Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 398 - Chương 398 - Vu Vương

Chương 398 - Vu Vương
Chương 398 - Vu Vương

Càng không cần phải nói... có bí pháp lấy trộm linh văn!

Tuy hắn âm thầm thử sử dụng bí pháp này cho nô lệ vài lần, kết quả đều thất bại, nhưng trời xui đất khiến phát hiện ra tác dụng kỳ diệu của thuật Đạo Tiên Cơ này có thể tẩy đi chiến văn vốn có trên người Vu!

Lúc đó, Ba Nhan vừa cảm thấy không thể tưởng tượng nổi lại vừa cực kỳ sợ hãi.

Dù sao, điều này phá tan quy luật sắt được từng đời Vu truyền miệng lại!

Bởi vậy, hắn mới gọi mặt kính là ma kính!

Thần thức của Phương Tịch đảo qua, ghi nhớ linh văn Liệt Sơn và linh văn Quý Thủy.

Cho dù Đại Vu này có chút phát giác, cũng chỉ xem hắn thành một loại tồn tại khí linh, ngược lại cũng xem như tên xứng với người thực.

“Ta làm sao biết được nên đột phá thế nào?”

“Chẳng qua nếu theo tiên đạo lại thấy được... có hai con đường.”

“Lại lấy ngươi thử một lần xem sao...”

Trong lòng Phương Tịch thoáng động.

Dù sao hắn đưa ra căn bản không sợ hại chết người.

Chỉ cần trong lòng người vẫn có sự tham lam luyến tiếc, chung quy sẽ tìm hắn giao dịch.

Bởi vậy...

Trên mặt kính lập lòe phát sáng, hiện ra vu văn... tập trung năm loại linh văn lớn Canh Kim, Ất Mộc, Quý Thủy, Bính Hỏa, Mậu Thổ, ngưng tụ ra đại ngũ hành bảo văn... Hoặc thu thập linh văn Phong, Băng, Lôi để tạo thành tiểu tam kỳ bảo văn!

- Ba nghìn đại đạo, trăm sông đổ về một biển... Đã có linh văn Canh Kim, Quý Thủy, tất nhiên có thể gom đủ ngũ hành thăng cấp...

- Phong, Lôi, Băng... có thể góp thành tiểu tam kỳ!

Đây là kiến thức thông thường của tu tiên giới, nhưng không cản trở Phương Tịch cầm tới lừa Vu Dân.

Ít nhất, trong hệ thống bảo văn kia hẳn phải có con đường này.

Nếu như nói sai?

Vậy thì nói sai đi... Dù sao chờ đến sau khi Đại Vu chết, hắn còn có thể giao dịch với Vu Dân khác.

Thật ra thông qua nghiên cứu về linh văn Canh Kim, Tốn Phong, cùng với phát hiện dược liệu đan dược kéo dài tuổi thọ làm Phương Tịch càng tin chắc, hệ thống chiến văn này có liên quan tới tu tiên giả, có rất nhiều chỗ tương thông.

Tàn Phiến Thế Giới kia tuyệt đối từng có tu tiên giả tồn tại!

- Đại ngũ hành bảo văn... còn có tiểu tam kỳ bảo văn?

Vẻ mặt Ba Nhan kinh ngạc, dường như đang nghi ngờ.

- Không sai... linh văn ngũ hành Canh Kim, Ất Mộc, Quý Thủy, Bính Hỏa, Mậu Thổ thật sự có thể tạo thành bảo văn ngũ hành... Bảo văn này thuộc về thành Ngũ Hành. Bộ lạc Ngũ Hành là một bộ lạc lớn mạnh ở phía đông...

Đột ngột, một giọng nói khàn khàn vang lên ở bên cạnh.

- Ai?

Sắc mặt Ba Nhan điên cuồng biến đổi, phất tay lại có một Linh Phong quấn quanh người.

Hắn nhìn thấy một người đeo mặt nạ bằng đồng xanh và mặc áo bào đen đang ung dung nhìn mảnh kính với vẻ mặt vô cùng hứng thứ.

Đáng sợ hơn là người này hình như đã đứng ở đó rất lâu, nhưng hắn hoàn toàn không phát hiện ra!

- Thú vị! Khai Linh Kinh… của bộ lạc Hắc Sơn các ngươi thật sự không tệ... Bản vương vốn chỉ định tới xem thử. Dù sao dạo này bộ lạc các ngươi nhảy nhót hơi nhiều, không ngờ còn có niềm vui bất ngờ như vậy.

Người mặc áo đen cười giễu cợt, một linh áp mạnh mẽ lướt qua xung quanh, khiến Ba Nhan phải quỳ xuống:

- Vu... Vu Vương đại nhân?

Hắn nhìn mảnh kính và biết mình đã gặp phải nguy cơ lớn nhất trong đời, vội vàng dập đầu:

- Vu Vương bệ hạ vĩ đại, ta bằng lòng cống hiến bảo vật trân quý nhất của bộ lạc... Ma kính cho ngài! Chúng ta có thể dùng chiến văn đổi lấy các kiến thức từ trong ma kính...

- Không tệ, ta thích người thức thời. Nhưng rất đáng tiếc...

Người mặc áo đen đưa ngón tay ra và búng nhẹ.

Vù!

Một bảo quang lóe lên, dễ dàng đánh tan Linh Phong bảo vệ quanh người Ba Nhan, xuyên thủng trán của hắn.

Ầm!

Thi thể Đại Vu mềm oặt, ngã xuống đất.

- Khai Linh Kinh, Đạo Tiên Cơ, còn có đan dược kéo dài tuổi thọ... Thậm chí tùy ý thi triển pháp thuật...

- Vật quý như vậy, cho dù là thành Niết ta cũng chưa chắc có thể nhận được... Bởi vậy, ngươi chết mới có thể giữ bí mật tốt nhất.

Vu Vương đeo mặt nạ bằng đồng xanh thì thào một tiếng, sau đó thu mảnh kính vỡ vào trong người, bóng dáng chậm rãi biến mất.

Rất lâu sau mới có Tiểu Vu đánh bạo xông vào, tiếp theo phát hiện ra thi thể của Đại Vu. Hắn hét lên chói tai:

- Không tốt rồi... Đại Vu chết rồi!

...

Vù vù!

Trên chín tầng trời, gió mạnh thôi tới.

Đây vẫn là lần đầu tiên Phương Tịch cảm nhận tốc độ độn địa nhanh như vậy.

“Vu Vương có thể ngang với lão tổ Kết Đan... Không ngờ ngày này tới nhanh như vậy!”

Trong lòng hắn xúc động.

Tuy hắn sớm biết Ba Nhan nhảy nhót như vậy, tất nhiên có lúc phải giao ra, nhưng chắc hẳn có thể kéo dài thời gian lâu hơn.

Hắn vẫn hy vọng Ba Nhan có thể đánh bại các bộ lạc gần đó, cướp đoạt đủ linh văn.

Chẳng qua... Lúc này hình như cũng không tệ?

Lấy tốc độ độn địa của Vu Vương, vạn vật trên mặt đất đều đang nhanh chóng lùi lại.

Bình Luận (0)
Comment