Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 422 - Chương 422 - Vọng Nguyệt Sơn 2

Chương 422 - Vọng Nguyệt Sơn 2
Chương 422 - Vọng Nguyệt Sơn 2

Vút!

Đông Môn Anh bị tát bay, ngã sang bên cạnh, khóe miệng chảy máu giàn giụa.

Viên Phi Hồng nhảy từ trên lưng linh thú xuống, căm tức nhìn Đông Môn Anh:

- Phương huynh xem thường ra tay với đám tiểu nhân các ngươi, nhưng ta lại có thể làm được! Ngươi không phải là người của nội thành, vô cớ ở lại không đi, đừng ép ta giết ngươi!

Làm người của Bạch Phong Sơn, hắn cũng chính là một thành viên của đội chấp pháp.

Đông Môn Anh nghe được Viên Phi Hồng nói như thế, cuối cùng mặt xám như tro tàn, rời đi giống như chó nhà có tang vậy.

- Sao Viên huynh tới đây?

Phương Tịch vô cùng kinh ngạc, tiến lên chào.

- Dĩ nhiên là tới vì trả công rồi... Lúc trước, Phương huynh luyện đan đã tích góp được một khoản công trạng, về sau còn giết hai con Lôi Giác Mãng, đó chính là yêu thú cấp hai trung phẩm đấy.

Viên Phi Hồng cười nói:

- Đào Linh Tiên Tử bên cạnh sử dụng chiến công đổi lấy một bình đan dược có ích cho việc tu luyện, không biết Phương huynh muốn đổi vật gì?

Phương Tịch mời Viên Phi Hồng vào trong động phủ, lại bảo Kim Linh dâng trà.

Hắn nhìn lướt qua bảng chiến công, bất chợt cười nói:

- Ta lại đổi khối Địa Diễm Tinh kia...

- Hả?

Viên Phi Hồng có vẻ vô cùng kinh ngạc, nhưng vẫn lấy từ trong túi trữ vật ra một khối tinh thạch phát ra ánh sáng màu vàng lấp lánh.

- Địa Diễm Tinh này là nguyên liệu chế luyện linh khí cực phẩm. Xem ra Phương huynh có ý với Đào Linh Tiên Tử à? Ha ha, quả thực là trai tài gái sắc, ông trời tác hợp!

Viên Phi Hồng lại hàn huyên với Phương Tịch về chuyện tu luyện, uống vài hớp linh trà, lúc này mới từ biệt rời đi.

Chờ đến lúc rời đi, hắn muốn nói gì đó nhưng cuối cùng lại khẽ thở dài và không nói nữa.

...

Bạch Phong Sơn, Âu Dương Chấn vẫn bề bộn nhiều việc, thậm chí thỉnh thoảng còn che miệng, khẽ ho khan vài tiếng.

Trong lúc thú triều, hắn vượt qua cảnh giới lớn để phát động pháp bảo cấp ba, sao có thể không trả giá được?

Hơn nữa, binh hung chiến nguy, liên tiếp chiến đấu ác liệt mấy tháng, bị thương nhiều, thậm chí đến mức hao tổn nguyên khí và căn cơ.

- Sư đệ, ngươi tới rồi à?

Âu Dương Chấn bỗng nhiên dừng bút, nhìn Viên Phi Hồng.

- Ừ, chuyện phân thưởng cơ bản đã hoàn thành... Chỉ là rất nhiều tu sĩ đều từ chối lời chiêu mộ của chúng ta... Trong đó có vị Đào Linh Tiên Tử kia.

Viên Phi Hồng một năm một mười bẩm báo lại, cuối cùng hình như không nhịn được mới mở miệng:

- Thật ra sư huynh... Vị Đào Linh Tiên Tử này và Phương Tịch có quan hệ không tệ, gần đây đồ nhi của nàng cũng thành công Trúc Cơ... Nếu bọn họ gia nhập Bạch Trạch Tiên Thành ta, chúng ta sẽ một lần tăng thêm ba vị Trúc Cơ... Kết quả bởi vì Phương Tịch có cảm quan không tốt về chúng ta, nên không thể đồng ý làm khách khanh. Xét ra, chúng ta tổn thất quá lớn...

Gần đây, Phương Tịch dần có chút danh tiếng trên phương diện luyện đan. Đồng thời, hắn dùng một kiếm giết chết yêu thú Trúc Cơ trung kỳ càng được tán dương rộng rãi. Hai sư huynh đệ bọn họ đương nhiên cũng biết điều này.

Giọng nói Viên Phi Hồng vẫn tiếp tục vang lên:

- Nếu trước đây, chúng ta có thể...

- Không cần nói nữa.

Âu Dương Chấn khoát tay, vẻ mặt khó coi.

Tuy thú triều kết thúc, nhưng Bạch Phong Sơn và khách khanh của tiên thành tử thương nặng nề, cần bổ sung gấp.

Không ngờ được lại có thể gặp phải tình huống này.

Chờ đến sau khi Viên Phi Hồng rời khỏi, Âu Dương Chấn mới tím mặt và chợt phun ra một ngụm tinh huyết, nhuộm đỏ cả mảng giấy trắng trước mặt, lẩm bẩm:

- Chẳng lẽ... Ta thật sự sai rồi?

...

Bên trong phòng tu luyện, Phương Tịch thưởng thức Địa Diễm Tinh trên tay, lặng lẽ xuất thần.

Hắn lựa chọn nguyên liệu luyện khí này không phải định đi lấy lòng Nguyễn Tinh Linh mà có tác dụng riêng.

- Có bảo văn trời sinh không thích hợp khắc trận pháp, ví dụ như bảo văn Túng Địa Kim Quang này... Một khi di chuyển, trận pháp lại tan ra...

Trong quá trình di chuyển nhanh chóng, còn phải giữ vững vị trí và góc độ cờ trận và trận bàn không thay đổi, thực sự làm khó người khác.

- Tu vi trận đạo của ta còn quá kém, chỉ là Trận Pháp Sư thiên môn cấp hai thượng phẩm, nếu ta dựa vào những thứ kia thật sự nâng cao thực lực lên, thậm chí là Trận Pháp Sư cấp ba, vậy vạn vật đều có thể thành trận, tất nhiên có thể có đường giải quyết. Ta quá cứng nhắc mới không nghĩ ra được...

- Đạo bảo văn này vẫn thích hợp chế luyện thành loại linh khí bay hơn... Chẳng qua trong đó còn có vài điều khó xử lý.

Phương Tịch tiện tay ném tinh thạch, chân mày dần dần nhíu lại:

- Bảo văn có trình độ quá cao, ít nhất cần linh tài cấp ba mới có khả năng chịu lực được... Địa Diễm Tinh đã là nguyên liệu cao nhất ta có thể tiếp xúc, nhưng mới là cấp hai thượng phẩm... Kể từ đó, chỉ có thể giảm yêu cầu xuống, chế luyện loại linh khí có khả năng sử dụng mấy lần!

- Ngay cả như vậy, nó cũng có yêu cầu rất cao đối với người chế luyện, ít nhất cần Luyện Khí Sư cấp hai thượng phẩm!

Bình Luận (0)
Comment