Vào lúc in bảo văn, Phương Tịch cũng thoải mái phô bày. Nhưng Nguyễn Tinh Linh chỉ chúc mừng trận pháp của Phương Tịch lại tăng thêm, ngoài ra không nói gì nữa.
Trình độ luyện khí của nàng chỉ có thể nói là miễn cưỡng đạt tới cấp hai thượng phẩm. Ban đầu, bọn họ vốn định chế luyện hai giày linh khí này thành linh khí có thể sử dụng hai đến ba lần, kết quả lại xảy ra vấn đề, cuối cùng chỉ có thể sử dụng được một lần sẽ hoàn toàn tổn hại.
Nhưng như vậy đã đủ với Phương Tịch rồi.
Thời điểm quan trọng, thậm chí có thể giúp hắn chạy thoát khỏi lão tổ Kết Đan!
Đương nhiên, tốt nhất tất cả những điều này đừng xảy ra.
...
“Thật may là lần này ra ngoài đã hoàn thành xong công tác chuẩn bị cuối cùng.”
“Chờ đến khi ta bố trí xong Cửu U Huyền Mộc Đại Trận, có thể không sợ thế lực Kết Đan nữa... Ta ngược lại có thể sao chép một phần Dung Kim Quyết cho Nguyễn Tinh Linh, trình bày lợi và hại, sau đó mặc cho nàng lựa chọn...”
“Đến lúc đó, thực lực của ta hoàn toàn có thể tiếp nhận được vấn đề và nguy cơ cho bảo tàng của Tống gia mang đến... Lại nói, đây là dưới tiền đề Nguyễn Tinh Linh tiết lộ bí mật. Kết giao nhiều năm như vậy, nàng không đến mức hãm hại ta chứ?”
“Đương nhiên, chuyện liên quan tới xuyên qua dị giới cùng với Yêu Ma Thụ vẫn tuyệt đối không thể để lộ. Một khi điều này lộ ra, không chừng sẽ có Nguyên Anh Chân Quân trực tiếp xuống, đại trận gì đó cũng chẳng còn tác dụng quái gì nữa...”
Phương Tịch chưa bao giờ e ngại suy xét vấn đề từ góc độ xấu nhất này.
Lần này hắn hiện ra một phần bảo văn đặc biệt, Nguyễn Tinh Linh tất nhiên biết được.
Sau đó, lúc hắn bố trí Cửu U Huyền Mộc Đại Trận, vừa vặn có thể chờ đợi một thời gian ngắn.
Đến lúc đó, nếu còn chưa xảy ra vấn đề gì, hắn lại có thể sao chép công pháp tặng nàng một phần.
Về phần vấn đề làm sao chuẩn bị linh căn linh địa, cùng với có muốn tu luyện hay không, đều do Nguyễn Tinh Linh tự mình lựa chọn.
...
ở Trường Thanh Các trên Long Ngư Đảo, Phương Tịch bảo Thanh Giác Ngư Long quay về bãi nuôi cá, còn mình thì hạ xuống đỉnh các.
Hắn cảm nhận độn quang của mình mơ hồ nhanh hơn trước vài phần, không khỏi thỏa mãn về Túng Địa Kim Quang Ngoa.
Linh khí này chủ yếu là dùng để bảo toàn tính mạng.
Lấy nó bạo phát tốc độ độn địa đủ để trong giây lát rời xa tu sĩ Kết Đan, thậm chí chạy ra khỏi phạm vi giới hạn thần thức của đối phương.
Về phần Nguyên Anh Chân Quân?
Phương Tịch hoàn toàn không rõ về uy năng của đám lão quái này, bởi vậy không có cách nào tính ra được.
Hắn ngồi xếp bằng, bắt đầu kiểm kê truyền thừa bản thân thu được:
- Lần này trồng cây... Lại mất mấy chục năm khổ công trợ giúp tu luyện bách nghệ tu tiên.
Ở trên tay Phương Tịch, chủ yếu là truyền thừa trận pháp cấp ba đến từ Tống gia, ngoài ra còn có mấy môn truyền thừa bách nghệ tu tiên cấp hai. Trong đó thậm chí còn có một môn truyền thừa luyện khí đạt tới cấp hai thượng phẩm.
Điều này đã thật sự không tệ rồi. Dù sao Tống gia chỉ là gia tộc Trúc Cơ.
Ngoài điều này ra, còn có truyền thừa phù đạo tiêu chuẩn cấp ba của Trần Bình, cùng với truyền thừa đan đạo cấp hai thượng phẩm mua được từ Huyền Thiên Các.
“Tính toán như vậy, truyền thừa bốn kỹ năng tu tiên trong tay ta đều từ cấp hai thượng phẩm trở lên... Nội tình này có thể tương đương với gia tộc Trúc Cơ mạnh mẽ mấy trăm năm...”
“Đáng tiếc, bây giờ phương diện luyện khí vẫn không có thiên phú...”
“Trong lúc khổ luyện, ta vẫn phải chủ yếu luyện về trận pháp, trợ giúp tu luyện luyện đan, tu luyện lại chế tạo phù...”
“Về phần khôi lôi thuật chủ yếu vẫn lấy tu sửa và tăng cường khống chế. Chế tạo khôi lỗi quá phiền lòng cố sức, còn cần tiêu hao rất nhiều nguyên liệu, thôi...”
Khôi lôi thuật của Phương Tịch thật ra hoàn toàn là tự thành, lấy Khôi Lỗi Gỗ làm chủ, sử dụng nguyên liệu đơn giản, dựa vào Yêu Ma Thụ có thể khống chế được rất nhiều con.
Hắn cũng có tư tưởng mơ hồ, liên quan tới những khôi lỗi kia, khi kết hợp với trận pháp, tu luyện Chiến Trận Đạo!
Như vậy lại có thể bù đắp được khuyết điểm phản ứng chậm chạp, công cao phòng thấp của khôi lỗi.
“Tuy trận pháp cấp ba di động sẽ không có cách nào dung hợp với linh mạch cùng với khí hậu khác nhau ở từng khu vực, dẫn đến lực phòng ngự giảm đi, nhưng ít ra còn có thể chống đỡ được mấy lần công kích của lão tổ Kết Đan... Đồng thời phát ra uy lực có thể tương đương với Kết Đan! Vậy là đủ rồi...”
Chẳng qua, hắn muốn nghiên cứu bày trận di động, có thể khó hơn bố trí cờ trận, mắt trận cố định.
Phương Tịch lại tương đối thiên về Trận Pháp Sư, ở trên cơ sở có vài chỗ thiếu hụt.
Lần này bế quan, hắn cũng chuẩn bị khổ luyện truyền thừa trận pháp cấp ba của Tống gia, đánh chắc căn cơ để khiến ưu thế càng nổi bật hơn!