Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 355 - Chương 355 - Người Quen Cũ 2

Chương 355 - Người quen cũ 2
Chương 355 - Người quen cũ 2

Hắn lấy thân phận tu sĩ Trúc Cơ, tất nhiên có thể loại bỏ rất nhiều nguy cơ.

- Không cần...

Nguyễn Tinh Linh dường như đã sớm có dự định:

- Đến lúc đó, vẫn mong ngươi chiếu cố cho đồ đệ của ta và mấy người này là được rồi...

Nàng là một nữ nhân rất thông minh. Lần này, nàng mượn cơ hội hội đấu giá lớn, dẫn đồ đệ và mấy người quen của Phương Tịch đến, sợ rằng có tính toán khác.

- Cũng được!

Phương Tịch trầm ngâm một lúc, cuối cùng mỉm cười:

- Kim Linh, ngươi dẫn theo mấy người Nhất Tịch xuống lựa chọn phòng... Chỗ ta rất trống trải, đang cần người ở lại.

Hắn đoán Nguyễn Tinh Linh đã sớm biết Vạn Đảo Hồ không phải là đất lành, đã có ý để cho người phía dưới rời đi.

Nhưng bởi vì nguyên nhân nào đó, nàng không thể thoát thân được...

“Có thể khiến cho Nguyễn Tinh Linh đạo tâm kiên định cũng phải làm này, chỉ có thể là cơ duyên Trúc Cơ?”

Trong lòng Phương Tịch xúc động than một tiếng, nhưng không khuyên nữa.

Nếu khuyên can nữa sẽ thành thù, cho dù quan hệ tốt cũng sẽ trở mặt.

Về phần một Trúc Cơ Đan phẩm chất kém trong túi trữ vật của hắn à?

Phương Tịch tính bán trong chợ đêm. Hắn không phải không thể cho người bên cạnh mình, nhưng có nguy cơ bị lộ, bây giờ hắn vẫn đang do dự.

...

Sau nửa tháng, trong hội trường đấu giá lớn ở dưới Bạch Phong Sơn.

.

- Lý huynh... Đã lâu không gặp!

Phương Tịch mặc trường bào màu xanh, nhấc chân bước vào bên trong hội trường, chào hỏi các vị Trúc Cơ.

Tất cả Trúc Cơ sinh sống ở Bạch Trạch Tiên Thành chẳng qua có mấy chục người, bọn họ đều quen mặt nhau, lại nói bọn họ có hi vọng trường sinh, sẽ không tùy tiện kết thù hận. Thỉnh thoảng gặp mặt, bọn họ đều sẽ tươi cười chào nhau.

Phương Tịch chào hỏi suốt dọc dường, lại gặp được Hoàng Sa đạo nhân.

- Phương đạo hữu...

Giọng Hoàng Sa đạo nhân khàn khàn giống như tiếng chiêng hỏng. Sau khi gặp mặt, hắn nói tới một chuyện khác:

- Ta có vài chỗ kinh doanh ở bên ngoài thành, mấy ngày trước người phía dưới báo cáo tới, nói là có một nữ tu mượn linh thạch không trả, báo ra tên của các hạ...

Phần lớn Trúc Cơ ở Bạch Trạch Tiên Thành đều có chút thế lực. Hoàng Sa đạo nhân này gây dựng thế lực một phương, làm vài kinh doanh trao đổi linh thạch, thậm chí cho vay ở bên ngoài thành.

Phương Tịch sửng sốt, bất chợt hỏi:

- Nữ tu kia là ai?

- Đằng La Tiên Tử... Đạo hữu có từng quen biết không?

Hoàng Sa đạo nhân nhìn chằm chằm vào mặt Phương Tịch.

- Chẳng qua là một hàng xóm trước đây thôi. Đạo hữu xử trí thế nào, ta tuyệt đối không nói hai lời.

Phương Tịch nghe được là nữ tử này, chợt cảm thấy buồn cười.

- Thì ra là thế, vậy trong lòng lão phu đã hiểu...

Nói xong chuyện này, Hoàng Sa đạo nhân lại an ủi Phương Tịch:

- Những nhân vật nhỏ như vậy rất thích lấy danh nghĩa chúng ta ra hành sự. Đạo hữu cứ yên tâm, nếu nữ tử này chỉ nợ linh thạch lại trả thì thôi, còn dám bôi nhọ danh hiệu của chúng ta, lão phu sẽ cho nàng biết mặt...

Phương Tịch nói qua loa vài câu, lại nhìn thấy đám Trúc Cơ của Bạch Phong Sơn tiến vào hội trường.

Người đi trước là Âu Dương Chấn, Viên Phi Hồng và La Công đi phía cuối.

- Chào Âu Dương tiên sinh!

- Âu Dương đạo hữu có lễ!

Âu Dương Chấn vừa tiến vào hội trường, tất nhiên lập tức được rất nhiều Trúc Cơ hoan nghênh.

Chỉ có rất ít mấy người ỷ vào thân phận mình còn có thể ngồi ngay ngắn.

Hai người trong đó là tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ lợi hại.

Ngoài ra, còn có một nhóm người xa lạ mặc pháp bào màu tím, linh văn lập lòe hóa thành từng mây mù màu tím, rõ ràng có chứa pháp thuật hộ thân lợi hại.

- Bên kia... Là người thế nào vậy?

Phương Tịch tới gần Viên Phi Hồng và La Công, thuận miệng hỏi thăm La Công.

- Đó là đệ tử Di Lăng Cốc của Vũ Quốc, người dẫn đầu là Tử Vân Kiếm Du Xung...

La Công nhìn lướt qua, dùng thần thức truyền âm nói.

- Hóa ra là đệ tử đại tông Kim Đan, chẳng trách...

Phương Tịch cười tủm tỉm đáp lại.

- Ôi... Di Lăng Cốc là tông môn Kim Đan có bối cảnh mạnh mẽ trong ba nước gần đây. Cho dù Âu Dương đại chưởng sự cũng căn dặn chúng ta không thể đắc tội...

La Công phỉ nhổ một câu.

- Hả?

Phương Tịch kinh ngạc. Hắn biết Di Lăng Cốc có hệ thống truyền thừa, Vũ Quốc có thứ hạng rành mạch, không ngờ được tông này không phải có thực lực mạnh nhất trong ba nước mà lại có bối cảnh nhất.

- Đó là chuyện đương nhiên rồi... trước đây lão tổ lập phái Di Lăng Cốc là đệ tử thân truyền của Nguyên Anh chân quân Hỗn Nguyên Tông Nguyên Quốc...

La Công dùng thần thức truyền âm, nói ra một bí mật không tính là bí mật của tầng lớp cao hơn.

Trong tu tiên giới Nam Hoang, ba nước Vũ, Mộc, Việt ở phương bắc, thuộc về nơi quê mùa hẻo lánh.

Đầu phía bắc của ba nước là nơi hiểm yếu... Đại Mộng Trạch!

Nếu đi về phía nam còn có mấy chục quốc gia, trong đó nhỏ không khác nào Việt Quốc, Mộc Quốc... Lớn lại gấp mấy lần ba nước.

Nguyên Quốc chính là một quốc gia rộng lớn bao la, diện tích lớn hơn cả ba nước cộng lại, trong đó có thế lực cấp Nguyên Anh... Hỗn Nguyên Tông!

Bình Luận (0)
Comment