Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 459 - Chương 459 - Luyện Ma Linh Diễm

Chương 459 - Luyện Ma Linh Diễm
Chương 459 - Luyện Ma Linh Diễm

- Môn chủ, ngươi thật độc ác... Người ta muốn thu được một điểm công trạng không dễ dàng, ngươi còn tới cướp của người ta?

Liễu Như Yên bay trở về, trên gương mặt không chịu buông tha.

- Thôi, tính là một công lớn cho ngươi...

Phương Tịch khoát tay, rất thờ ơ trả lời:

- Còn cả Chu Đồng nữa, cũng coi như ngươi khổ cực, nhớ ngươi một công nhỏ!

- Cảm ơn môn chủ!

Trên mặt Chu Đồng đầy vẻ vui mừng, lại lộ vẻ nghiêm trọng:

- Những khôi lỗi gỗ rất khó đối phó... Sợ rằng ngoại trừ môn chủ và Liễu hộ pháp ra, có cực ít Võ Thần có thể một mình bắt được...

- Không chỉ có vậy, khôi lỗi gỗ và Thủy Tổ Yêu Ma Thụ có liên kết tâm thần, một con vừa bị tổn thất, Yêu Ma Thụ sẽ lập tức chú ý...

Phương Tịch tiếp lời và nhìn về phía Thủy Tổ Yêu Ma Thụ cao che trời ở nội thành.

Gốc Yêu Ma Thụ này vô cùng cổ xưa, vỏ cây tối đen, hiện ra một loại hoa văn giống như mảnh vảy vậy.

Ở trong tán cây giống như cái ô bao trùm bầu trời lại có vô số rễ phụ và cành rũ xuống, treo từng bộ xác khô.

Sau khi khôi lỗi gỗ cấp hai tiêu vong, vô số thi thể bị treo bỗng nhiên xoay người, đồng thời nhìn về phía vị trí của đám người Phương Tịch. Cảnh tượng này thực sự kinh người.

Nhưng đám người Liễu Như Yên đều là Võ Thần, tất nhiên sẽ không sợ hãi:

- Yêu Ma Thụ này phải sốt ruột rồi, ha ha...

Vẻ mặt Phương Tịch nghiêm trọng. Thần thức của hắn lan tràn ra ngoài một trăm năm mươi trượng, cảm giác có chút bất an.

Trong chớp mắt tiếp theo, từ trong Thủy Tổ Yêu Ma Thụ phát ra vô số giọng nói hòa vào nhau.

Đó là vô số thi thể bị treo lên, dùng những âm thanh khác nhau để cùng nói ra âm tiết phức tạp khó đọc, giống như văn tế cổ xưa...

Chú ngữ cổ xưa vang vọng giống như đang tiến hành một buổi tế tự lớn, bộ phận chính là Thủy Tổ Yêu Ma Thụ!

Có bóng tối cuốn tới!

Trước mắt Phương Tịch tối sầm. Trong phút chốc Tử Uẩn Trạc phóng mạnh ra linh quang, mức pháp lực tiêu hao tăng thêm.

Rắc!

Theo tiếng vật nào đó vỡ nát, một cảm giác mát lạnh lan tràn trong đầu Phương Tịch, khiến hắn lập tức tỉnh táo lại.

Những gì xuất hiện trong tầm mắt của hắn lại khiến hắn kinh hãi.

- Nơi này là... chỗ nào?

Thần thức của Phương Tịch phóng ra ngoài, nhìn thấy một địa ngục máu thịt!

Xung quanh có bức tường thịt đỏ tươi, mặt đất dường như thảm nấm nào đó, đạp lên sẽ có cảm giác khó tả.

Ba Võ Thần Trương Mính Đính, Liễu Như Yên, Chu Đồng đã biến mất từ bao giờ

Hắn nhìn cổ tay của mình, phát hiện kia một miếng ngọc bội pháp khí phòng ngự thần thức đã vỡ nát, hóa thành bụi phấn tiêu tan ở trong gió.

Vừa rồi, chính là pháp khí này dùng cạn chút linh lực cuối cùng, đưa ra lời cảnh báo cho Phương Tịch.

- Quả nhiên, Ma Vực của Thủy Tổ Yêu Ma Thụ không đơn giản. Sau khi trải qua tiến hóa... nó đã có thể tương đương với Cấm Đoạn Trận Pháp cấp ba...

Cấm Đoạn Trận Pháp cấp ba có đầy đủ năng lực di chuyển hư không.

Nói một cách đơn giản chính là truyền tống đám người Phương Tịch đến vị trí không gian khác nhau để tiện tiêu diệt từng phần!

- Thủy Tổ Yêu Ma Thụ này đã cùng loại với yêu vật cấp ba... Nếu không phải di chuyển khó khăn, còn có một vài hạn chế khác, ta còn không dám có ý định tới gần nó...

Tay phải Phương Tịch nắm Thanh Hòa Kiếm, tay trái cầm phù bảo Chu Tước Hoàn. Hắn triệu hồi ra một con khôi lỗi bắt đầu tìm hiểu tin tức dọc theo một hướng.

Ầm ầm!

Ầm ầm!

Kim Mao Viên Hầu Vương cực lớn đạp trên thảm nấm, mỗi một bước đi đều lún chân xuống đất tới tận bắp đùi, khó nhọc đi ngang qua một vũng bùn máu thịt.

Không lâu sau, ở cuối tầm mắt hiện ra một bức tường thịt ngăn cản lối đi của nó.

- Ngao ngao!

Kim Mao Viên Hầu rít gào một tiếng, hai tay nắm lấy một nắm ánh sáng màu vàng, hóa nó thành nham thạch lớn đập về phía bức tường tường.

Ào ào!

Bức tường dễ dàng nứt ra, tiếp theo lại giống như đê đập đổ nát, tuôn ra rất nhiều máu đỏ.

Dòng sông đỏ ngầu trực tiếp nhấn chìm Kim Mao Viên Hầu Vương, giống như kèm theo tính ăn mòn mạnh mẽ.

Xèo xèo!

Lớp da lông cứng rắn của Kim Mao Viên Hầu nhanh chóng dung hòa, tiếp theo là cơ bắp, xương cốt...

- A...

Phương Tịch che trán, cảm giác đầu đau như muốn nứt ra.

Dòng sông màu đỏ kia tới quá nhanh, ý niệm thần thức của hắn còn chưa kịp rút về, xem như tổn thất một thần thức.

Tuy sau này hắn còn có thể tu luyện lại, nhưng lúc này thì không được.

- Mặc dù khôi lôi thuật sử dụng tốt, nhưng để chống lại kẻ địch mạnh thì vẫn quá yếu...

- Mình phải tranh thủ thực hiện chiến trận và trận pháp di chuyển!

Trong lòng Phương Tịch nảy ra ý định ác độc. Hắn chọn một hướng khác, lại phái khôi lỗi cấp hai ra thăm dò.

...

Cũng trong không gian máu thịt.

Một vị Võ Thần của Võ Thần Môn đang tức giận gào thét:

- Lăn ra đây cho ta... Có dám đánh một trận không?

Bình Luận (0)
Comment