Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 399 - Chương 399 - Vu Vương 2

Chương 399 - Vu Vương 2
Chương 399 - Vu Vương 2

Không lâu sau, phía chân trời lại xuất hiện thêm một tòa thành trì màu đen.

Cả tòa thành trì đều được xây bằng nham thạch màu đen cực lớn chồng lên nhau, mang theo phong cách Man Hoang cổ xưa.

Có lẽ nó phổ biến ở tu tiên giới Nam Hoang, nhưng lại là thành lớn hiếm thấy ở Tàn Phiến Thế Giới.

... Thành Hắc Niết!

Vu Vương đeo mặt nạ bằng đồng xanh đi tới trong thành trì, tiến vào tòa kiến trúc lớn nhất.

Nàng ngồi xếp bằng ở trên vương tọa bằng đá Hắc Diệu, tay phải nhẹ nhàng vung lên.

Mảnh kính đồng vỡ lại lơ lửng ở giữa không trung.

- Bản vương cho ngươi một cơ hội cuối cùng, ngươi có hiện thân không?

Vu Vương hừ lạnh một tiếng.

Phương Tịch thầm rùng mình lại vui mừng không sợ.

- Hừ!

Vu Vương chờ giây lát, không thấy kính đồng đáp lại, một ngọn lửa đen kịt tự nhiên hiện ra, bao phủ lấy mảnh kính đồng vỡ.

- Đan hỏa của tu sĩ Kết Đan?

Phương Tịch cảm nhận nhiệt độ khủng khiếp bên ngoài, hắn không dám phóng thần thức ra, chẳng qua co đầu rút cổ ở trong mảnh kính cũng không có cảm giác được gì.

Chư Thiên Bảo Giám ít nhất phải cấp tiên khí. Nếu nó có thể bị đan hỏa Kết Đan thiêu đốt hủy diệt, vậy mới là một chuyện nực cười.

Ngọn lửa tối đen thiêu đốt mấy canh giờ, vẫn không thấy mảnh kính đồng vỡ có gì thay đổi. Cuối cùng, Vu Vương không chờ được nữa.

Nàng tháo mặt nạ bằng đồng xanh xuống, hiện ra một gương mặt tươi như hoa đào, đôi môi anh đào khẽ mở:

- Ngươi đi ra... ta sẽ không làm hại ngươi...

Giọng nói này mềm mại dịu ngọt, tuyệt đối không khàn khàn thâm trầm như trước.

Nhưng Phương Tịch lại giật mình:

- Lại có thể tương tự với Mị Công? Vu Vương này không đơn giản đâu... Cũng may ta trốn ở trong mặt kính, hoàn toàn không bị ảnh hưởng.

Về phần giới tính của Vu Vương?

Trái lại là không phải là chuyện quan trọng nhất.

Tiếp theo...

Phương Tịch thật sự thấy được thực lực hàng đầu của Vu Vương!

Quả nhiên mỗi lần ra tay đều khiến thiên địa run rẩy, có uy phong đốt núi nấu biển!

Chẳng qua bất kể nữ tử này công kích thế nào, mảnh kính đồng vỡ đều không có gì thay đổi, thậm chí không có một dấu vết nào.

Thần thức của hắn trốn ở trong mảnh kính cũng có cảm giác vạn pháp bất xâm.

Thậm chí, Phương Tịch cảm giác được theo vị Vu Vương này không ngừng rót pháp lực vào, cố gắng luyện hóa... mảnh kính đồng vỡ lại có thể trở nên sinh động hơn.

Tuy loại biến hóa này rất nhỏ bé, gần như ảo giác, nhưng khiến hắn hiểu rõ một việc.

“Muốn tu sửa, không... mở ra có chút công năng của mảnh vụn... Ít nhất cần cấp ba, thậm chí lực lượng hoặc linh vật cấp ba trở lên?”

Trong lòng hắn thầm nghĩ.

Chờ đến khi thử các loại thủ đoạn đều vô dụng, giọng nói của nữ Vu Vương này cũng trở nên vô cùng lạnh lùng:

- Nếu ngươi không có tác dụng... Ta lại phong ấn ngươi tới dưới núi lửa, làm cho ngươi vĩnh viễn không gặp được ánh mặt trời!

“Thôi, ta luôn co được dãn được!”

“Chẳng qua, ta vẫn phải đóng vai một khí linh cứng nhắc bị quy tắc hạn chế công bằng chính trực, tốt nhất đừng để bị phát hiện có trí khôn.”

Phương Tịch suy nghĩ, trên mặt kính có ánh sáng lóe lên.

Tiếp theo...

Từng hình dạng và miêu tả về dược liệu hiện ra.

- Đan phương Cố Nhan Đan? Có thể làm gương mặt mấy chục năm không thay đổi?

Trên mặt Nữ Vu Vương không rõ vui giận. Mãi đến khi đan phương hiện rõ một nửa thì dừng lại, vẻ mặt khôn ngoan của nàng mới có sự thay đổi. Nàng nhìn Vu văn cuối cùng trên mặt kính, kinh ngạc thất thần.

Trên mặt kính, nhóm Vu văn cuối cùng không ngờ là... bảo văn!

...

- Ta thừa nhận ta có hơi tham lam, dùng đan phương cấp hai muốn đổi một bảo văn...

Ở Giới tu tiên Nam Hoang, Phương Tịch mở hai mắt ra:

- Nhưng không thử, làm sao biết có được không? Tối đa là bị giấu ở trong bảo tàng mấy chục năm...

Xét về mạng dài, hắn nắm chắc mình vượt qua phần lớn lão tổ Kết Đan.

Bởi vậy, hắn không sợ chờ đợi, tiếp theo lại giằng co thêm nhiều lần.

- Lại nói... ta đã thu được rất nhiều thứ ở Tàn Phiến Thế Giới... đúng lúc tiêu hóa đã...

Phương Tịch nghĩ tới đây, lấy ra hai miếng ngọc giản khắc hai linh văn Liệt Sơn và Quý Thủy, bắt đầu cẩn thận tìm hiểu.

Hắn có thể cảm nhận được, ở trong quá trình tìm hiểu những linh văn này, tu vi trận pháp của mình đột nhiên tăng mạnh.

- Linh văn Liệt Sơn này do các pháp văn Hỏa Diễm, Cao Ôn, Như Sơn hình thành... in lên cờ trận hoặc trên linh khí... tuyệt đối có thể khiến uy lực tăng mạnh.

Phương Tịch sớm đã là trình độ Trận Pháp Sư cấp hai trung phẩm, đương nhiên càng có khuynh hướng về trận pháp hơn.

- Chẳng qua linh văn quá ít, vẫn không đủ tạo thành trận pháp... Ngược lại bảo văn đủ để sử dụng làm trận pháp... Uy năng chắc chắn cũng kinh thiên động địa!

Cái gọi là trận pháp chính là dùng thủ đoạn thăm dò lực lượng càng cao cấp hơn!

Có thể đột phá lạch trời của cảnh giới lớn!

Phương Tịch khá tâm đắc về điều này.

Chỉ là hắn nghiên cứu linh văn và pháp văn một lúc, đột nhiên cảm giác tim đập nhanh:

- Con đường chiến văn này đơn giản, học cấp tốc... Lại chuyên tấn công ở một phương diện, thật ra không giống thủ đoạn của tu tiên giả, càng giống... đạo binh thậm chí là... Lô đỉnh hơn!

Bình Luận (0)
Comment