên Phi Hồng thất thần nhìn tấm gương kia.

Trong trận pháp có ánh sáng lóe lên, Âu Dương Chấn bước ra ngoài, đánh ra một pháp quyết về phía cái gương kia.

Mặt gương lập tức lập lòe ánh sáng rực rỡ, bất chợt hóa thành một tia sáng bay vào trong tay áo của Âu Dương Chấn.

Hắn nhìn tiểu sư đệ của mình, cười hỏi:

- Sao sư đệ không hỏi ta kết quả?

- Lúc đó, sư huynh không lập tức thông báo hoặc ám chỉ, ta đã biết kết quả rồi.

Viên Phi Hồng cười khổ nói:

- Xem ra vị Phương đạo hữu kia còn không lọt được vào mắt của sư huynh...

- Ừ, xương linh năm mươi tám... Luyện thể không tệ, pháp lực bình thường, xét từ bề ngoài, tư chất linh căn cũng rất bình thường...

- Ta lấy thần thức của bản thân mượn Động Chúc Kính của sư tôn điều tra, cho dù là tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ cũng không có cách nào phát giác ra. Ngươi có thể yên tâm...

Âu Dương Chấn báo ra kết quả:

- Người này thật sự có chút bí mật, nhưng chẳng qua chỉ là con át chủ bài che giấu Luyện Thể mà thôi. Tiểu Thanh nhà ngươi không muốn tới gần hắn, đại khái là vì hắn chiến đấu gần người khá sắc bén... Tiềm lực của người này có hạn, không đáng để chúng ta đầu tư vào. Chuyện mời làm khách khanh thì miễn đi...

- Tất cả đều nghe theo sư huynh.

Viên Phi Hồng chắp tay nói, cũng không tranh cãi gì nữa.

- Ha ha, người này vẫn tính là thông minh, hắn còn mượn cơ hội này mùa thêm một môn thuật khôi lỗi cấp hai!

Âu Dương Chấn cười ha ha:

- Dựa vào thuật này cũng đủ để hắn đặt chân ở tiên thành rồi. Sư đệ không cần phải lo lắng nữa... Đồng thời, nhân quả giữa ngươi và hắn đã thanh toán xong, không ai nợ gì ai.

- Đúng vậy...

Viên Phi Hồng thì thào một tiếng.

Trên thực tế, có ân tình cũng không phải cứ nợ là có thể tăng giá, ngược lại còn có thể biến ơn thành thù.

Có ân tình lập tức đổi lấy mới là cách làm thông minh.

...

Phương Tịch tự nhận mình và Viên Phi Hồng không có giao tình, cũng không tồn tại ân tình, chờ sau này tu vi của đối phương cao thâm lại nghĩ cách báo đáp.

Bây giờ có thể hết nợ thì hết nợ, đổi luôn mới là thực tế nhất!

Hắn trở lại nhà số 87 ở hẻm Yên Liễu, nhìn đình viện này và cả hoàn cảnh linh khí cấp một, không khỏi lắc đầu:

- Mặc dù mình có công pháp nhưng không thể dùng động phủ miễn phí, vẫn phải qua khu nội thành thuê ở vậy...

- Như vậy cũng tốt, làm công thì không thể làm công... Ta tiếp tục làm tán tu...

- Lần này chuyện khách khanh bị, người sau lưng, ha ha...

Ánh mắt Phương Tịch thâm thúy.

...

Mười mấy ngày sau, tin tức liên quan tới tán tu Trúc Cơ nào đó muốn gia nhập Bạch Trạch Tiên Thành làm khách khanh nhưng không thành đã bắt đầu được truyền khắp trong Bạch Trạch Tiên Thành.

Những tu sĩ Luyện Khí không dám bất kính trước mặt tu sĩ Trúc Cơ, nhưng sau lưng lại rất vui vẻ truyền ra tin tồn, đại khái là có tâm lý đen tối nào đó.

Sau khi tán tu là Phương Tịch Trúc Cơ thành công, lại nổi danh, chỉ có điều lần này là tiếng xấu...

Nhưng hắn không thèm để ý tới.

Người đời đánh giá có liên quan gì tới hắn?

Chờ mấy chục năm, thậm chí trên trăm năm trôi qua, hắn còn có thể tới mộ phần của những người này nhảy múa!

Trong lúc đó, Trần Bình không ngờ đã tọa hóa. Điều này khiến hắn thương cảm, đi tới phúng viếng.

- Kim Linh đạo hữu... Gần đây trong thành có đánh giá không tốt về ta, ngươi có muốn lựa chọn rời đi không?

Sau khi phúng viếng Trần Bình, từ biệt đám người Lục Chi, Phương Tịch gọi Kim Linh tới và thuận miệng hỏi một câu.

- Thiếp thân tin tưởng tiền bối không phải là người như thế!

Kim Linh thoạt nhìn yếu đuối mỏng manh, nhưng lúc này lại rất có tâm huyết.

- Như vậy thì tốt.

Phương Tịch cười ha ha:

- Ta vừa lúc thiếu một thị nữ và quản gia. Vẫn mong đạo hữu chịu thiệt, chúng ta đi tới khu nội thành thuê một động phủ cấp hai trước lại nói sau...

Khu nội thành của Bạch Trạch Tiên Thành chính là linh địa cấp hai, động phủ cũng được phân chia ra rất nhiều phẩm cấp.

Về phần người làm thủ tục sao? Vẫn là Hàn quản sự lần trước.

Phương Tịch thuê một động phủ tốn bảy trăm năm mươi linh thạch, làm hợp đồng thuê mười năm.

...

Phương Tịch thấy động phủ mới rất lớn, phải hơn dặm. Hắn phát hiện linh khí trong động phủ vào khoảng cấp hai trung phẩm, đủ cho mình tu luyện, hắn không khỏi hài lòng.

- Lão gia, vẫn mong ngài đề tên cho động phủ!

Kim Linh cầm một cái bút phù tới, cười tủm tỉm nói.

- Cứ gọi là Đào Hoa Các... Đào Hoa Các trên Đào Hoa Đảo, Đào Hoa Tiên trong Đào Hoa Các, người của Đào Hoa Tiên trồng cây đào, lại hái hoa đào bán lấy tiền...

Phương Tịch khá xúc động.

Hắn sợ rằng phải ở lại trong Đào Hoa Các rất lâu.

Lần này, chuyện khách khanh thất bại có tám phần là do tiểu nhân quấy phá, còn rất có khả năng là Tống Thanh của Tống gia!

Nếu lúc này mình ra khỏi thành du lịch, không chừng còn gặp phải nguy hiểm!

Bình Luận (0)
Comment