Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 394 - Chương 394 - Đệ Tam Đại Thanh Hòa Kiếm 2

Chương 394 - Đệ Tam Đại Thanh Hòa Kiếm 2
Chương 394 - Đệ Tam Đại Thanh Hòa Kiếm 2

Đến năm thứ năm, Đông Môn Anh tới cửa ký hợp đồng thuê mới.

Thần thức của Phương Tịch đảo qua, phát hiện người này không ngờ đã đạt đến cảnh giới Luyện Khí tầng chín, không khỏi mỉm cười:

- Pháp lực của tiểu hữu tăng lên rất nhanh, chúc mừng chúc mừng...

Hắn biết, sau khi vị tộc trưởng Đông Môn gia này cho thuê cửa hàng dài han, bản thân hắn thuê động phủ trong khu nội thành để ở, sau đó ngày đêm khổ luyện.

Tu vi có chút tiến bộ là chuyện đương nhiên.

- Cảm ơn...

Trên mặt Đông Môn Anh lại không hề vui mừng, trái lại vẻ mặt bi thương:

- Ôi... Mấy năm gần đây, gia tộc ta vô cùng gian nan, thậm chí sắp không mua nổi linh vật đặt nền móng cho thế hệ mới. Đây là do tộc trưởng ta không có năng lực...

Phương Tịch và Nguyễn Tinh Linh nhìn người này không ngừng tố khổ thì liếc mắt nhìn nhau, biết trò chặt chém lại ở phía dưới.

Quả nhiên, Đông Môn Anh nói quanh co, không ngoài chuyện mình tu luyện thiếu đan dược thì gia tộc như trứng chọi đá.

Cuối cùng chính là cái khó ló cái khôn đòi thêm tiền thuê.

Chẳng qua cân nhắc đến đối diện dù sao cũng là hai vị đại tu sĩ Trúc Cơ, người này ăn nói cũng rất cẩn thận:

- Vẫn mong hai vị thu xếp...

Phương Tịch và Nguyễn Tinh Linh liếc mắt nhìn nhau, vẫn sa sầm mặt nói:

- Hừ... Luyện Khí nhỏ...

Hắn trách mắng Đông Môn Anh một trận, nói tiếp:

- Nếu muốn tăng tiền thuê, ngươi định đòi bao nhiêu linh thạch một năm?

- Một trăm ba... Không, một trăm hai mươi viên linh thạch là được rồi!

Đông Môn Anh vội vàng trả lời.

- Cũng được, nhưng thời hạn thuê lần này phải là mười năm!

Nguyễn Tinh Linh giải quyết dứt khoát.

- Được!

Đông Môn Anh cắn răng đáp ứng.

Sau khi ký kết khế ước, hắn đi ra khỏi Đan Khí Các và sờ số linh thạch trong túi trữ vật, trên mặt hiện vẻ vui mừng:

- Trong vòng mười năm, ta tất nhiên có thể đột phá Luyện Khí viên mãn... có hi vọng Trúc Cơ, có hi vọng Trúc Cơ đấy...

...

- Thế nào, Tinh Linh cảm thấy giá quá cao à?

Phương Tịch thấy Đông Môn Anh đi rồi, vẻ mặt Nguyễn Tinh Linh còn có phần ngẫm nghĩ thì đùa một câu.

- Các chủ quán gần đây cơ bản đều cho thuê một năm một trăm ba mươi, bốn mươi linh thạch. Người này hoàn toàn là nể mặt hai vị Trúc Cơ chúng ta rồi. Tinh Linh cũng không tiện ép giá nữa...

Nguyễn Tinh Linh lắc đầu:

- Ta đang suy nghĩ về chuyện... Đan nhi Trúc Cơ.

Phương Tịch sửng sốt, nhìn về phía ba người đang bận rộn trong Đan Khí Các, cũng có vẻ ngẫm nghĩ.

Trong ba người, Vương Tiểu Hổ thì thôi, linh căn thấp kém, bây giờ còn đang kẹt ở bình cảnh Luyện Khí trung kỳ, cơ bản không trông cậy được.

