Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 477 - Chương 477 - Bữa Tiệc Nhỏ Một Trăm Tuổi 2

Chương 477 - Bữa tiệc nhỏ một trăm tuổi 2
Chương 477 - Bữa tiệc nhỏ một trăm tuổi 2

Hạ Hầu Oánh giải thích một câu.

Thật ra, lệnh bài cấm chế trên tay nàng có quyền hạn rất thấp, chỉ có thể điều khiển được cửa lớn phía ngoài cùng.

Trên đảo nhỏ có mấy chỗ cấm địa ví dụ như vị trí của Yêu Ma Thụ và Thái Tuế cùng với nhà kho linh mễ, thậm chí phòng bế quan, phòng luyện khí, phòng vẽ phù của Phương Tịch... nàng đều không thể tiến vào.

- Công tử đang bế quan, nhưng vào lúc mở ra tiệc tối hôm nay tất nhiên sẽ đi ra. Vẫn mong tỷ tỷ chờ...

Hạ Hầu Oánh đưa mấy người tới phòng khách nghỉ ngơi.

- Không sao!

Vi Nhất Tịch phất tay, bảo Hạ Hầu Oánh đi làm chuyện của mình, nàng ngồi tĩnh tọa để hồi phục pháp lực.

- Ta đã sớm nghe nói Long Ngư Đảo chính là linh mạch cấp hai...

Mạc Tiêu Diêu cảm nhận linh khí dồi dào trong hư không, trên mặt đầy vẻ hâm mộ:

- Nếu có thể ngồi ở đây tĩnh tọa tu luyện, có lẽ công pháp của ta có thể sớm tiến giai hơn...

- Cả Vạn Đảo Hồ cũng không có mấy linh đảo cấp hai, linh mạch cấp hai thượng phẩm càng ít, chỉ có ở đây và Phong Diệp Đảo... Nếu Tiêu Diêu ngươi có ý, không bằng nghĩ cách tới Linh Không Đảo.

Gia chủ Phong gia Phong Khiếu Thiên bên cạnh trêu một câu.

Lão tổ Trúc Cơ của Ngôn gia đã chết, bây giờ chẳng qua chỉ là một gia tộc Luyện Khí không ngờ lại chiếm linh đảo cấp hai. Thật ra điều này đã khiến rất nhiều tu sĩ địa phương ở Vạn Đảo Hồ không phục.

Dù sao, Ngôn gia xem như gia tộc từ bên ngoài đến, còn chưa đứng vững gót chân đã mất đi lực lượng mạnh mẽ nhất, tất nhiên sẽ bị xa lánh.

- Ngôn gia vẫn đóng đảo không ra... Đồng thời cũng có người có thể xuất hiện ở trước mặt lão tổ Trúc Cơ, cũng không phải dễ nghĩ cách đâu...

Mạc Tiêu Diêu liên tục lắc đầu:

- Hơn nữa... Người ta còn có mấy tộc nhân tư chất không tệ đang làm đệ tử ở Huyền Thiên Tông...

- Đệ tử trong môn phái lớn thường cạnh tranh kịch liệt, tu sĩ gia tộc nhỏ chúng ta đi vào trong đó lại có khác nào tán tu? Nếu thái thượng Ngôn gia còn sống, còn có thể cắn răng ủng hộ... Bây giờ thì khó lắm.

Phong Khiếu Thiên hình như nghĩ đến điều gì đó lại thở dài.

Trên gương mặt Mộc Hoài Hải và Hải Đại Quý đầy vẻ tò mờ, hết nhìn đây lại sờ kia, có cảm giác được mở rộng tầm mắt.

...

Trong phòng bế quan, thần thức của Phương Tịch quan sát bên trong, mỗi lần hít vào thở ra đều có từng luồng linh khí thiên địa bị hút vào trong cơ thể, ngưng tụ thành pháp lực ở trong đan điền.

- Bây giờ ta vừa đầy một trăm tuổi, trồng cây gần mười năm, bên trong đan điền tích trữ được tám mươi lăm giọt chất lỏng pháp lực, giới hạn thần thức đột phá một trăm bảy mươi trượng...

- Quan trọng hơn là thọ nguyên của ta đột phá năm trăm năm... Đây coi như là... Càng sống càng trẻ à?

Tính toán thời gian, bữa tiệc một trăm tuổi của mình sắp bắt đầu. Phương Tịch cũng chậm rãi thu công, đi ra khỏi phòng luyện công.

Ngôn Hồng Tụ đã sớm chờ ở bên ngoài, trong tay cầm một bộ pháp bào màu tím xanh, phía trên sử dụng Huyền Kim Tuyến thêu chữ Thọ. Nàng nhìn thấy Phương Tịch xuất quan thì lập tức quỳ gối:

- Nô tỳ chúc công tử trăm tuổi vui vẻ, tương lai thiên thu dài lâu!

- Ha ha, ngươi có lòng.

Phương Tịch cười ha ha, chờ Ngôn Hồng Tụ hầu hạ thay pháp bào xong mới đi tới phòng tiệc của Trường Thanh Các.

Trước khi hắn tiến vào phòng khách, thần thức đảo qua và biết những người đã tới.

Thật ra, Phương Tịch không qua lại với nhiều người ở Vạn Đảo Hồ, các tiểu tu Luyện Khí không dám mạo muội tới bữa tiệc của tu sĩ Trúc Cơ.

Trong phòng khách có rất ít người, lấy Vi Nhất Tịch dẫn đầu, từng người ngồi một bàn vẫn có vẻ rất trống trải.

- Hôm nay là đại thọ một trăm tuổi của tại hạ, làm phiền các vị từ xa tới chúc mừng, quả thật vẻ vang cho kẻ hèn này...

Phương Tịch mỉm cười, chậm rãi đi vào sảnh tiệc.

- Không dám...

Đám người Mạc Tiêu Diêu vội vàng đứng lên thi lễ:

- Chúc mừng Phương tiền bối vạn thọ vô cương, thọ cùng trời đất...

- Ha ha, khách sáo khách sáo, mời mọi người ngồi đi!

Phương Tịch khoát tay áo ra hiệu cho mọi người ngồi xuống, lại vỗ tay một cái:

- Mở tiệc!

Hạ Hầu Oánh và Ngôn Hồng Tụ chủ trì, lệnh cho thị nữ bắt đầu bày tiệc.

Gạo là Long Lân Tinh Mễ cấp hai, còn có thịt Thái Tuế nướng thơm nức, canh là canh Tiểu Thanh Long...

Ngoài điều này ra, linh tửu có Đào Hoa Nhưỡng, còn với Bốn Vị Tửu cấp hai cố ý mua về. Loại rượu này mới ngửi mùi đã thấm vào trong họng, tổng cộng sẽ trải qua bốn lần mùi vị thay đổi khác nhau, khiến cho người ta rất thích.

- Không ngờ... đều là linh vật cấp hai?

Một cảnh tượng hào hoa xa xỉ như vậy không chỉ khiến Mộc Hoài Hải nhìn đến hoa cả mắt, cho dù là gia chủ hai nhà Phong, Mạc cũng vậy.

Mạc Tiêu Diêu nhìn các món ngon đầy bàn, khó nhọc nuốt nước miếng. Hắn lại xoa túi trữ vật của mình, cảm giác quà mừng thọ được chuẩn bị công phu có phần không lấy ra được.

- Các vị đều là bằng hữu hoặc hậu nhân bằng hữu tốt của ta, hôm nay không cần câu nệ nữa…

Bình Luận (0)
Comment