Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 430 - Chương 430 - Bàn Bạc 2

Chương 430 - Bàn bạc 2
Chương 430 - Bàn bạc 2

Cho dù hắn không tính là cây cao trong rừng, nhưng sau đại nạn Trúc Cơ lại tiến triển nhanh chóng, rõ ràng không bình thường, dẫn tới quá nhiều sự quan tâm sẽ không tốt.

Mình vẫn nên trở lại, tiếp tục trồng cây đi.

Nếu mình trồng cây ở trong Bạch Trạch Tiên Thành, vậy đơn giản là tìm chết. Bây giờ mình vừa lúc có một cơ hội tốt, tất nhiên phải nắm bắt lấy.

...

Tuy bọn họ chuẩn bị rời đi, nhưng còn có rất nhiều công việc phải làm.

Ví dụ như bán qua tay Đan Khí Các hay cho thuê dài hạn.

Lúc trước, bọn họ mua cửa hàng này với giá thấp, bây giờ giá tăng vọt, Phương Tịch và Nguyễn Tinh Linh đều xem là đây là một khoản lời lớn. Điều này làm Phương Tịch cũng phải than thở, bốn kỹ năng tu tiên cũng không kiếm lời linh thạch bằng xào bất động sản.

Về phần trong phong ba lần này có bao nhiêu người nôn ra máu bán đi tổ nghiệp, ngay cả quần cũng không có, lại có bao nhiêu người đang âm thầm thu mua, kiếm tiền của phi nghĩa thì quả thật khó có thể nói được.

Đồng thời, Nguyễn Tinh Linh cũng cần liên lạc với đạo hữu Huyền Thiên Tông, cho thấy mình bằng lòng ra sức vì tông môn trục xuất Ngôn gia, trấn giữ Bắc Cương.

Ở Việt Quốc, bọn họ chiếm đất làm vương mà không được Huyền Thiên Tông đồng ý thì tuyệt đối không thể.

Chẳng qua trong khoảng thời gian này, một tin tức truyền ra.

Thái thượng trưởng lão Huyền Thiên Tông... Khương đạo nhân tọa hóa!

Tu sĩ Giả Đan mới... Trương Trúc Thịnh kế vị làm thái thượng trưởng lão!

Điều này làm cho rất nhiều tu sĩ đều cảm thấy vô cùng thổn thức. Vị hoá thạch trong tu tiên giới Việt Quốc kia cuối cùng vẫn không có hy vọng đại về đạo, hồn bay về Thái Hư.

Sau khi Trương thái thượng nắm giữ quyền toàn diện, Huyền Thiên Tông cũng đóng vững đánh chắc, thu nạp đám người đầu hàng, cũng thanh toán thế lực Tống gia.

Nguyễn Tinh Linh đi chuyến này, có thể nói là đón ý nói hùa.

Hai bên ăn nhịp với nhau, bất chợt lại ký kết linh khế.

...

Đào Hoa Các.

- Nói như vậy... Huyền Thiên Tông đồng ý cho chúng ta chiếm Vạn Đảo Hồ?

Phương Tịch thưởng thức lệnh bài do Nguyễn Tinh Linh mang đến với vẻ mặt nghiền ngẫm.

Lệnh bài kia có giá trị chế tạo xa xỉ, chắc hẳn có thể tương đương với một món pháp khí thượng phẩm, mặt ngoài đầy hoa văn, mặt trước có khắc chữ Huyền, mặt sau có khắc chữ Thiên. Đây chính là bằng chứng thế lực phụ thuộc vào Huyền Thiên Tông.

- Huyền Thiên Tông có yêu cầu gì?

Phương Tịch trả lệnh bài trả lại cho Nguyễn Tinh Linh và hỏi một câu.

Vẻ mặt Nguyễn Tinh Linh cũng hết sức kỳ quái:

- Tha cho Ngôn gia... Ngôn Vô Tuất quỳ rất nhanh. Từ lúc Tống gia diệt vong, hắn đã hoàn toàn thần phục Huyền Thiên Tông, còn muốn đưa con cháu có tư chất xuất sắc nhất trong nhà vào trong tông môn làm đệ tử ngoại môn... Bây giờ Huyền Thiên Tông đang chuyển giao tiếp nhận, hy vọng bình tĩnh trấn áp, không thích nhiều chuyện!

- Sau đó, đại khái cũng thấy Ngôn gia sống không thoải mái, bởi vậy bọn họ đáp ứng thỉnh cầu của chúng ta, bảo ba người chúng ta đi Vạn Đảo Hồ trông nhà này... Hoặc nói là kìm chế lẫn nhau?

Vẻ mặt Nguyễn Đan ngẫm nghĩ.

- Bất kể thế nào, chúng ta cứ đáp ứng là được rồi... Tiếp theo chính là vấn đề phân chia linh đảo.

Phương Tịch mở bản đồ của Vạn Đảo Hồ ra:

- Ngôn gia còn muốn chiếm linh mạch cấp hai thượng phẩm? Hay là vọng tưởng...

Linh mạch cấp hai thượng phẩm có thể ủng hộ Trúc Cơ một đường tu hành tới Trúc Cơ hậu kỳ thậm chí viên mãn.

Phương Tịch chắc chắn sẽ không nhượng bộ.

Bên phía bọn họ có ba Trúc Cơ lớn mà phải nhượng bộ một Trúc Cơ sơ kỳ cũng có vẻ kỳ quái.

- Ngôn gia chẳng qua là gia tộc nhỏ, có Linh Không Đảo sống nhờ là đủ rồi.

Nguyễn Tinh Linh nói một lời quyết định số phận của Ngôn gia.

- Ừ, ta cảm thấy Long Ngư Đảo không tệ, rất thích hợp với ta.

Phương Tịch không khách sáo, vừa mở miệng đã muốn lấy linh đảo cấp hai tốt nhất.

Ào ào!

Lúc hắn vừa nói xong, Đại Thanh đã bay từ trong hồ nước ra, cưỡi mây đạp gió ở giữa không trung, nếu nhìn thoáng qua sẽ cho rằng mình nhìn thấy một con giao long.

- Đây là... con Đại Thanh Ngư kia à?

Nguyễn Đan trợn trừng mắt.

Con cá cảnh trong hồ nước kia tiến giai bao giờ? Sao nàng hoàn toàn không phát hiện ra?

Thậm chí nàng cảm giác con cá này có khả năng còn mạnh hơn nàng! ?

- Cấp hai... Thanh Giác Ngư Long, có linh thú này thật sự có cơ hội phát huy ở Vạn Đảo Hồ.

Nguyễn Tinh Linh thấy vậy, trong mắt liên tục phát ra ánh sáng kỳ dị:

- Phương huynh... Ngươi giấu giếm Tinh Linh thật khổ đấy... Cũng được, Long Ngư Đảo này giao cho Phương huynh. Phong Diệp Đảo thuộc về Tinh Linh. Về phần Đan nhi lại chịu oan ức một chút, làm đảo chủ Kim Quy Đảo...

Trên thực tế, lấy linh mạch Long Ngư Đảo để cung cấp bồi dưỡng ba vị Trúc Cơ tu luyện cũng dư sức.

Chẳng qua, đây là phân chia lợi ích, cũng không phải phân chia đạo tràng.

Dù sao, Nguyễn Tinh Linh tới Long Ngư Đảo ở thêm mấy năm, lẽ nào Phương Tịch sẽ đuổi người sao?

Bình Luận (0)
Comment