Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 461 - Chương 461 - Luyện Ma Linh Diễm 3

Chương 461 - Luyện Ma Linh Diễm 3
Chương 461 - Luyện Ma Linh Diễm 3

Cũng may Phương Tịch có pháp lực hùng hồn, căn cơ vững chắc, trước đó lại có món pháp khí bảo vệ tinh thần, vẫn chưa hoàn toàn rơi vào trong các loại ý nghĩ xằng bậy.

Vào lúc hắn chuẩn bị ra tay, trong thiên địa bỗng nhiên tối sầm lại!

Chú văn tế tự cổ xưa kia lại vang lên ở bên tai.

Phương Tịch dường như nhìn thấy một mầm cây nhỏ bình thường đang mọc rễ, nẩy mầm, trưởng thành ở trong núi rừng... Mãi đến khi gặp phải tia máu thịt đầu tiên...

Tầm mắt nhất thời thay đổi, lại dường như đi tới Man Hoang cổ xưa, có một đám người mặc da thú đang dùng máu hiến tế một gốc cây khoác da người nào đó...

Hình ảnh cuối cùng là một gốc cây Thủy Tổ Yêu Ma Thụ này.

Ở trên thân cây cực lớn có vô số mảnh vảy vặn vẹo, nhúc nhích... không ngờ hình như hợp thành một gương mặt người.

Gương mặt người già nua này chảy ra hai dòng máu và nước mắt, môi mấp máy như muốn nói gì đó...

Nhưng Phương Tịch căn bản không dám nghe.

Chiêm chiếp!

Ở trên bàn tay hắn, Chu Tước Hoàn Phù Bảo không gió tự cháy, bay ra một vòng tròn màu đỏ vàng.

Từ trong vòng tròn có từng ngọn lửa đỏ vàng bay ra, hình dáng giống như Chu Tước đang thiêu đốt bốn phương!

Nam Minh Chu Tước Hỏa!

Linh Hỏa này rất nổi tiếng ở tu tiên giới, chính là dị bảo Luyện Ma Hỏa chuyên khắc tất cả tà ma!

Chi chi!

Trong không trung, có từng tơ liễu hiện lên, bị Nam Minh Chu Tước Hỏa thiêu đốt, lập tức hóa thành tro tàn.

từ trong Chu Tước Hoàn hiện lên một con Hỏa Diễm Chu Tước, giang đôi cánh đang hừng hực cháy, đánh về phía cổ thụ và mặt người!

Ầm!

Một tiếng động lớn vang lên, hơi nóng cuốn ra bốn phương.

Phương Tịch nhìn thấy bức tường máu thịt xung quanh đang nhanh chóng co người và lùi lại giống như có sinh mạng vậy.

Chờ đến lúc hắn lấy lại tinh thần, phát hiện mình vẫn đứng ở trên đường phố trong thành.

Cách đó không xa chính là cổng thành vừa tiến vào, tất cả mọi chuyện xảy ra lúc trước đều giống như ảo giác!

- Không... Đây không phải là ảo giác gì!

Phương Tịch nhìn ngọc bội trên cổ tay biến mất, còn có Tử Uẩn Trạc bảo vệ xung quanh mình, cùng với uy năng Chu Tước Hoàn Phù Bảo đã tiêu hao hết hơn nửa, trong lòng hoảng sợ.

- Nam Minh Chu Tước Hỏa không hổ danh là Luyện Ma Linh Diễm... Đáng tiếc sau lần này, hơn nửa uy năng của phù bảo này đã tiêu hao, tối đa chỉ sử dụng được một lần nữa.

Hắn không kịp đau lòng về phù bảo, đã vội nhìn xung quanh.

Chỉ thấy Chu Đồng, Liễu Như Yên vẫn có Trương Mính Đính đều đang lộ vẻ khiếp sợ, hơn nửa cơ thể đã dung hợp vào cây cổ thụ, thoạt nhìn giống như bị rễ của cây cổ thụ mọc từ dưới đất ra cắn nuốt!

Thậm chí, những cái rễ này đều xuyên qua máu thịt của bọn họ, dung hợp với tâm mạch. Nếu kéo đứt loạn sẽ chỉ hại chết bọn họ!

- Quả nhiên... Sau khi giết chết đầu con yêu vật ba đầu kia, chúng ta đều trúng chiêu?

- Chúng ta đã như vậy, kết quả của các Võ Thần khác không biết thế nào...

Phương Tịch suy nghĩ một lúc lại có quyết sách.

Hình xăm Yêu Ma Thụ ở sau lưng của hắn chậm rãi chuyển động, từ trong tay áo của hắn thò ra từng cây dây leo, rơi vào trên thân ba người.

Hai loại rễ khác nhau không ngờ bắt đầu quấn lấy nhau, chém giết, cắn nuốt...

Không lâu sau, dây leo quấn quanh ba người đã bị loại bỏ, thậm chí từ trên thân mỗi người còn rút được một hạt giống màu nâu.

Trận chiến này, cuối cùng là Yêu Ma Thụ của Phương Tịch giành được thắng lợi.

Dù sao, Yêu Ma Thụ trên người hắn đã bị hoàn toàn luyện hóa, giống như một phần cơ thể, lại hấp thu rất nhiều linh khí của tu tiên giới, nhận được khả năng tiến hóa.

Nó vẫn thừa sức đối phó với mấy thân cây con này.

- Chuyện... Chuyện gì xảy ra vậy?

Liễu Như Yên mở hai mắt ra, chỉ cảm thấy mình hết sức yếu ớt:

- Ta còn muốn chiến... các Ác Thụ Nhân kia đâu?

Vẻ mặt nàng hoảng hốt, hình như còn không biết xảy ra chuyện gì.

- Ta...

Trương Mính Đính kéo một đoạn dây leo héo rũ trên thân, phát hiện máu thịt của mình chẳng biết đã nứt ra từ bao giờ, rõ ràng là trạng thái bị thương nặng.

Chu Đồng càng im lặng hơn, thậm chí còn run sợ.

Ma!

Thật sự quá quỷ dị, bọn họ bất giác đều ngã ở đây.

Nếu không phải nhờ có Phương Tịch, lần này các Võ Thần của Võ Thần Môn đại khái sẽ hoàn toàn bị tiêu diệt.

- Được rồi, các ngươi bớt nói nhảm đi, bây giờ chúng ta phải lập tức rời khỏi đây!

Phương Tịch xao nhẫn trữ vật, từng lá cờ bay ra, trên đó có linh quang trong suốt, không giống vật tầm thường.

Tuy Đại Lương không có linh mạch, nhưng có thể trên trận bàn có gắn linh thạch xem như thay thế linh mạch.

Trong lúc hắn bày trận, gốc cây Thủy Tổ Yêu Ma Thụ ở khu vực trung tâm cũng xuất hiện sự thay đổi!

Ở trên thân cây hiện rõ một vết cháy đen.

Cả gốc cây lớn đều đang run rẩy, từng rễ cây bị nhổ ra khỏi mặt đất, giống như biến thành một người khổng lồ màu đen đội trời, đạp đất, chậm rãi đi từng bước muốn tới gặp đám người Phương Tịch!

Bình Luận (0)
Comment