Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 469 - Chương 469 - Cửu U Huyền Mộc

Chương 469 - Cửu U Huyền Mộc
Chương 469 - Cửu U Huyền Mộc

Sau Trường Thanh Các, Phương Tịch đang cầm một cây cờ trận Ất Mộc Thần Lôi Trận để tiến hành sửa chữa.

Hắn rút về Ất Mộc Thần Lôi Trận vốn đang bảo vệ Long Ngư Đảo, chuẩn bị bố trí ở xung quanh cấm địa mình vẽ ra.

Nếu như sau này có tu sĩ trong đảo dám mạo hiểm xông vào vùng cấm, vậy sẽ phải hưởng thụ cảm giác trời đánh năm đợt sấm sét là thế nào.

Cho dù có thể còn sống đi tới trước mặt Yêu Ma Thụ và Thái Tuế, cũng không phải là chuyện gì tốt.

Nhờ có lực lượng lão Thiết Tống Thanh giúp đỡ, trận bàn và cờ trận Huyền Mộc Đại Trận đều được lần lượt chế luyện đầy đủ hết, có thể từng bước bố trí, chỉ chờ hạt giống Yêu Ma Thụ trồng xuống mắt trận trung tâm, lại có thể phát huy ra tất cả uy năng.

...

Xuân đi thu tới.

Một tầng sương mù màu xám mông lung thay thế cho Ất Mộc Thần Lôi ban đầu đã bao phủ Long Ngư Đảo.

Trong Trường Thanh Các, Phương Tịch mở hai mắt ra:

- Lại ngưng tụ thành một giọt chất lỏng pháp lực...

Sau khi thăng cấp Trúc Cơ trung kỳ, hắn vẫn khổ luyện mỗi ngày không nghỉ.

Đến lúc này, Thanh Mộc Trường Sinh Công cũng từ từ tinh thâm, dần dần sinh ra rất nhiều cảm ngộ.

“Thanh Mộc Trường Sinh Công ở thời kỳ Trúc Cơ trung kỳ đỉnh phong, chất lỏng pháp lực chắc hẳn là trong một trăm mười giọt tới một trăm hai mươi giọt... Chỉ có đạt đến trình độ này, mới có cơ hội đột phá hậu kỳ. Đương nhiên, pháp lực càng thâm hậu, căn cơ càng vững chắc, khả năng đột phá càng lớn...”

Sau khi tu luyện xong phần hôm nay, Phương Tịch lại lấy ra một hạt giống Yêu Ma Thụ, lấy Trường Sinh Thuật rèn luyện.

Bởi vì bây giờ hắn đã là Trúc Cơ, tiến độ vượt xa lúc còn là Luyện Khí.

- Hạt giống này... đại khái đã có thể dùng được. Mình không trồng Yêu Ma Thụ, Huyền Mộc Đại Trận bên ngoài chỉ thuần túy là làm cảnh...

Trong lòng Phương Tịch thầm nghĩ. Hắn thu hồi hạt giống Yêu Ma Thụ và đi tới Linh Dược Cốc.

Lúc này chính là mùa thu hoạch, Thanh Ngọc Mễ và Long Lân Tinh Mễ đều nặng trịch, khiến cành lúa cong xuống.

Bởi vì Long Ngư Đảo không có nhiều tu sĩ, mới mười mấy người, việc thu gặt linh mễ lại trở thành một công việc khổ sai. Phương Tịch tất nhiên phải tuyên bố tuyển thêm người, bảo Chung Kỳ cũng dẫn người tới giúp.

Ngôn Hồng Tụ cũng là một người trong đó.

Mặc dù nàng là đích nữ gia tộc Trúc Cơ, trước đây nàng học nuôi cá, nhưng động tác cắt lúa vẫn khá nhanh nhẹn.

Thần thức của Phương Tịch đảo qua, phát hiện phần lớn những tu sĩ Luyện Khí đều là sơ trung kỳ, chỉ có Chung Kỳ là Luyện Khí hậu kỳ.

Đối với việc quản lý một hòn đảo, người có hơi ít.

- Đảo chủ...

Hạ Hầu Tôn thu hồi pháp khí lưỡi liềm, nhìn Thanh Ngọc Linh Mễ xếp thành núi nhỏ, trên mặt đầy vẻ tươi cười tìm tới chỗ Phương Tịch báo tin vui:

- Chuyện đáng mừng đấy... Lần này thu gặt, một mẫu Thanh Ngọc Linh Mễ thu được khoảng một trăm hai mươi cân, một mẫu Long Lân Tinh Mễ cũng thu được tám mươi cân...

Long Lân Tinh Mễ là linh mễ cấp hai, phải trồng ở trong linh điền cấp hai có linh khí càng dồi dào hơn, sản lượng còn không cao.

- Ừ, làm không sai.

Phương Tịch vui mừng, hái xuống một Long Lân Tinh Mễ.

Hạt gạo này lớn bằng nắm tay, mặt ngoài có hoa văn giống như vảy rồng, sau khi sử dụng Linh Hỏa nướng chín sẽ tỏa ra một mùi thơm mê người.

Phương Tịch cắn một cái, chỉ cảm thấy mùi gạo thơm lan tỏa trong khoang miệng, linh mễ trong miệng lập tức hóa thành từng dòng nước ấm chạy dọc theo cổ họng đi xuống, khiến toàn thân hắn đều thấy ấm áp.

Linh khí của linh mễ vô cùng ôn hòa, đồng thời tuyệt đối không có đan độc. Sau khi ăn trong thời gian dài có thể tăng cường thể phách, tăng cường khí huyết cho tu sĩ.

Tu sĩ có thể phách mạnh mẽ, sẽ có ưu thế khi đột phá cửa ải khí huyết trong ba cửa ải của Trúc Cơ.

- Các ngươi khổ cực rồi. Mỗi người cầm lấy linh mễ được thưởng, sau đó vận chuyển những thứ này tới trong kho hàng.

Phương Tịch nhìn lướt qua một vòng và ra lệnh.

Hắn sớm đã xây một nhà kho cực lớn để tích trữ linh mễ ở ngay bên cạnh Trường Thanh Các, cũng thuận tiện cho sau này nuôi nấng Thái Tuế.

- Đảo... Đảo chủ!

Ngôn Hồng Tụ cầm theo một túi linh mễ, nàng nhìn thấy Phương Tịch sắp đi thì lấy hết can đảm bước lên.

- Ồ? Ngươi có chuyện gì?

Phương Tịch đảo mắt nhìn qua nữ tử này, thuận miệng hỏi một câu.

- Ta... Ta biết một phần bí quyết bồi dưỡng Tiểu Thanh Long!

Ngôn Hồng Tụ cắn răng và nói ra một bí mật nhỏ.

Ở trong lòng nàng còn thầm nghĩ: Xin lỗi... Thái gia gia... Nhưng ta làm vậy là vì gia tộc... Đào Linh Tiên Tử không chấp nhận nô tỳ nhà ta, nếu đảo chủ này lại xa cách... Tộc nhân sẽ không có chỗ dựa...”

- Ồ? Ngươi biết cách làm sao đào tạo ra Tiểu Thanh Long à?

Phương Tịch cảm thấy hứng thú.

- Tiểu Thanh Long là Thanh Ngọc Lý cấp một thượng phẩm. Ngôn gia ta vẫn luôn tìm hiểu, thông qua thu thập truyền thừa không trọn vẹn cũng miễn cưỡng có thể bồi dưỡng ổn định được Thanh Ngọc Lý Ngư cấp một trung phẩm…

Bình Luận (0)
Comment