Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 393 - Chương 393 - Đệ Tam Đại Thanh Hòa Kiếm

Chương 393 - Đệ Tam Đại Thanh Hòa Kiếm
Chương 393 - Đệ Tam Đại Thanh Hòa Kiếm

Phương Tịch nghe vậy thì búng ngón tay một cái.

Một giọt máu màu đỏ sậm rơi vào trên phôi Thanh Mộc Kiếm, trong nháy mắt bị hút vào trong.

- Thành công!

Nguyễn Tinh Linh cuối cùng đánh vào vài pháp quyết, khiến phôi Trường Thanh Mộc Kiếm dần dần nguội đi, một bàn tay pháp lực màu xanh bay ra, nắm thấy thanh kiếm gỗ.

Phương Tịch cẩn thận quan sát, chỉ thấy Trường Thanh Mộc Kiếm này dài ba thước, thân kiếm rộng một tấc, chủ yếu là màu xanh kèm theo vân gỗ, chỗ mũi kiếm hiện lên hào quang màu vàng nhạt, chỉ xoa lại có một khí sắc bén đập vào mặt.

- Nói chung, phi kiếm bằng gỗ đều nổi tiếng là rất cứng, thanh phi kiếm này của Phương huynh lại vô cùng sắc bén...

Nguyễn Tinh Linh lau mồ hôi và cười híp mắt nói:

- Theo Tinh Linh thấy, kiếm này có thể đứng hàng tinh phẩm trong linh khí trung phẩm, còn kiêm thêm linh tài rắn chắc, có thể va chạm với linh khí thượng phẩm cũng không sợ bị hao tổn... Ta rất mong chờ sau này Phương huynh tăng thêm nhiều trận văn hơn, khiến nó thăng cấp làm linh khí thượng phẩm thậm chí cực phẩm!

Không sai... Phương Tịch nói với Nguyễn Tinh Linh, sau này tăng thêm trận văn vào kiếm này, có lẽ có thể thăng cấp thành linh khí thượng phẩm, thậm chí có thể ngang với linh khí cực phẩm hiếm thấy.

Lại hoàn toàn che giấu chuyện sau khi linh văn hội tụ thành bảo văn.

- Kiếm này có thể thành công, còn phải cảm ơn Tinh Linh giúp đỡ!

Phương Tịch chắp tay cảm ơn, trực tiếp đưa qua một túi linh thạch.

Nguyễn Tinh Linh không khách khí nhận lấy, trịnh trọng hỏi một câu:

- Không biết Tinh Linh có thể đặt tên cho thanh kiếm này không?

Trong Đào Hoa Các, Dưới cây hoa đào.

- Đi!

Phương Tịch chỉ tay vào Thanh Hòa Kiếm, Thanh Hòa Kiếm lập tức hóa thành một tia sáng lao qua cả vườn.

Kiếm khí đi qua nơi nào, hoa đào đầy trời bay tán loạn, giống như đổ xuống một trận mưa hoa.

Đại Thanh Ngư càng vùi đầu ở trong nước bùn, sợ chủ nhân nhất thời cao hứng bắt tới thử kiếm!

Không sai!

Thanh Hòa Kiếm!

Đây chính là tên Nguyễn Tinh Linh đặt cho linh khí trung phẩm này.

“Thoạt nhìn... Tinh Linh dường như hơi bất mãn khi ta truyền Thanh Hòa Kiếm cho Vi Nhất Tịch...”

Phương Tịch bấm pháp quyết để thu ánh kiếm, có chút bất đắc dĩ.

Chẳng qua, nếu hắn đáp ứng đối phương, vậy dĩ nhiên phải nhận, kiếm này chính là Đệ Tam Đại Thanh Hòa Kiếm!

- Như vậy... cũng tốt!

