Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 462 - Chương 462 - Thái Tuế Cấp Hai

Chương 462 - Thái Tuế cấp hai
Chương 462 - Thái Tuế cấp hai

Bịch bịch!

Thùng thùng!

- Môn chủ...

Trương Mính Đính nhìn thấy gốc cây Thủy Tổ Yêu Ma Thụ này không ngừng di chuyển, trán cũng xuất hiện mồ hôi lạnh:

- Nó... Nó qua rồi...

- Đi!

Lúc này, Phương Tịch đã bố trí xong một cờ trận cuối cùng. Hắn lấy từ trong nhẫn trữ vật ra một viên linh thạch thượng phẩm, hai viên linh thạch trung phẩm và đặt lên trên trận bàn.

Ban đầu, hắn dự định chỉ dùng ba viên linh thạch trung phẩm, nhưng nhìn thấy Yêu Ma Thụ này quỷ dị như vậy, hắn vẫn quyết định thay đổi.

Ong ong!

Vô số cờ trận tạo thành ba đại trận cánh cửa, tiếp theo hội tụ trận bàn, ngưng tụ bảo văn!

Hám Địa Đại Trận lại hiện ra!

Bảo văn Hám Địa hóa thành ánh sáng màu vàng một trăm trượng, giống như một con rồng lớn màu vàng đất tiến thẳng không lùi xông về phía Ma Vực của Yêu Ma Thụ!

Ầm ầm ầm!

Đất rung núi chuyển, long trời lở đất...

Ma Vực ở cả tòa thành đều đang run rẩy, lay chuyển...

Thủy Tổ Yêu Ma Thụ đang đi về phía bên này lại bị gãy vô số cành lá, giống như bị thứ gì đó làm bị thương nặng!

Ma Vực bị xé ra, hiện ra một vết thủng thật lớn, có ánh nắng bên ngoài chiếu vào.

- Đi!

Phương Tịch hóa thành một luồng ánh sáng xông thẳng về phía lỗ thủng. Trên đường bay ra, hắn nhìn thấy Yêu Ma Thụ cũng bị xé rách. Hóa ra Ma Vực chính là một phần của Thủy Tổ Yêu Ma Thụ. Thanh Hòa Kiếm bay ra, đỡ lấy một cành cây cực lớn đen xì ở giữa không trung.

Đoạn gỗ cực lớn này bay từ bản thể của Yêu Ma Thụ qua.

Vèo vèo vèo!

Bên ngoài, dưới ánh mặt trời.

Phương Tịch ngự kiếm bay ra, trong giây lát đã lao ra xa trăm dặm.

Mà sau lưng hắn, ba chân thân Võ Thần giang cánh bay ra, nhanh chóng bám theo.

Chỉ là lúc này, thân thể Võ Thần của đám người Liễu Như Yên đều trở nên thấp bé hơn rất nhiều, giống như mệt mỏi không phấn chấn, thậm chí dậy thì không tốt vậy.

Điều này chứng tỏ bọn họ bị tổn hao quá nhiều khí huyết!

Sau khi mấy người bọn họ rời khỏi, Ma Vực tối đen cực lớn kia thậm chí cũng đang tiêu tan...

Chờ đến khi sương mù tối tăm tản ra, trong đống đổ nát hoang tàn vẫn còn có một ít người sống sót. Bọn họ mờ mịt ngẩng đầu, nhìn mặt trời.

Phương Tịch không biết, dù sao Yêu Ma Thụ chỉ là tiêu chuẩn cấp ba, Chu Tước Hoàn và Hám Địa Đại Trận của hắn thật ra đã làm con Ma này bị thương nặng.

Thậm chí khiến đối phương từ bỏ huyết thực còn chưa ăn xong, trực tiếp trốn khỏi nơi này...

...

- Được rồi...

Ngoài trăm dặm, Phương Tịch hạ độn quang xuống, chậm rãi chờ đợi.

Lần này, hắn thăm dò Ma vực của Thủy Tổ Yêu Ma Thụ tổng cộng lấy được bốn hạt giống, trong đó một hạt giống đến từ yêu thú ba đầu, còn có ba hạt giống đến từ trên thân của ba người Trương Mính Đính.

Ngoài điều này ra, còn có một đoạn cành cây cực lớn của Thủy Tổ Yêu Ma Thụ!

- Xem ra thu hoạch cũng rất tốt, ta không cần phải lên kế hoạch bảo đảm dự phòng nữa. Ta đi trồng Yêu Ma Thụ của ta thôi...

Nếu như nói Thủy Tổ Yêu Ma Thụ là cao cấp nhất, vậy Phương Tịch cảm giác gốc Yêu Ma Thụ con sau lưng mình chắc hẳn nhỏ hơn một cấp. Hạt giống do Yêu Ma Thụ con sinh ra sẽ thoái hóa hai cấp.

Vù vù vù!

Không lâu sau, cuồng phong nổi lên, ba Võ Thần đều hạ xuống đất.

- Môn chủ... Lần này Võ Thần Môn chúng ta bị thua thiệt quá nhiều rồi...

Liễu Như Yên nhìn về phía Yêu Ma Thụ với ánh mắt tàn bạo:

- Chờ đến sau khi chân cương hóa đan, ta tất nhiên phải trả thù lại!

- Ngươi thích là được...

Phương Tịch cảm thấy bất đắc dĩ, nữ nhân này quả nhiên hơi điên.

- Vật ấy... Có thể có tác dụng đối với môn chủ không?

Trương Mính Đính lại lấy ra một đoạn nhánh cây, gương mặt tươi cười:

- Lúc ta chạy thoát thân có nhìn thấy môn chủ thu, ta lại tiện tay thu một cây...

- Ừ, không tệ, ta tính cho ngươi một công lớn. Khí huyết của ngươi bị giảm sút quá nhiều, tạm thời dùng một viên đại đan bồi bổ đã...

Phương Tịch nhận lấy, trên mặt lóe lên vẻ vui mừng. Hắn ném một viên Thú Huyết Đan qua.

- Cảm ơn môn chủ!

Trương Mính Đính nhận lấy Thú Huyết Đan nhưng không dùng mà trân trọng cất đi.

- Môn chủ, ngươi quả nhiên còn cất giấu không ít đại đan!

Liễu Như Yên nhìn thấy cảnh tượng này, ánh mắt lại sáng ngời:

- Ta cũng lấy được một đoạn cành Ma Thụ... Bây giờ có thể đổi không?

Phương Tịch thấy vậy thì lập tức gật đầu:

- Cộng thêm công lớn của ngươi lúc trước, ta cho ngươi hai viên!

Chỉ có chỗ đứng của Chu Đồng không tốt, lại không dám đụng vào bản thể kỳ lạ của Yêu Ma Thụ, hai tay trống trơn. Hắn nhìn thấy cảnh tượng này chỉ có thể cười gượng.

Liễu Như Yên không giống Trương Mính Đính. Nàng lấy được Thú Huyết Đan thì lập tức ăn luôn, trên mặt ửng đỏ:

- Chính là loại cảm giác này... Lực khí huyết tăng mạnh... Chỉ cần không ngừng tăng cường tiếp, dù sao cũng có một ngày... Ta có thể bão đan!

Sau khi nuốt xong đan dược, cương khí trên toàn thân nàng bừng bừng phấn chấn, hình như đã hồi phục lại không ít. Nàng nhìn về phía Trương Mính Đính với ánh mắt xem thường:

- Thế hệ Võ Thần ta có đan dược thì phải nhanh chóng tăng cường thực lực bản thân, ngươi làm vậy là không được…

Bình Luận (0)
Comment