Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 478 - Chương 478 - Bữa Tiệc Nhỏ Một Trăm Tuổi 3

Chương 478 - Bữa tiệc nhỏ một trăm tuổi 3
Chương 478 - Bữa tiệc nhỏ một trăm tuổi 3

Phương Tịch giơ chén rượu bạch ngọc lên:

- Uống cạn đi!

- Cảm ơn lão tổ!

Mấy tu sĩ Luyện Khí uống một ngụm linh tửu cấp hai, tất cả đều lặng lẽ vận công tiêu hóa.

Đúng lúc này, có Truyền Âm Phù bay vào trong trận pháp. Từ trong đó truyền ra một tiếng chuông trong trẻo

Từng tiếng chuông ngân hóa thành một giọng nữ:

- Nguyễn Tinh Linh tới đây chúc mừng Phương Tịch đạo hữu đại thọ vui vẻ!

- Là Đào Linh Tiên Tử tiền bối!

Gia chủ hai nhà Phong, Mạc vội vàng đứng lên, đi theo Phương Tịch tới bên ngoài Trường Thanh Các đón người.

Trận pháp mở ra, một luồng ánh sáng rơi vào trước Trường Thanh Các, không ngờ là Nguyễn Tinh Linh!

- Nguyễn đạo hữu, cảm ơn đã đến đây. Mời vào, uống một chén rượu nhạt!

Trên mặt Phương Tịch lộ vẻ vui mừng, mời Nguyễn Tinh Linh vào phòng khách, nhất thời khách và chủ trong cả sảnh đường đều vui mừng.

Ngược lại, Vi Nhất Tịch nhìn thấy cảnh tượng này, trong mắt thoáng lóe lên sự ảm đạm.

Bây giờ, đại thúc một trăm tuổi, nàng cũng đã bảy mươi bảy tuổi...

Tu sĩ Luyện Khí có thọ nguyên cực hạn là hai giáp, nhưng nàng tu luyện không phải là công pháp dưỡng sinh lại thêm đột phá Trúc Cơ từng thất bại, hao tổn nguyên khí, đại khái không sống được tới lúc đó.

“Cũng tốt... để cho đại thúc tiễn ta đi, để tránh cho ta thương tâm... Nhất Tịch quả nhiên là một người ích kỷ...”

Vi Nhất Tịch cảm giác khóe mắt nóng lên, vội vàng dùng tay áo lau và lộ ra gương mặt tươi tắn...

...

Sau bữa tiệc, mấy tu sĩ Luyện Khí đều quay về phòng khách tận dụng thời gian ngồi tĩnh tọa, để tránh lãng phí cơ duyên hiếm thấy như thế.

Phương Tịch và Nguyễn Tinh Linh cùng đi dạo trên Long Ngư Đảo.

- Trận này...

Nguyễn Tinh Linh nhìn tán cây Yêu Ma Thụ cực lớn và phần còn lại đều bị một tầng sương mù màu đen bao phủ, khiến cho người ta khó có thể nhìn rõ ràng, nhưng cho nàng một loại cảm giác kinh hồn bạt vía.

- Đây là một gốc linh thực cấp hai ta tìm được, cũng bố trí ở trung tâm của Huyền Mộc Đại Trận...

Phương Tịch cười giải thích vài câu, cũng không định dẫn Nguyễn Tinh Linh đi xem thử:

- Lần trước, Nguyễn tiên tử cảm giác con đường tu tiên gian nan. Gần đây, ta thật ra có được một trang bí pháp, muốn tặng cho Nguyễn tiên tử. Chỉ là điều kiện của pháp này hà khắc, vẫn mong Nguyễn tiên tử cân nhắc cẩn thận...

Nếu lần này Nguyễn Tinh Linh không đến, hai người sẽ không có duyên phận, Phương Tịch cũng không tặng.

Nhưng Nguyễn Tinh Linh đã tới, Phương Tịch không ngại biết thời biết thế.

Dù sao hắn giết Tống Thanh... Sau khi Cửu U Huyền Mộc Đại Trận thành công, thật ra không tính là chuyện gì lớn.

Hơn nữa, Nguyễn Tinh Linh sẽ giữ bí mật cho hắn.

Nguyễn Tinh Linh nhận lấy công pháp và bí thuật do Phương Tịch sao chép, lập tức trợn trừng mắt:

- Đây là...

Nàng nhìn về phía Phương Tịch, chỉ cảm thấy trên người đối phương dường như bao phủ một màn sương mù dày đặc, từ trước đến nay mình đều chưa từng thật sự hiểu rõ được người này.

Sau bữa tiệc mừng thọ một trăm tuổi, người tới chúc thọ đều lần lượt rời đi.

Tâm hình Nguyễn Tinh Linh càng không bình tĩnh, hôm sau đã vội vàng quay về Phong Diệp Đảo.

Nàng cũng cần cố gắng cân nhắc về chuyện liên quan tới bí thuật Kết Đan kia.

Ngược lại, Vi Nhất Tịch nhõng nhẽo đòi ở lại ở mấy tháng, còn đòi đến xem linh thụ ở mắt trận Huyền Mộc Đại Trận nhưng bị Phương Tịch nghiêm mặt dạy dỗ một trận mới thôi.

...

Trong phòng vẽ phù, Phương Tịch mặc trường bào rộng, mái tóc để xõa xuống vai, thoạt nhìn hơi lười biếng.

Nhưng vẻ mặt hắn lại hết sức chăm chú, bút phù trong tay không ngừng di chuyển, vẽ trên một tờ giấy phù màu xanh sẫm từng nét như rồng bay phượng múa.

Đầu phù, thân phù, mật phù, chân phù...

Tất cả đều thuận lợi hoàn thành, linh lực rót vào cũng vô cùng ổn định.

Sau một lát, cả tấm phù lục lập lòe linh quang, tiếp theo trở nên yên tĩnh, hóa thành một tờ phù lục màu xanh lục kèm theo nét chu sa lưu loát.

- Mộc Đao Phù cấp một thượng phẩm, thành công rồi!

Mộc Đao Phù này được xem là loại phù lục công kích hiếm thấy trong phù lục thuộc tính mộc. Chỉ là uy lực của nó bình thường, kém xa so với phù lục công kích cấp một thượng phẩm thuộc tính kim, hỏa.

Phù Sư bình thường đều lười vẽ linh phù được một mất mười như thế.

Cũng chỉ có Phương Tịch muốn tăng cao thành tựu phù lục của bản thân mới chuyên vẽ nó.

Dù sao mỗi ngày hắn tu luyện Trường Sinh Thuật, tìm hiểu chữ triện màu bạc của Ất Mộc Pháp Thân, cũng có hiệu quả suy luận đối với việc chế luyện phù lục hệ mộc.

- So với chế luyện pháp bảo cấp ba, độ khó vẽ phù lục cấp hai thượng phẩm vẫn thấp hơn...

- Tuy ta đã có Túng Địa Kim Quang Ngoa, nhưng loại vật bảo toàn tính mạng này dĩ nhiên càng nhiều càng tốt!

Ở trên phương diện luyện khí, Phương Tịch thực sự không có bao nhiêu thiên phú.

Sau khi miễn cưỡng chế tạo ra được hình thức ban đầu của ấn bằng gỗ đen, Phương Tịch lập tức ném việc luyện khí sang một bên.

Bởi vì linh dược mấy trăm năm hiếm thấy, hắn cũng rất ít khi mở lò luyện đan.

Bình Luận (0)
Comment