Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 410 - Chương 410 - Thanh Giác Ngư Long

Chương 410 - Thanh Giác Ngư Long
Chương 410 - Thanh Giác Ngư Long

- Đây là linh thạch mượn lần trước, cuối cùng ta đã có thể trả hết rồi.

Nguyễn Tinh Linh cười híp mắt và đẩy tới một túi trữ vật, bên trong là linh thạch Phương Tịch cho mượn lần trước.

Trước đây, Nguyễn Đan lần đầu tiên Trúc Cơ thất bại đã sử dụng linh vật Trúc Cơ do Nguyễn Tinh Linh mua ở trên hội đấu giá lớn, vì thế còn mượn Phương Tịch một khoản linh thạch.

- Ừ... Tinh Linh cần gì phải khách khí với ta như vậy.

Phương Tịch cất túi trữ vật, cũng không nhìn kỹ.

...

Nguyễn Đan đã thành công Trúc Cơ, trước mắt còn đang bế quan củng cố tu vi, hắn cũng lại đi xem Vi Nhất Tịch.

Trong phòng khách của động phủ, sắc mặt Vi Nhất Tịch tái nhợt, hình dáng tiều tụy, có vẻ như đã mất khí huyết quá nhiều:

- Đại thúc... Xin lỗi...

- Không sao, trước mắt ngươi dưỡng thương cho tốt là được.

Phương Tịch dịu dàng trấn an.

- Ta nhất định sẽ trả lại năm nghìn viên linh thạch kia.

Vẻ mặt Vi Nhất Tịch kiên định.

- Thật ra cũng không cần vội. Lần này, Nhất Tịch ngươi Trúc Cơ không thành, lại qua đại nạn sáu mươi, ngươi có nghĩ tới sau này chưa?

Phương Tịch dịu dàng hỏi:

- Dựa vào Ngự Thú Thuật và Thú Y của ngươi, bất luận đi đâu cũng có thể có chỗ đứng... Đồng thời, ngươi cũng nên cân nhắc tới chuyện cưới gả, ngươi đã thích người nào chưa?

Ừ, đối với tu tiên giả, sáu mươi tuổi hoàn toàn không già, vẫn có thể sinh con đẻ cái.

Thậm chí rất nhiều tu sĩ chí ở đại đạo, trước sáu mươi tuổi căn bản không cân nhắc tới chuyện gả cưới, rất nhiều người sau sáu mươi tuổi, đại đạo vô vọng, mới bắt đầu cân nhắc tới chuyện thành lập gia tộc.

Nếu sau khi Vi Nhất Tịch lập gia đình sinh con, thành lập gia tộc, Phương Tịch sẽ không cần lo lắng không đòi lại được khoản nợ này nữa.

Dù sao mẫu nợ con trả, con nợ cháu trả, có cầu con cháu đời đời vô cùng tận...

Hắn tuyệt đối có lòng tin có thể chậm rãi thu hồi lại qua từng đời, cũng sống đến lúc đó!

- Không...

Vi Nhất Tịch cúi đầu, tai đỏ lên.

...

- Ôi...

Sau khi ra khỏi gian phòng của Vi Nhất Tịch, Phương Tịch thở dài.

Lúc này, Nguyễn Tinh Linh trong Đào Hoa Các đã quay về Bích Ba Động. Kim Linh và Vi Nhất Tịch đều ở bên trong phòng mình.

Hắn suy nghĩ và phất tay đánh ra vài cờ trận.

Một màn sương mù mông lung hiện lên, che khuất trong đình viện, đặc biệt là chỗ hồ nước. Từng màn sương mù dày đặc bao phủ, ở giữa có phù văn qua lại.

- Đại Thanh...

Phương Tịch huýt sáo một tiếng, một con cá xanh lớn giống như con lươn lập tức nhảy lên bờ.

- Lúc trước ta đã từng nói, bao nhiêu năm chưa tiến giai sẽ hầm ngươi?

Hắn nhìn Đại Thanh Ngư, trên mặt lộ vẻ suy ngẫm.

Đại Thanh Ngư khiếp sợ đến mức mắt cá trợn trừng, muốn biện bạch còn chưa tới thời gian.

“Ôi... Quả nhiên không dọa không có cách nào tiến giai. Nhưng xem yêu khí của nó đã đến cấp một đỉnh phong, chỉ còn thiếu chút nữa là đột phá.”

“Bây giờ thú triều xuống, ta cần phải nâng cao các phương diện thực lực.”

Phương Tịch tiện tay lấy ra yêu đan thuộc tính thủy màu xanh lam kia.

Lần trước, hắn luyện đan chỉ tiêu hao một viên yêu đan, một viên còn lại vừa khéo sử dụng ở chỗ này.

Đại Thanh Ngư nhìn thấy yêu đan trên tay hắn thì lập tức trợn trừng mắt cá, đầy khát vọng.

- Nếu nuốt yêu đan này mà ngươi còn không có cách nào tiến vào cấp hai, ta sẽ phơi khô ngươi làm cá mạn!

Sau khi uy hiếp một câu, Phương Tịch vung tay lên.

Yêu đan thuộc tính thủy kia lại hóa thành một đường vòng cung xinh đẹp, tiến vào trong miệng của Đại Thanh Ngư.

Đại Thanh Ngư nuốt yêu đan, bắt đầu luyện hóa.

Ngay sau đó, yêu khí màu xanh trên người nó điên cuồng chớp hiện, nó bất an giãy giụa, chà sát cơ thể... từng cái vẩy cá tróc ra.

Ầm!

Trong chớp mắt, một yêu khí phóng lên cao, lại bị từng tầng trận pháp che giấu, bên ngoài không cảm giác được bao nhiêu dao động.

Động phủ trong khu nội thành của Bạch Trạch Tiên Thành đều có linh khí cấp hai, tu sĩ lấy ra để đột phá Trúc Cơ cũng đủ.

Linh khí ở Đào Hoa Các là cấp hai trung phẩm, cũng có giúp ích nhất định cho yêu thú đột phá cấp hai.

Vẻ mặt Phương Tịch không thay đổi, lẳng lặng chờ đợi.

Ầm!

Đại Thanh Ngư xoay người rơi vào trong hồ nước làm văng lên vô số bọt nước.

Mấy canh giờ sau, một yêu thú màu xanh dài ba trượng nhảy ra khỏi hồ nước, cưỡi mây đạp gió ở giữa không trung.

Yêu thú cấp hai cơ bản đều biết bay.

Phương Tịch thoáng hài lòng, phóng tầm mắt nhìn lại.

Sau khi Đại Thanh Ngư tiến giai, nó dài tới ba trượng, to gần mười mét, phía trên đầy mảnh vảy màu xanh, giống như một con Đại Thủy Xà màu xanh.

Đồng thời, vây ngực và vây cá vẫn giữa lại, nhìn qua giống như giao long bốn chân, trên đầu còn mọc ra một cái sừng nhỏ.

- Cấp hai... Thanh Giác Ngư Long... Thức tỉnh thiên phú yêu thuật... Đằng Vân Thuật... Miễn cưỡng không tệ.

Phương Tịch không khỏi hài lòng gật đầu.

Nói Thanh Giác Ngư Long này là rồng, trên thực tế vẫn là yêu thú thuộc loài cá, nhưng hình dáng bên ngoài thoạt nhìn đủ uy mãnh, giống như một con Thanh Giao, lấy ra thay đi bộ cũng có thể diện.

Bình Luận (0)
Comment