Phương Tịch lật tay cầm kiếm và giật mình:

- Ký ức năm đó lúc ta làm linh nông, giãy giụa muốn được sống là một trong những tài phú quý báu nhất của ta... Mong lấy kiếm này chém ra con đường bằng phẳng!

Hắn đưa tay xoa từng vân gỗ, lại thấy mũi kiếm hiện ra màu vàng nhạt, tinh thần nhất thời chấn động.

Trong phút chốc, Thanh Hòa Kiếm lại hóa thành một tia sáng tiến vào trong cơ thể hắn, đi dọc theo kinh mạch tới trên khí hải đan điền.

- Chuyện này... linh khí sau khi huyết luyện có thể thu vào trong cơ thể sao?

Phương Tịch chớp chớp mắt.

Tu sĩ Luyện Khí sử dụng pháp khí, tu sĩ Trúc Cơ sử dụng linh khí... Cơ bản đều đặt ở trong túi trữ vật, lúc cần dùng sẽ lấy ra.

Cho dù hoàn toàn luyện hóa cũng vậy.

Chỉ có lão tổ Kết Đan có khả năng thu pháp bảo vào trong cơ thể, ngày đêm dùng đan khí xoa dịu bồi dưỡng, mới khiến uy lực không ngừng tăng cường... Bởi vậy tu sĩ Kết Đan càng lớn tuổi, đấu pháp càng mạnh!

Nhưng Thanh Hòa Kiếm này chẳng qua linh khí trung phẩm, không ngờ cũng có thể có công hiệu này?

“Hoặc là công của linh tài cấp ba Trường Thanh Mộc, hoặc là do bí pháp luyện khí của Nguyễn gia, hoặc là linh văn...”

“Hoặc... Ba cái hợp nhất mới có hiệu quả này?”

“Có thể xem Thanh Hòa Kiếm này là pháp bảo nhỏ?”

Phương Tịch xoa đan điền của mình, sắc mặt không khỏi hơi kỳ lạ.

Chẳng qua lui mười nghìn bước, cái này cũng là một chuyện tốt! Chuyện rất tốt!

“Trúc Cơ kỳ có thể thu linh khí vào trong cơ thể, lấy pháp lực bồi dưỡng, sau này uy lực của linh khí này cũng sẽ chậm rãi tăng lên... Cho dù rất chậm nhưng ta sống lâu mà!”

“Có lẽ chờ đến mấy trăm năm sau, cho dù ta không thêm linh văn gì khác, uy lực của kiếm này cũng có thể ngang với pháp bảo!”

“Đương nhiên, nếu lựa chọn bồi dưỡng Thanh Hòa Kiếm, tiến độ tu luyện hằng ngày sẽ chậm lại, đây cũng là chuyện cần cân nhắc.”

“Chẳng qua, còn là cần giữ bí mật chuyện pháp bảo nhỏ này...”

Ánh mắt Phương Tịch sáng như điện, thần thức nhìn lướt qua xung quanh.

Đại Thanh Ngư không hiểu sao ớn lạnh, run rẩy...

...

Phương Tịch tính toán không sai.

Năm thứ hai, thu nhập của Đan Khí Các tăng lên rất nhanh, có hơn ba trăm viên linh thạch.

Đến năm thứ ba, còn trực tiếp lên tới bốn trăm linh thạch, sau đó năm thứ tư, năm thứ năm tiếp tục ổn định ở khoảng bốn năm trăm linh thạch.

Không thể không nói, đối với hai vị Trúc Cơ kỳ thủ nghệ nhân, chỉ cần chuyên tâm làm việc, tất nhiên có thể thu được lợi ích.

Đương nhiên, các lão tổ Trúc Cơ khác thoải mái hơn, tất có gia tộc hoặc thế lực dựa vào, bọn họ căn bản không cần lên kế hoạch kiếm lấy tài nguyên, chỉ cần chuyên tâm tu luyện, sau đó ra mặt đấu pháp cho gia tộc và thế lực là được.

Bình Luận (0)
Comment