Nguyễn Đan lớn hơn Vi Nhất Tịch vài tuổi, bây giờ đã hơn năm mươi tuổi, cách đại nạn Trúc Cơ sáu mươi không xa!

- Đan Nhi giống như ta, có bí pháp đặc biệt có thể duy trì khí huyết, nhưng tốt nhất vẫn nên Trúc Cơ trước sáu mươi tuổi...

Nguyễn Tinh Linh nói:

- Ta làm sư phụ này không thể mua một viên Trúc Cơ Đan cho nàng, cũng chỉ có thể mua cho nàng một món linh vật Trúc Cơ.

Phương Tịch bấm ngón tay tính toán, kỳ hạn hội đấu giá lớn mười năm một lần ở Bạch Trạch Tiên Thành không xa, không khỏi cười nói:

- Trong tay Tinh Linh thiếu linh thạch? Chỗ của ta còn có hai ba nghìn viên...

- Xem như ta mượn ngươi, tạm thời ký kết linh khế mượn một ngàn năm trăm linh thạch... Tinh Linh còn có chút tích góp, cộng lại chắc hẳn đủ mua linh vật Trúc Cơ bình thường cho đệ tử...

Về phần Trúc Cơ Đan, Nguyễn Tinh Linh cũng nghĩ tới, nhưng dựa vào tài lực của nàng không thể lấy được.

Trông cậy duy nhất là tiến vào Vạn Thú Sơn Mạch, sau đó săn bắn yêu thú đặc biệt cấp hai để thu lấy yêu đan, sau đó nhờ Luyện Đan Đại Sư ra tay!

Được rồi... Trên thực tế con đường này đặc biệt nguy hiểm đáng sợ, cho dù là tu sĩ Trúc Cơ cũng vậy.

Ngược lại liên thủ với Phương Tịch, Nguyễn Tinh Linh có nắm chắc nhất định. Dù sao nàng biết rõ Phương Tịch có tài cao giấu kỹ.

Nhưng lúc này nhắc tới trọng tâm câu chuyện, Phương Tịch tình nguyện mượn linh thạch cũng không nhắc tới chuyện đi vào Vạn Thú Sơn, đã biết thái độ của hắn.

Nguyễn Tinh Linh biết Phương Tịch kiên trì bao nhiêu, nàng sẽ không vì một đệ tử mà mở miệng yêu cầu điều này được.

Nàng không biết, vị bên cạnh này chính là một vị Đan Đại Sư có thể chế luyện Trúc Cơ Đan!

Phương Tịch xoa mũi, không mấy hứng thú.

Hắn nhìn thấy Nguyễn Tinh Linh tận tâm suy nghĩ cho đồ nhi nhà mình như vậy, hắn lại rất ít quan tâm tới nửa đồ đệ suốt ngày gọi mình là đại thúc.

Lúc này, thần thức hắn đảo qua, phát hiện tu vi của Vi Nhất Tịch khoảng Luyện Khí tầng tám, không khỏi âm thầm lắc đầu.

Bây giờ, nữ tử này đã qua năm mươi tuổi, muốn trong vòng mười năm đột phá cửa ải Luyện Khí tầng chín và mười tầng, thời gian hơi gấp.

- Phương huynh cũng đang suy nghĩ chuyện Nhất Tịch Trúc Cơ?

Nguyễn Tinh Linh là người thông minh, nàng nhìn lướt qua đã đoán được điều gì:

- Bây giờ, Đan Nhi đã là Luyện Khí viên mãn, không cần phải ngồi tu luyện pháp lực, có thể trấn giữ cửa hàng. Cứ bảo Nhất Tịch chuyên tâm bế quan, khổ luyện pháp lực... Đạo hữu lại chế luyện mấy lò đan dược tăng pháp lực thích hợp cho Luyện Khí hậu kỳ dùng. Muốn Luyện Khí viên mãn trước đại nạn sáu mươi, chắc hẳn không phải là chuyện khó... Điều duy nhất lo lắng chính là linh vật Trúc Cơ.

Bình Luận (0)
Comment