Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 395 - Chương 395 - Đệ Tam Đại Thanh Hòa Kiếm 3

Chương 395 - Đệ Tam Đại Thanh Hòa Kiếm 3
Chương 395 - Đệ Tam Đại Thanh Hòa Kiếm 3

“Thật ra cái này rất đơn giản, ta đi Đại Lương một chuyến, bắt mấy con Yêu Vương thì cái gì cũng có...”

Trong lòng Phương Tịch oán thầm một câu, ngoài mặt lại vô cùng bình tĩnh:

- Sống chết có số... đại đạo này... vô tình lắm!

Tuy lấy tài lực của hắn để bồi dưỡng một người Trúc Cơ không có vấn đề gì, nhưng hắn sẽ không đi làm bảo mẫu.

Dù sao, Vi Nhất Tịch chỉ có thể tính là nửa đồ đệ, cũng không phải là đồ đệ thật sự.

“Mà thôi... Tất cả đều xem tạo hóa của nữ tử này... Ta cũng không chỉ điểm gì, hoàn toàn đều do nàng tự lĩnh ngộ. Nếu như nàng một lòng hướng đạo, không được ta trợ giúp có tu luyện tới Luyện Khí viên mãn trước đại nạn sáu mươi tuổi, ta sẽ cho nàng một viên Trúc Cơ Đan... Nếu bản thân không có cách nào tu luyện tới Luyện Khí viên mãn trước đại nạn, tất cả không cần nói nữa...”

Trong lòng hắn đã hạ quyết định.

Người tự giúp mình mới có trời giúp, ông trời không giúp hắn tới trợ giúp!

Nếu bản thân Vi Nhất Tịch không có ý định Trúc Cơ, hắn cần gì phải lãng phí tài nguyên một cách vô ích?

- Ha ha... Hôm nay, hai vị đạo hữu đều đang ở đây à?

Bỗng nhiên, ngoài cửa có bóng người lóe lên, là Hóa Hạc lão đạo!

Lúc này, hắn đã thay linh bào, trên pháp bào cấp hai màu trắng có tiên hạc linh động ra vào, đầu tiên hạc màu đỏ, chân hạc dài, thoạt nhìn vô cùng thú vị.

- Hóa ra là Hóa Hạc đạo hữu... Ngươi lại đổi pháp bào à?

Phương Tịch cười tủm tỉm và chào hỏi.

- Ha ha... Lần trước ta tìm được bí cảnh, có thu hoạch lớn... Phát hiện ra động phủ của một vị tiền bối Trúc Cơ để lại, còn có mấy cái linh khí nên bán được không ít linh thạch!

Hóa Hạc lão đạo cười tủm tỉm và ngồi xuống:

- Bởi vậy, không phải lại tới chiếu cố việc kinh doanh của hai vị sao?

Tu sĩ ra ngoài thám hiểm đều nghèo rớt mồng tơi, một khi cơ hội đến lại có thể một lần làm giàu, giàu tới dầu mỡ.

Vị Hóa Hạc lão đạo này rõ ràng là người sau.

Phương Tịch cũng nghe ngóng tin tức về người này qua nhóm bằng hữu Hoàng Sa đạo nhân, La Công.

Phát hiện lúc Hóa Hạc lão đạo này còn trẻ cũng là thiên tài tự mình đột phá Trúc Cơ thành công, về sau vẫn làm tán tu, chưa từng tiếp nhận sự chiêu mộ của thế lực lớn, cả đời thích tìm bí cảnh, hiểu biết sơ lược về lịch sử tu tiên giới, bởi vậy mỗi lần hắn ra tay đều có thu hoạch khá phong phú, cũng không có chuyện hại bạn đồng hành nào truyền ra.

La Công còn thấy tiếc vì lần trước Phương Tịch từ chối người ta, nói thẳng nếu là hắn, hắn sẽ đi ngay.

Phương Tịch chỉ duy trì sự im lặng về điều này.

Tốt thì hắn may mắn, xấu thì hắn mất mạng. Hắn đã ngồi ôm núi vàng còn liều mạng vì mấy đồng như vậy, thì quá ngu ngốc rồi.

Cho dù vì thế mà đánh mất một vài cơ duyên, hắn vẫn có thể tiếp nhận được!

Tu luyện vội vàng không nhớ năm tháng.

Bên trong phòng luyện công ở Đào Hoa Các, Phương Tịch đang nhắm mắt luyện công, mặt hắn giống như thiếu niên, phong thần như ngọc, toàn thân quanh quẩn một tầng ánh sáng màu xanh đầy sức sống mạnh mẽ, nhìn giống như Chi Lan Ngọc Thụ, yên tĩnh đạm bạc...

Ở bên tay hắn còn có một bình ngọc không, ở miệng bình còn phảng phất mùi cây cỏ.

Rất lâu sau, Phương Tịch mở hai mắt, có hào quang màu xanh ôn hòa lóe lên:

- Cuối cùng... Đan điền khí hải mở rộng tới giới hạn cao nhất là bốn mươi giọt chất lỏng pháp lực... Trên lý thuyết, bây giờ có thể đột phá Trúc Cơ trung kỳ, chẳng qua vẫn cần đan dược phá giai giúp đỡ...

Đây cũng là tác hại của cổ pháp, lượng hóa vô cùng mơ hồ.

Phương Tịch chắc hẳn, nếu là tân pháp, tu vi trước mắt của mình đại khái tương đương với người mới vào Trúc Cơ tầng ba.

Tuy thật sự có thể đột phá, nhưng xác suất thất bại rất cao.

Nếu như không có đan dược phá giai giúp đỡ, hy vọng này càng xa vời hơn. Mà một khi đột phá thất bại, nhất định sẽ bị cắn trả!

- Vẫn cần đánh bóng pháp lực... Tiếp tục mở rộng cực hạn của khí hải đan điền.

- Nhờ có thu thập đầy đủ hết nguyên liệu chế luyện Bách Thảo Đan hiếm có này... Cho dù còn muốn nuôi dưỡng Thanh Hòa Kiếm, pháp lực cũng tiến triển không hề chậm trễ...

Phương Tịch quan sát bên trong đan điền khí hải, chỉ thấy được một đầm nước xanh thẳm, ở trên đầm nước còn lơ lửng một thanh kiếm gỗ màu xanh. Hình như nó đang hấp thu từng luồng khí tức pháp lực, khiến thân kiếm càng xanh hơn...

- Không chỉ có vậy, thông qua Chư Thiên Bảo Giám rèn luyện thần thức, giới hạn thần thức xa nhất của ta đã đạt tới sáu mươi bảy trượng... Trúc Cơ trung kỳ bình thường cũng chưa chắc có thần thức mạnh mẽ như ta.

- Ta cũng tu luyện Bách Huyễn Thuật và Thiên Ma Giải Thể Tiểu Pháp nhập môn.

- Lần này bế quan, thu hoạch không tệ.

Trên mặt hắn mỉm cười và bấm ngón tay tính toán, phát hiện mình đã tám mươi tuổi.

Từ khi Trúc Cơ tới giờ cũng chỉ mới hai mươi mấy năm...

- Thời gian trôi qua nhanh thật...

Phương Tịch thở dài, làm thuật Thanh Khiết Thuật trên thân, sau đó thản nhiên đi ra khỏi phòng bế quan.

Bình Luận (0)
Comment