Bây giờ, hắn tập trung phần lớn tâm tư và sức lực vào việc tìm hiểu Thiên Lang Khiếu Nguyệt Trận Pháp, thỉnh thoảng mới vẽ phù chế thuốc.
Hắn là một người không thích gây sự, chỉ cần mình đừng gây sự, cơ bản sẽ không có chuyện gì đến gây khó dễ cho hắn.
Thời gian bất giác lại qua năm năm.
...
Ngày này, Phương Tịch vừa hoàn thành một phù lục cấp hai hạ phẩm hệ mộc, tâm tình đang tốt lại xuất quan.
- Công tử...
Hạ Hầu Oánh và Ngôn Hồng Tụ đều đang ở đây, trên gương mặt đầy vẻ vui mừng.
- Ồ? Dạo này có chuyện gì vui à?
Phương Tịch suy nghĩ rồi hỏi:
- Chẳng lẽ trên Trắc Linh Đại Hội phát hiện ra được hạt giống tốt nào đó?
Thật ra hắn không quá để ý tới chuyện phát triển thế lực, bởi vậy người phàm trên Long Ngư Đảo mặc dù nhiều, Trắc Linh Đại Hội lại diễn ra năm năm một lần, nhưng hắn không quá quan tâm.
- Đúng vậy... Trên Trắc Linh Đại Hội lần này, chúng ta phát hiện ra không ít Tiên Miêu tốt, đang muốn bẩm báo với công tử.
Ngôn Hồng Tụ vui mừng rạo rực trả lời.
- Cũng được, ta đi xem thử.
Phương Tịch rũ ống tay áo và đi cùng hai nàng tới đại sảnh, ngồi ở trên chủ vị.
Mà ở trong phòng khách có mười mấy đứa trẻ đang đứng trong sự lo sợ bất an, chúng đều khoảng sáu bảy tuổi.
Cũng chỉ có đứa trẻ năm tuổi trở lên, linh căn kiểm tra mới tương đối chính xác.
- Các ngươi còn không mau bái kiến đảo chủ?
Hạ Hầu Oánh quát.
Một đám đứa trẻ người phàm lập tức quỳ xuống:
- Bái kiến đảo chủ...
- Thôi thôi, tất cả đều đứng lên đi...
Phương Tịch khoát tay, hỏi:
- Tiên Miêu nào có tư chất tốt nhất?
- Triển Đồ, tiến lên một bước.
Ngôn Hồng Tụ lập tức bảo một đứa bé trai tiến lên. Đứa trẻ này trông môi hồng răng trắng, dáng người cao ngất, còn cao hơn đám bạn nửa cái đầu, rõ ràng đến từ gia đình phú quý trong người phàm.
- Người này tên là Triển Đồ, chính là linh căn song mộc hỏa thượng phẩm...
Ngôn Hồng Tụ giới thiệu.
- Linh căn song hỏa mộc thượng phẩm?
Phương Tịch xoa cằm.
Loại tư chất này thật sự không tệ, nếu tìm được công pháp thích hợp, tốc độ tu luyện sẽ vượt quá linh căn thượng phẩm bình thường một bậc.
Đồng thời, bởi vì mộc linh căn và hỏa linh căn nổi bật, loại tu sĩ này sẽ được xem là người thích hợp bồi dưỡng theo hướng Luyện Đan Sư nhất.
Ở trong mắt các tu sĩ bên ngoài, Phương Tịch hắn chính là một Luyện Đan Đại Sư cấp hai!
Đây không phải là là truyền nhân tốt nhất sao?
Rất nhiều tu tiên giả có chấp niệm khó hiểu về đạo thống, truyền nhân, đời sau. Nhưng Phương Tịch thấy điều đó chính là sự khát vọng đối với trường sinh và kéo dài.
Cũng khó trách Ngôn Hồng Tụ và Hạ Hầu Oánh giống như lập công vậy.
Chà... Nói một cách nghiêm khắc thì đúng là lập công thật.
Chỉ là Phương Tịch luôn chướng mắt những đứa trẻ này, không định yêu cầu tất cả bọn họ đổi sang họ Phương, tạo thành tiên tộc Trúc Cơ Phương gia, hoặc thành lập tông môn.
Mấy đợt Tiên Miêu trước, hắn đều tiện tay đưa tới những nơi khác.
- Triển Đồ bái kiến đảo chủ...
Tuy cậu bé nơm nớp lo sợ nhưng vẫn có thể kiên trì hành lễ, phương diện tâm tính rõ ràng cũng không tệ.
Phương Tịch đánh ra một pháp lực màu xanh tiến vào trong cơ thể của cậu bé, thần thức cũng theo dõi.
Sau một lát, hắn không khỏi gật đầu:
- Thật sự là linh căn thượng phẩm hai hệ, tư chất rất xuất sắc...
Nhưng Hạ Hầu Oánh và Ngôn Hồng Tụ còn chưa kịp vui mừng, đã nghe Phương Tịch lại nói:
- Tư chất như vậy mà ở lại Long Ngư Đảo ta thì thực sự hơi lãng phí... Không bằng tìm người đưa tới Huyền Thiên Tông, bái nhập môn hạ Huyền Thiên Tông!
Tư chất này bái nhập Huyền Thiên Tông cũng đủ làm đệ tử ngoại môn rồi.
Phương Tịch cũng cân nhắc đến mình ở trên Long Ngư Đảo lâu, khó tránh khỏi tin tức bế tắc, cần bồi dưỡng tai mắt.
Đồng thời trong Việt Quốc, thật ra chỉ có một nhà Huyền Thiên Tông cần hắn chú ý.
Hắn không cần biết bí mật gì, chỉ cần có hướng đi đại khái là được rồi.
Thật ra một ít thế lực Trúc Cơ đều có truyền thống cho con em gia tộc mình tiến vào Huyền Thiên Tông, để bày tỏ lòng trung tâm.
Đối với Phương Tịch, đây là một bước cờ nhàn.
Cho dù Triển Đồ chết ở trong cuộc tranh đấu tàn khốc giữa các đệ tử trong Huyền Thiên Tông, hắn cũng không có tổn thất gì.
- Tuân mệnh...
Hạ Hầu Oánh thoáng buồn bã. Đảo chủ không quan tâm tới Tiên Miêu như vậy, đại khái tu sĩ ba nhà các nàng cũng khó quật khởi được.
Trong mấy nhóm Tiên Miêu lúc trước, thật ra ngoại trừ họ Chung ra, còn lại chủ yếu là ba nhà Thái Thúc.
Dù sao tổ tiên là tu sĩ, khả năng trong huyết mạch của con cháu có đủ tư chất linh căn càng lớn hơn.
Thế nhưng... tất cả vẫn bị Phương Tịch đuổi đi, không phải đi nuôi cá thì đi trồng trọt.
Hắn không hề có ý định thu một đệ tử nào.
Ban đầu, Hạ Hầu Oánh còn tưởng rằng Phương Tịch có yêu cầu cao. Nhưng sau khi nhìn thấy Triển Đồ cũng bị từ chối, nàng đã hiểu rõ, Phương Tịch thật sự không định thu đệ tử.