Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 474 - Chương 474 - Canh Tiểu Thanh Long

Chương 474 - Canh Tiểu Thanh Long
Chương 474 - Canh Tiểu Thanh Long

Phương Tịch nhấp một hớp Đào Hoa Nhưỡng, lại ăn một miếng cá, cảm nhận linh khí lạnh lẽo kèm theo chút cảm giác sảng khoái lan tràn ở trong cổ họng, hắn lộ ra nụ cười thỏa mãn:

- Đây mới là sinh hoạt chứ...

...

Sau khi cơm nước no nê, Phương Tịch bước đi thong thả ra khỏi Trường Thanh Các, một mình tản bộ tới phía dưới Yêu Ma Thụ.

Lúc này, gốc Yêu Ma Thụ này đã cao hơn mười trượng, thậm chí Ất Mộc Thần Lôi Trận còn không có cách nào che giấu được. Nhìn từ phía xa có thể thấy nó giống như cái ô cực lớn.

Phương Tịch chỉ nói cây này là bố trí là mắt trận trên trận pháp, cũng nghiêm cấm bất kỳ tu sĩ nào tới gần.

Tất nhiên không ai dám mạo hiểm nguy cơ chọc giận đảo chủ, tới thử uy năng của Ất Mộc Thần Lôi Trận Pháp.

Có đôi khi chỉ nói thật một phần trái lại càng dễ lừa người hơn nói dối!

- Tu tiên một trăm năm, bạn tri giao ít ỏi...

Phương Tịch thở dài và đi tới phía dưới Yêu Ma Thụ. Trước đây, hắn sử dụng rất nhiều linh ngư và linh mễ nuôi nấng Thái Tuế, sau đó cắt lấy thịt Thái Tuế thơm ngào ngạt cho Yêu Ma Thụ hưởng dụng.

Hắn cũng ăn qua thịt Thái Tuế cấp hai, mùi thật sự rất thơm, còn ngon hơn thịt yêu thú cấp hai thịt bình thường, chính là món ăn ngon trong nhân gian.

“Chờ đến lúc đại thọ một trăm tuổi, mình có thể cắt mấy chục cân thịt Thái Tuế kết hợp với canh Tiểu Thanh Long để khoản đãi khách...”

Nếu có thể nuôi ra con Tiểu Thanh Long thứ nhất, dĩ nhiên có thể nuôi ra con thứ hai, con thứ ba...

Phương Tịch vẫn rất tự tin về điều này.

Nếu như thời gian không kịp... vậy cùng lắm thả chút máu của Thanh Giác Ngư Long ra, thức tỉnh huyết mạch Giao Long Yêu tộc. Máu của Đại Thanh tuyệt đối có thể kích thích Thanh Ngọc Lý Ngư tiến giai...

- Ta đã quên mất chuyện chính...

Phương Tịch suy nghĩ xong, lấy ra Thanh Mộc Ấn màu đen.

Ấn này chỉ bằng nắm tay đứa trẻ, bốn cạnh vuông vắn, trên thân ấn có từng hoa văn màu máu, mặt ấn vẫn mơ hồ, chỉ có tám vết khắc đơn giản.

- Chủng Bảo Quyết!

Hắn nhớ lại khẩu quyết tâm pháp của Chủng Bảo Quyết, hai tay không ngừng bấm pháp quyết. Hắn bỗng nhiên cắn rách đầu lưỡi và phun một ngụm tinh huyết lên trên ấn gỗ màu đen.

Phụt!

Quanh ấn gỗ màu đen hiện ra một vòng ánh sáng máu. Nó bỗng nhiên tham lam cắn nuốt rất nhiều pháp lực Thanh Mộc Trường Sinh Công, những hoa văn màu máu phía bên ngoài rục rịch, hấp thu hết ánh sáng máu.

- Đi thôi!

Phương Tịch đánh ra một pháp quyết cuối cùng, ấn đen lại rơi vào trên thân cây Yêu Ma Thụ.

Ầm!

Trên thân cây Yêu Ma Thụ nứt ra một đường giống như một hốc cây, cắn nuốt ấn nhỏ màu đen vào trong.

Chờ đến sau khi ấn gỗ màu đen biến mất, hốc cây trên thân cây cũng biến mất, vô cùng kỳ lạ.

- Cũng chính là ta chế luyện linh căn này đến mức tâm thần hợp nhất, trạng thái giống như phân thân... Bằng không muốn đưa pháp bảo vào trong cây tuyệt đối sẽ không thuận lợi như vậy...

- Bây giờ gốc Yêu Ma Thụ này sẽ đào tạo ấn gỗ đen, lại tương đương với ta đang sử dụng phân thân của mình luyện pháp bảo, có một tầng ảo diệu khác...

- Dựa theo Chủng Bảo Quyết nói, loại phương pháp luyện gỗ này quan trọng nhất là thời gian. Nếu chỉ là mấy chục năm, pháp bảo không có nhiều uy năng, tối thiểu phải từ một trăm năm trở lên mới có hiệu quả nhất định... Nhưng Yêu Ma Thụ trưởng thành không thể coi thường được, chỉ cần cung cấp đủ máu thịt, một năm lại tương đương với mười năm, một trăm năm của linh mộc bình thường cùng cấp... Vậy sau khi trồng bảo nghìn năm, chục nghìn năm, uy năng pháp bảo bản mệnh của ta sẽ được nâng cao tới mức nào?

Trên mặt Phương Tịch hiện ra vẻ mong đợi, lại xòe bàn tay đặt lên trên thân cây Yêu Ma Thụ dữ tợn, lặng lẽ cảm nhận gì đó.

Bỗng nhiên, trên mặt hắn lộ vẻ vui mừng:

- Mở!

Trong phút chốc, từng sương mù tối tăm hình thành từ xung quanh Long Ngư Đảo lại giao hòa với cùng sương mù màu xám của Huyền Mộc Đại Trận.

Chỉ có điều, lần này sương mù màu đen áp đảo sương mù màu xám, xuất hiện ra một ánh sáng màu tro đen.

Tất cả Long Ngư Đảo bắt đầu trở nên ẩn hiện ở trong tầng sương mù màu xám đen này...

Có hư không tự nhiên bị di chuyển, chuyển hóa... không có một tu sĩ nào có thể phát hiện ra!

- Sinh trưởng gần mười năm, Ma Vực của Yêu Ma Thụ có có bước tiến nhảy vọt...

- Cửu U Huyền Mộc Đại Trận cuối cùng xem như có chút thành tựu...

Trên mặt Phương Tịch lóe lên vẻ vui mừng:

- Lúc này, trận pháp này tuyệt đối là tiêu chuẩn cấp ba, có thể gọi là Cấm Đoạn Đại Trận... Lại thêm ta ở giữa chủ trì, cho dù là lão tổ Kết Đan cũng khó có thể... chà, thôi...

Hắn nghĩ đến Tống gia cũng có đại trận cấp ba bảo vệ, một vị Trận Pháp Sư chủ trì, sau đó đã bị Huyền Thiên Tông phá nhà diệt môn, khó tránh khỏi quá xui xẻo, cũng không cắm cờ nữa.

- Chẳng qua, ta còn mạnh hơn Tống gia!

Phương Tịch suy nghĩ lại sờ tới một chiếc nhẫn trữ vật.

Bình Luận (0)
Comment