Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 456 - Chương 456 - Nô Tỳ 2

Chương 456 - Nô tỳ 2
Chương 456 - Nô tỳ 2

Hắn nhìn lướt qua một vòng và chậm rãi nói, ánh mắt lại tập trung ở trên người Ngôn Hồng Tụ:

- Hồng Tụ... Lần này ngươi đi tới Long Ngư Đảo, khổ cực cho ngươi rồi!

- Vì gia tộc, ta không khổ!

Trong lòng Ngôn Hồng Tụ thật ra vô cùng lo lắng bất an, nhưng vẫn trả lời.

- Ừ... Tuy trước kia Long Ngư Đảo Chủ cướp đi cơ nghiệp nhà ta, nhưng ngươi tuyệt đối không thể ôm hận trong lòng, phải toàn tâm toàn ý phụng dưỡng đối phương, phải khiến đối phương yêu thích, ngươi đã hiểu sao?

Thất thúc phụ Ngôn gia căn dặn một câu, nhìn gương mặt ngây thơ của Ngôn Hồng Tụ, hắn không khỏi tiếp tục chỉ điểm:

- Huyết mạch của gia tộc có thể truyền thừa mấy trăm năm thậm chí mấy nghìn năm... Tu sĩ Trúc Cơ chẳng qua có thể sống hai trăm năm. Phóng tầm mắt ra cả Việt Quốc, có mấy người có thể Kết Đan? Gia tộc chúng ta lại từng đời nối tiếp nhau, luôn có thể chịu được tới khi bọn họ chết... Nhưng ở thế hệ của ngươi tuyệt đối không thể mang lòng oán hận, còn phải vô cùng trung thành... Chờ đến sau này, ai nói chắc được? Nhưng trước mắt, ngươi chỉ cần có tư cách ở trước mặt Phương lão tổ chính là trợ giúp lớn nhất cho Ngôn gia ta!

- Ta hiểu.

Ánh mắt Ngôn Hồng Tụ lập tức sáng lên. Cho dù gia tộc Luyện Khí giống như cỏ dại, nhưng có thể lấy yếu thắng mạnh!

...

Thanh Giác Ngư Long không ngờ được khi nó tới chở hai người, lúc trở về lại vẫn là hai người.

- Ngươi tên là Ngôn Hồng Tụ?

Phương Tịch tiện tay chém ra một lá chắn linh lực bảo vệ để chống đỡ gió mạnh trong bầu trời, nhìn Ngôn Hồng Tụ tùy ý hỏi.

Khi hắn vừa tới Long Ngư Đảo đã từng nhìn thấy thiếu nữ này, tướng mạo chỉ có thể tính là bình thường, nhưng cảm thấy hoang dại và anh khí bừng bừng.

- Đúng vậy!

Ngôn Hồng Tụ cẩn thận trả lời, trong lòng lại hơi xấu hổ. Nàng nghĩ đến trước khi chia tay, Thất thúc phụ đã nhét cho mình một quyển sách nhỏ.

Nàng là đích nữ của tiên tộc Trúc Cơ đàng hoàng, sao có thể tu luyện mị thuật thấp kém như vậy...

“Sao lại trở nên ngượng ngùng như thế?”

Phương Tịch cảm thấy hơi kỳ lạ nhưng cũng lười để ý tới nàng:

- Nếu như ngươi am hiểu nuôi cá đánh cá, vậy đi tới bãi nuôi cá, do Chung Kỳ quản lý...

- Hả?

Ngôn Hồng Tụ ngạc nhiên ngẩng đầu, điều này hoàn toàn khác với những gì Thất thúc phụ giao phó:

- Ta... Ta không thể hầu hạ tiền bối sao? Chỉ cần ở trước mặt làm một tỳ nữ cũng được... Ta làm việc rất giỏi...

“Ta cần tỳ nữ làm gì?”

Phương Tịch âm thầm trợn mắt khinh thường, tiếp theo im lặng không nói.

Hắn không nói lời nào, uy thế của tu sĩ Trúc Cơ chung quy vẫn khiến Ngôn Hồng Tụ không dám nói thêm gì nữa, chỉ có thể tội nghiệp đáp ứng...

...

“Bây giờ, lão tử phải chế luyện trận pháp, còn phải thăm dò Yêu Ma Thụ, nào có thời gian chơi với các ngươi...”

Trong lòng Phương Tịch phỉ nhổ một câu, Ngôn gia vài dự định, hắn không phải không nhìn ra.

Nhưng khi tới Long Ngư Đảo lại bảo Thanh Giác Ngư Long đưa người tới bãi nuôi cá, hoàn toàn xem như một người lao động khổ cực.

Hắn lại trốn ở trong phòng luyện khí, tiếp tục chế luyện cờ trận trận bàn Hám Địa Đại Trận còn lại.

...

Mấy tháng sau, tinh thần Phương Tịch phấn chấn xuất quan.

Lần này bế quan, ngoại trừ chế luyện lại Hám Địa Đại Trận, hắn cũng xử lý ổn thỏa tất cả tài sản của Tống Thanh.

- Hoàn toàn là một đợt phất nhanh... Bây giờ thậm chí là Đan Khí Các cũng không lọt được vào mắt ta...

- Ngay cả làm bất động sản ở tiên thành cũng đâu thể không vốn vạn lời như trực tiếp cướp đoạt?

Trên đỉnh Trường Thanh Các, Phương Tịch gọi Hạ Hầu Oánh tới, tùy tiện hỏi tình hình.

Quả nhiên Huyền Thiên Tông chỉ có thể biểu thị quan tâm và an ủi trước thảm kịch của Linh Không Đảo, sau đó phát một lệnh truy nã, xem Long Ngư Chung gia đều là phỉ tu... Sau đó lại chẳng còn gì nữa.

Lấy tốc độ độn địa của tu sĩ Trúc Cơ hoàn toàn có thể dễ dàng trốn sang nước khác, đồng thời tu sĩ Luyện Khí bình thường căn bản không thể phát hiện ra được sự ngụy trang của bọn họ.

Giả Đan lão tổ Trương Trúc Thịnh này càng không thể vì đối phương người mà hạ thấp thân phận, tìm kiếm khắp toàn quốc được.

Chuyện này cứ dừng lại như vậy.

Mấy tháng nay, tình hình ở Vạn Đảo Hồ này khá yên tĩnh.

Phương Tịch biết được, sau khi Tống gia bị hủy diệt, Tư Đồ gia rút về Mộc Quốc. Không chỉ có Vạn Đảo Hồ, tương lai cả Việt Quốc cũng sẽ có một thời gian khá bình yên.

“Đúng lúc... Ta nhân cơ hội này, cố gắng thăm dò thuỷ tổ Yêu Ma Thụ...”

Tuy giới hạn cao nhất của người phàm ở Đại Lương Thế Giới rất thấp, nhưng Phương Tịch cảm thấy nước ở thế giới này khá sâu, sau yêu ma dường như còn ẩn giấu vài vật khủng bố...

Bên ngoài Ma vực của Thủy Tổ Yêu Ma Thụ ở Đại Lương Thế Giới, màn trời u ám. Ma Vực cực lớn bao quát cả một trăm dặm, giống như cái bát khổng lồ úp ngược, làm cho người ta kinh hãi run sợ.

- Ma... Đúng là vật thú vị!

Bình Luận (0)
Comment