Sau trăm năm, cây này sẽ tiến giai, trở thành linh mộc cấp hai hạ phẩm, thậm chí theo số năm tăng lên, từ cấp hai hạ phẩm thăng cấp thành cấp hai thượng phẩm!
Mà một khi vượt quá nghìn năm, sẽ thành linh tài cấp ba cực kỳ quý trọng!
Gỗ này cực hạn cũng chỉ là cấp ba.
Chưa có tu sĩ nào nhìn thấy Trường Thanh Mộc cấp bốn.
- Ồ? Chẳng biết ta có thể xem qua không?
Phương Tịch hỏi.
- Vật ấy quý giá... Không chấp nhận giao dịch linh thạch. Nếu trên tay đạo hữu không có vật lão phu cần, lão phu chắc chắn sẽ không đổi.
Tu sĩ Trúc Cơ mặc áo bào xanh vẫn không lấy ra, trái lại bình chân như vại nói.
Trong lòng Phương Tịch đã tính trước mọi việc, truyền một đạo thần thức qua.
- Cái gì? Thật à?
Giọng nói tu sĩ Trúc Cơ mặc áo bào xanh hơi run rẩy, vội vàng vỗ một cái vào túi trữ vật, lấy ra một hộp ngọc dài:
- Mời đạo hữu xem...
Phương Tịch mở nắp hộp lên, chỉ thấy trong đó có một đoạn gỗ màu xanh, phía trên đầy hoa văn, hiện lên linh quang màu xanh, thật sự là Trường Thanh Mộc nghìn năm.
- Không sai, vật ấy đúng thứ ta cần...
Hắn mỉm cười, nhìn ánh mắt lo lắng bất an, mong chờ của tu sĩ áo bào xanh, hắn ném một bình ngọc qua.
Bàn tay tu sĩ áo bào xanh cũng hơi run rẩy, nhẹ nhàng mở nắp bình ra và lập tức cất đi:
- Không sai, lão phu cũng cần vật ấy.
Thứ Phương Tịch cầm tới giao dịch đương nhiên viên Trúc Cơ Đan phẩm chất kém kia.
Dù sao hắn không dùng được, dược hiệu cũng sắp quá hạn.
- Đan dược này vô cùng hiếm có. Bàn ra, ta còn bị thua thiệt đấy.
Phương Tịch lại giả vờ hơi do dự.
Tu sĩ áo bào xanh cắn răng:
- Bình tĩnh mà xem xét, giá trị hai món hàng không chênh lệch nhiều, chẳng qua tại hạ bằng lòng thêm một nghìn linh thạch giá chênh lệch.
Giá trị của Trúc Cơ Đan còn hơn Trường Thanh Mộc nghìn năm. Chẳng qua trong tay Phương Tịch chỉ là một viên có chất lượng kém.
Ngay cả như vậy, nếu đặt ở trong hội đấu giá, tất nhiên giá của Trúc Cơ Đan sẽ càng cao hơn.
Đồng thời, giao dịch ngầm như vậy sẽ ít người biết, cũng an toàn hơn.
Bởi vậy, tu sĩ áo bào xanh không muốn bỏ qua, chủ động đưa thêm linh thạch bù giá.
- Rất tốt... Tiền hàng hai bên thỏa thuận xong, từ biệt.
Sau khi hoàn thành giao dịch này, Phương Tịch không ở lại nữa, trực tiếp rời khỏi Phường thị.
Sau khi ra khỏi Phường thị, hắn khống chế mây đen một đường bay ra mấy chục dặm cũng không thấy có phỉ tu nào đến. Điều này khiến Phương Tịch cảm thấy không thích ứng được.
Hắn thấy buồn cười, sau đó đi một vòng mới trở lại Bạch Trạch Tiên Thành.
...
“Trúc Cơ Đan này rất dễ sử dụng, đổi các loại tài nguyên quý hiếm vô cùng thuận tiện...”
“Đáng tiếc, làm vậy có phần cướp việc buôn bán của Huyền Thiên Tông và Bạch Trạch Tiên Thành ... Một hai viên còn tốt, nhiều chỉ sợ sẽ gặp phiền phức rất lớn...”
Trở lại trong Đào Hoa Các, Phương Tịch không kịp chờ đợi tiến vào phòng bế quan, lấy ra thu hoạch của mình hôm nay.
Hơn ba ngàn khối linh thạch hạ phẩm, sau này có thể đi tới cửa hàng linh thạch đổi thành linh thạch trung phẩm.
Tuy tỉ lệ đổi cao hơn một trăm, nhưng đối với tu sĩ Trúc Cơ, sử dụng linh thạch hạ phẩm để hồi phục pháp lực, hiệu quả trợ giúp vượt cửa ải gì đó quá yếu, vẫn cần phải dự trữ một ít linh thạch trung phẩm.
Tiếp đó, là hai bộ pháp quyết Bách Huyễn Thuật và Thiên Ma Giải Thể Tiểu Pháp!
Phương Tịch cũng lấy ra và đặt sang một bên, chuẩn bị sau này rảnh rỗi sẽ nghiên cứu một lúc.
Cuối cùng, hắn lấy ra hộp ngọc, cẩn thận quan sát kiểm tra.
Trước khi về, Phương Tịch xác nhận trên vật ấy không có thủ đoạn theo dõi đánh dấu gì.
Lúc này, sau khi mở ra hộp ngọc, chỉ thấy một đoạn Trường Thanh Mộc dài ba thước, tản ra linh quang mãnh liệt màu xanh.
- Không tệ, không tệ... Đây là lần đầu tiên ta lấy được linh tài cấp ba!
- Vật ấy cầm tới chỗ của Âu Dã Đại Sư, tùy tiện chế luyện cũng được một linh khí thượng phẩm...
- Đương nhiên, làm vậy quá xa xỉ. Vật ấy bình thường đều có thể làm nguyên liệu chế luyện pháp bảo...
Tuy Phương Tịch cũng chuẩn bị chế luyện linh khí, lại có quy hoạch của mình.
- Lấy nguyên liệu cấp ba làm chủ, thậm chí có thể chịu được bảo văn của Tàn Phiến Thế Giới...
- Như vậy, có thể tạm thời sử dụng linh văn chế luyện linh khí, còn giữ lại không gian thăng cấp sau này...
- Chỉ là không biết... nên chọn sử dụng loại linh văn nào?
Trên thực tế, Phương Tịch cũng biết mình tạm thời không có sự lựa chọn khác.
Dù sao trong cả bộ lạc Hắc Sơn cũng chỉ có hai loại truyền thừa linh văn mà thôi...
...
Bộ lạc Hắc Sơn ở Tàn Phiến Thế Giới.
Trên mặt Thanh Lang đầy hưng phấn. Hắn cuối cùng đã phát hiện ra bí mật trên người tiểu tử Ba Cát kia!
Hắn vuốt ve kính đồng, nhìn bí quyết Vu ngữ hiện ra phía trên:
- Khai Linh Kinh? Công pháp này còn tinh diệu hơn phương pháp lấy linh khiếu thu nạp nguyên khí do Đại Vu dạy gấp trăm lần! Chẳng trách Ba Cát chỉ có nửa linh khiếu, còn có thể đột nhiên tăng mạnh…