Trên mặt Trương Mính Đính hiện ra vẻ lúng túng cố mỉm cười lịch sự nhưng không trả lời.
Một viên đại đan chỉ có thể bổ sung khí huyết cho hắn, nhưng nếu cho một vị Đại Tông Sư sẽ có khả năng tái tạo ra một vị Võ Thần.
Bản thân hao tổn có thể chậm rãi dưỡng thương được, cần gì phải làm vậy chứ?
Đồng thời, những ngày qua hắn thông qua công trạng đổi mấy quyển công pháp luyện thể, mặc dù không cách nào tu luyện nhưng vẫn có cảm ngộ.
Hắn luôn cảm thấy, khí huyết bão đan, chân cương hóa đan... cứ một mực tăng cường khí huyết cũng chưa chắc có khả năng thành tựu.
Nhưng con đường phía trước rốt cuộc thế nào, trong lòng hắn vẫn vô cùng hoang mang...
- Được rồi, lần này trở lại còn phải trợ cấp cho người nhà của những Võ Thần chết trận, cố gắng tĩnh dưỡng... Mặt khác, chú ý mật thiết tới hướng đi của con Yêu Ma Thụ này...
Phương Tịch cảm giác, phía sau Ma ở Đại Lương Thế Giới hình như còn che giấu bí mật gì đó.
Nhưng lúc này tu vi hắn quá thấp, căn bản không muốn tìm kiếm.
Hắn chỉ tính nắm lấy tung tích của ma này, để lại một đường chỉ dẫn cho sau này thôi...
...
Long Ngư Đảo.
Một đống cục thịt lớn trắng trắng mập mập đang lười biếng nằm trên mặt đất, thậm chí cũng lười lăn.
- Thái Tuế... ta lại phải trông vào ngươi rồi.
Phương Tịch nhìn Thái Tuế được mang từ Đại Lương về, trên mặt cười mỉm.
Thái Tuế ở trên tay hắn được bồi dưỡng đến cấp một thượng phẩm, sau đó hắn lo lắng sẽ bị lộ nên ném nó quay về Đại Lương nuôi thả.
Bây giờ vì hắn lại bắt đầu trồng cây, dĩ nhiên phải mang nó về.
- Ta đã sai người trồng Long Lân Tinh Mễ cấp hai, ngươi có lộc ăn đấy...
Phương Tịch vuốt ve cục thịt lớn trước mặt, cũng khá xúc động.
Một khoản tài nguyên tu luyện lớn đầu tiên trong đầu hắn chính là dựa vào cục thịt này gom góp ra.
Xét về tình cảm, còn hơn con cá mặn đáng chế kia.
- Ngươi cũng tới lúc nên đột phá cấp hai chứ?
Phương Tịch thì thào một tiếng, trên tay hiện ra hai yêu đan.
Đây tất nhiên là yêu đan do hắn phát động nhân thủ của Võ Thần Môn tìm được Yêu Vương ở Đại Lương, sau đó đưa Long Ngư Đảo đột phá, lợi dụng Ất Mộc Thần Lôi Trận giết và cướp chún.
Trong khoảng thời gian này, tuy hắn thu hoạch rất lớn nhưng hai trong tám con khôi lỗi cấp hai bị tổn thất trong lúc cuộc chiến, cần bổ sung.
Hắn cũng tiện thể thu được hai yêu đan.
Nếu đặt ở bên ngoài, yêu đan cấp hai thậm chí khiến tu sĩ Trúc Cơ cũng phải đỏ mắt, đáng để tu sĩ Luyện Khí viên mãn liều mạng, nhưng theo Phương Tịch thấy, nó cũng chỉ là vật bình thường mà thôi.
Bây giờ hắn không thiếu linh thạch, cũng lười chế luyện Trúc Cơ Đan bán đi.
Vì kế hoạch lớn trồng cây, còn không bằng cầm tới đút nuôi Thái Tuế.
- Ăn đi!
Phương Tịch vung tay ra, hai yêu đan lại rơi vào trên thân Thái Tuế.
Cục thịt lớn này nhanh chóng nhúc nhích, tiêu hóa hai viên yêu đan, yêu khí không ngừng tăng mạnh...
Sau đó... cũng chỉ có vậy!
Nó vẫn là yêu thú cấp một, chỉ có điều đạt đến đỉnh phong, còn thiếu chút nữa, vẫn không thể đột phá cấp hai!
- Chà...
Phương Tịch lập tức cạn lời:
- Ta vốn cho rằng con cá mặn đáng chết kia có tư chất kém cỏi nhất... Không ngờ được có con kém hơn chờ ở chỗ này...
...
Thanh Giác Ngư Long bị hắn oán trách đang thích thú quẫy đuôi ở trong hồ, làm hồ nước hình thành cành hoa, xối ướt cả người Ngôn Hồng Tụ trên bờ...
Ngôn Hồng Tụ nhìn Thanh Giác Ngư Long, tức giận nắm lấy lưới đánh cá nhưng lại không dám ra tay, chỉ có thể nhịn...
...
- Tuy thịt Thái Tuế cấp một có thể miễn cưỡng sử dụng, cũng có thể tự sản tự tiêu... Nhưng thời gian và hiệu suất không đủ...
Phương Tịch nhìn thực vật yêu trước mặt, cảm thấy hơi đau đầu.
Hắn suy nghĩ một lát, lại xoa nhẫn trữ vật, lấy ra một bình ngọc.
Sau khi mở ra, hắn đổ từ trong đó ra một viên đan dược màu xanh lam có kèm vài hoa văn màu xám.
Trúc Cơ Đan!
Đây là Trúc Cơ Đan chất lượng kém còn sót lại trên tay hắn. Bởi vì dạo này hắn không cần đổi linh vật gì, vẫn còn giữ ở trên tay.
- Tu sĩ ăn linh đan, yêu thú chắc hẳn cũng có thể ăn được chứ? Dù sao cũng do yêu đan luyện ra...
- Cho dù không thành công cũng chẳng sao, coi như cho chó ăn...
Nghĩ tới đây, Phương Tịch không do dự nữa, bấm tay bắn viên Trúc Cơ Đan đến trên thân Thái Tuế.
Ầm ầm!
Thái Tuế trắng như tuyết nhúc nhích, cắn nuốt viên Trúc Cơ Đan này, sau đó hình như cuối cùng phá tan một giới hạn nào đó, yêu khí trên người nó bắt đầu nhanh chóng trở nên dồi dào hơn...
Trong thoáng cái, Thái Tuế vốn còn có kích thước bằng gian phòng đã bắt đầu phồng to lên... giống như một ngọn núi thịt!
Cùng lúc đó, ở mặt ngoài của nó hiện ra hoa văn màu vàng rõ ràng.
Từ trên thân Thái Tuế tỏa ra một mùi thơm giống như Linh Chi trộn lẫn với Nhân Sâm, khiến Phương Tịch cũng bất giác nuốt nước bọt:
- Hình như... Trở nên ngon ăn hơn rồi!