Trên đài đấu giá, trong tay Âu Dương Chấn đang biểu diễn một tấm lá chắn nhỏ kỳ lạ hình tròn, ở năm hướng của tấm lá chắn màu đen đều gắn một viên linh châu năm màu đại biểu cho ngũ hành.
- Ngũ Hành Thuẫn Giáp này do Âu Dã Đại Sư chế tạo... Có thể huyễn hóa ra Ngũ Hành Quang Giáp, cũng có khả năng phòng ngự pháp thuật ngũ hành!
Âu Dương Chấn tùy tiện rót vào một pháp lực, tấm lá chắn nhỏ hình tròn chấn động, bỗng nhiên huyễn hóa ra một bộ giáp ánh sáng năm màu, bao bọc lấy toàn thân hắn.
- Xét về lực phòng ngự... Chỉ hơi kém hơn linh giáp cấp hai hạ phẩm!
- Nếu hóa thành hình thái tấm lá chắn, lực phòng ngự còn vượt xa linh khí phòng ngự hạ phẩm bình thường...
Âu Dương Chấn chậm rãi nói, cuối cùng báo giá:
- Linh khí trung phẩm... Ngũ Hành Thuẫn Giáp, giá quy định là chín trăm linh thạch, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn năm mươi linh thạch!
“Xem ra, đây là vật phẩm thất bại của Âu Dã Đại Sư...”
Phương Tịch cũng biết Âu Dã Đại Sư kia. Đối phương chính là một vị Luyện Khí Sư cấp hai thượng phẩm trong Bạch Trạch Tiên Thành.
Nhưng linh khí này đại khái được làm để theo đuổi một suy nghĩ nào đó, tuy đạt đến cấp bậc linh khí trung phẩm nhưng trên thực tế lực phòng ngự còn ở khoảng linh khí hạ phẩm, tất nhiên không được yêu thích lắm.
Phương Tịch nhớ trong hội đấu giá lớn lần trước, Bích Vân Ngũ Yên La là linh khí trung phẩm được mua với giá một nghìn bốn trăm viên linh thạch.
Nhưng lần này, hắn chỉ tăng giá hai lần, bỏ ra một nghìn hai trăm linh thạch giá đã bỏ Ngũ Hành Thuẫn Giáp vào trong túi.
Tu sĩ Trúc Cơ đều rất thông minh. Nếu dùng giá linh khí trung phẩm mua linh khí hạ phẩm thực sự lãng phí.
Phương Tịch lại cảm thấy bộ Huyễn Hóa Ngũ Hành Quang Giáp này có lực phòng ngự hơi kém, nhưng rất hợp với Võ Thần của mình.
Lực phòng ngự đối với pháp thuật ngũ hành cao cũng là ưu điểm không tệ.
Dù sao phần lớn tu tiên giả đều sử dụng pháp thuật ngũ hành.
Sau khi mua được cái này, hắn không mấy hứng thú với các vật đấu giá còn lại.
Hắn ngồi nhìn từng món trận pháp, linh sủng, khoáng thạch, kỳ vật được yêu thích, bị bán ra với giá đắt.
Chờ đến cuối cùng, đã tới màn ép trục lần trước hắn không tham dự!
- Trước món đồ ép trục lần này là... một bộ đồ đầu giá gồm một bình Long Xà Sát, một viên Tăng Nguyên Đan, một tờ Xuất Thần Phùt, giá khỏi điểm là hai ngàn năm trăm linh thạch, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn một trăm!
Âu Dương Chấn mỉm cười, bảo thị nữ bưng một cái khay ra, lập tức thu hút tầm mắt của tất cả mọi người ở đó.
Đặc biệt những tu sĩ Luyện Khí chưa từng Trúc Cơ nhìn một bộ ba bảo bối này, trong ánh mắt đầy nóng bỏng.
Long Xà Sát chính là sát khí tinh thuần, có thể trợ giúp tu sĩ ngâm luyện thân thể, Tăng Nguyên Đan có thể khiến pháp lực tăng mạnh trong một khoảng thời gian!
Về phần Xuất Thần Phù chỉ đứng hàng cấp hai thượng phẩm, nhưng xét về độ khó chế tạo không khác nào một số phù lục cấp ba, chỉ là phù lục cực kỳ quý trọng, có thể trợ giúp tu sĩ Luyện Khí tạm thời cô đọng thần thức!
Ba bảo bối này chồng lên nhau, ít nhất có thể làm cho tu sĩ Luyện Khí viên mãn tăng thêm hai phần hy vọng đột phá Trúc Cơ!
Xét về công hiệu, đã không khác nào Trúc Cơ Đan chất lượng kém trong tay Phương Tịch. Chỉ là không có hiệu quả đặc biệt bảo đảm không chết khi đột phá Trúc Cơ như Trúc Cơ Đan.
- Chuyện gì xảy ra vậy? Trước kia không phải là linh vật Trúc Cơ như thế được đặt cuối cùng sao? Hôm nay sao tự nhiên ra sớm như vậy?
Đám tu sĩ nhất thời điên cuồng xôn xao, không ít tu sĩ lần lượt báo giá:
- Hai nghìn sáu trăm linh thạch!
- Ba nghìn linh thạch!
- Ba nghìn một trăm...
...
Phương Tịch hứng thú thưởng thức vô vàn thái độ của tán tu Luyện Khí.
Bọn họ tích góp suốt đời cũng chưa chắc có thể mua nổi một Trúc Cơ Đan, chỉ có thể duy nhất trông cậy vào linh vật Trúc Cơ.
Mà bây giờ, một bộ này tương đương với hơn nửa viên Trúc Cơ Đan, giá tất nhiên một đường tăng lên, cuối cùng bán ra với giá cao năm nghìn linh thạch cho nữ tu trong lô ghế ở tầng hai.
Bởi vì đối phương thay đổi tiếng, Phương Tịch không có cách nào xác định được nữ tử này có phải là Nguyễn Tinh Linh hay không.
“Ta hiểu rõ tài chính của Đào Hoa Đảo, Nguyễn Tinh Linh chắc hẳn không có nhiều linh thạch như vậy ?”
Phương Tịch ngồi im bất động, chờ đợi món đồ đấu giá ép trục.
- Một viên Trúc Cơ Đan chính phẩm, giá khởi điểm ba nghìn linh thạch, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn một trăm...
Quả nhiên, Âu Dương Chấn lại lấy ra một bình ngọc, có thể xuyên qua thân bình bán trong suốt nhìn thấy một viên đan dược phát ra quầng sáng màu xanh lam trong đó.
- Không ngờ là Trúc Cơ Đan?
- Vật ấy không phải cuối cùng sao?
Tu sĩ Trúc Cơ ở tầng hai cũng bàn tán ầm ĩ, nhưng điều này không cản trở bọn họ báo giá.
Trúc Cơ Đan còn được yêu thích hơn linh vật Trúc Cơ trước đó, giá một đường tăng lên sáu nghìn, cuối cùng được Du Xung của Di Lăng Cốc bỏ túi với giá bảy nghìn tám trăm linh thạch.