Trước đây, hắn từng thu được hai quyển công pháp Ma đạo, trong đó sớm miêu tả về điều này.
Ví dụ như trong Ngũ Cực Nguyên Ma Công có một pháp môn tương đối tàn nhẫn, cần thu vài đồ đệ có thiên phú dị bẩm để truyền thụ Bạch Cốt Đại Lực Pháp Môn. Quá trình tu luyện loại pháp môn này đau đớn không chịu nổi, một khi luyện thành sẽ có uy lực cực mạnh, nhưng lại luyện bản thân tu sĩ thành bán pháp khí thậm chí là bán linh khí!
Chờ đến khi trong tay ma đầu thiếu pháp khí tiện tay, có thể tùy ý giết một đệ tử, lấy ra xương cốt toàn thân của kẻ đó ra, dễ dàng chế luyện thành pháp khí ma đạo!
Tất cả quá trình có thể nói là nuôi heo!
- May là... Ta chưa bao giờ có định cấy ghép chiến văn trên người, đồng thời chiến văn này cũng chỉ phù hợp với thể chất của Vu Dân, vẫn khắc lên trên vật chịu lực, cùng lắm thì bỏ qua...
Hai năm sau, trong phòng bế quan, hai tay của Phương Tịch không ngừng bấm pháp quyết, trên mặt lóe lên vẻ vui mừng:
- Thiên Tư Khống Khôi Quyết tầng thứ hai... Cuối cùng ta đã thành công rồi!
Hắn vẫn tu luyện môn pháp quyết khống chế khôi lỗi này, dựa vào lực lượng thần thức không ngừng tăng cường, cuối cùng hôm nay hắn đã miễn cưỡng luyện thành tầng thứ hai!
Tầng thứ hai của pháp quyết có thể phân thần hóa niệm, khống chế bốn con khôi lỗi chủ chiến!
Hắn suy nghĩ và vỗ một cái vào túi trữ vật.
Hai khôi lỗi yêu thú cấp hai hạ phẩm lại hiện ra.
Một con trong đó chính là con bọ ngựa cực lớn màu xanh lục. Trước đây, Phương Tịch suýt nữa bị con yêu trùng này hại chết, đến giờ vẫn có ấn tượng sâu sắc về thiên phú yêu thuật giả chết và thu lại khí tức của nó.
Một con khác lại có quy có củ, là một con rùa mai đen. Mai rùa của nó nhô lên giống như đỉnh núi, lực phòng ngự rất cao.
- Trên tay ta có tám con khôi lỗi, con vượn chủ công, quạ đen chủ yếu là bay, bọ ngựa có thể ám sát, rùa đá chủ yếu phòng ngự...
- Lại thêm Thanh Hòa Kiếm và Nguyên Ma Thứ... Đại khái Trúc Cơ trung kỳ bình thường căn bản không phải là đối thủ của ta. Nếu bọn họ nhất thời không cẩn thận còn có thể bị ta giết chết?
Đánh bại kẻ địch cùng công kích giết chết kẻ địch là hai độ khó hoàn toàn khác nhau.
Đương nhiên, Phương Tịch cũng chỉ suy nghĩ mà thôi.
Hắn luôn chủ trương áp chế cảnh giới. Bây giờ, tu vi của hắn là Trúc Cơ sơ kỳ, đánh mấy tu sĩ Luyện Khí cũng chẳng có gì vui, cần gì phải tìm phiền toái cho mình?
Sau khi chế luyện lại khôi lỗi, Phương Tịch bước ra ngoài với tâm tình không tệ.
- Công tử... Nguyễn tỷ tỷ gửi Truyền Âm Phù tới, bảo nếu ngài có thời gian rảnh thì lập tức đi tới quý phủ của nàng một chuyến.
Kim Linh đang ở sân cho Đại Thanh Ngư ăn, nàng nhìn thấy Phương Tịch ra ngoài thì lập tức thi lễ và bẩm báo.
- Hả?
Trong lòng Phương Tịch chấn động, lập tức đi ra khỏi động phủ, tới Bích Ba Động.
- Ra mắt Phương thúc!
Người mở ra trận pháp cho hắn lại là Nguyễn Đan.
Nữ tử này vẫn lạnh lùng, thậm chí còn có thêm vài phần sát khí, chắc hẳn đã có thu hoạch khi đi săn trong Vạn Thú Sơn Mạch.
Phương Tịch khẽ gật đầu, đi vào trong Bích Ba Động.
- Phương huynh...
Nguyễn Tinh Linh mặc một bộ cung trang màu hồng phấn, đang pha trà chờ.
- Trà ngon...
Phương Tịch nhìn thấy trong linh trà giống như có một con rồng nhỏ màu trắng qua lại, không khỏi cười:
- Hôm nay ta đúng là có lộc uống, có thể uống được Tiểu Long Đoàn này...
- Mời!
Nguyễn Tinh Linh cười tủm tỉm điểm trà cho Phương Tịch, làm cho con rồng nhỏ kia càng hoạt bát hơn.
Phương Tịch khẽ nhấp một miếng, chỉ cảm thấy một linh khí trào vào trong bụng, lưu lại mùi thơm trong răng và gò má, thậm chí còn có phần bồi bổ thần thức.
Hai người vừa uống trà, vừa nói chuyện phiếm.
Cuối cùng, bọn họ mới nói tới chuyện chính.
- Tinh Linh ngươi mời ta qua phủ, chẳng lẽ vì ái đồ của ngươi?
Phương Tịch nghĩ đến Nguyễn Đan vừa rồi, mỉm cười và dò hỏi.
- Chính là...
Nguyễn Tinh Linh đưa qua một cái hộp:
- Đạo hữu mời xem vật ấy!
Phương Tịch mở hộp ra, lại nhìn thấy trong đó có một viên tinh thể màu xanh lam lớn bằng hột đào đang phát ra quầng sáng mờ, không khỏi khẽ nhướng mày:
- Yêu đan cấp hai thuộc tính thủy? Chẳng lẽ là đồ đệ của ngươi thu được?
Hắn liếc nhìn Nguyễn Đan đứng sau lưng Nguyễn Tinh Linh, hơi xúc động.
Nếu thu được yêu đan cấp hai trong Vạn Thú Sơn Mạch, không có khả năng là chuyện đơn giản, không ít tu sĩ Trúc Cơ đều chết.
Tu sĩ Luyện Khí muốn thuận lợi, vận may, thực lực, quyết đoán thiếu một thứ đều không được!
- Khởi bẩm Phương thúc, đội săn yêu của ta may mắn gặp một con Thủy Hành Mãng cấp hai ở phạm vi bên ngoài của Vạn Thú Sơn Mạch. Con mãng xà này bị thương nặng từ lâu, bởi vậy mới bị chúng ta hợp sức bắt được. Chỉ là sau đó phát sinh nội chiến, ta dựa vào vật bảo toàn tính mạng do sư phụ cho mới may mắn sống đến cuối cùng…