Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 476 - Chương 476 - Bữa Tiệc Nhỏ Một Trăm Tuổi

Chương 476 - Bữa tiệc nhỏ một trăm tuổi
Chương 476 - Bữa tiệc nhỏ một trăm tuổi

- Bà cô Nhất Tịch... Vị Phương lão tổ kia là người thế nào?

Một chiếc linh thuyền màu xanh bay từ Đào Hoa Đảo lên, lại đi tới Bạch Vũ Đảo, Hắc Sa Đảo dạo một vòng, tập hợp đủ người mới tiến về phía Long Ngư Đảo.

Đây là đội ngũ do Vi Nhất Tịch thay mặt đảo chủ Đào Hoa Đảo dẫn dắt mọi người tới Long Ngư Đảo chúc mừng đại thọ một trăm tuổi của Phương Tịch.

Linh thuyền màu xanh có không gian lớn, lại có màn che chắn gió, đứng ở trên sàn thuyền không cảm giác được cuồng phong, vô cùng thoải mái.

Một thiếu niên mặc pháp bào màu vàng, mắt to mày rậm đang nhìn về phía Vi Nhất Tịch hỏi.

Người này tên là Mộc Hoài Hải, chính là tu sĩ Mộc gia trên Song Tử Đông Phong.

Tuy năm đó Mộc gia bị gia chủ phá của hãm hại rất thảm, gần như mất tất cả linh địa, nhưng chung quy vẫn có một mạch được bảo tồn. Bọn họ dựa vào vất vả cày vài mẫu linh điền, vẫn ngoan cường kéo dài đến bây giờ.

Mộc Hoài Hải có thổ linh căn trung phẩm, được xem là hy vọng của Mộc gia. Lần này, lão gia chủ Mộc gia đứng ra cầu khẩn Vi Nhất Tịch dẫn theo hắn tới Long Ngư Đảo để mở mang kiến thức.

Xuất phát từ tình nghĩa của ba nhà, Vi Nhất Tịch cũng đáp ứng.

Ở trên linh thuyền màu xanh không có nhiều người, ngoại trừ Vi Nhất Tịch và Mộc Hoài Hải ra, chỉ có Hải Đại Quý, Mạc Tiêu Diêu, cùng với gia chủ Phong gia Phong Khiếu Thiên.

Gia chủ Mạc gia và Phong gia nghe đến đó, không khỏi vểnh tai lên.

Phương Tịch và Đào Linh Tiên Tử cưỡi rồng ngao du là truyền kỳ Vạn Đảo Hồ gần đây, đều là truyền thuyết khiến vô số tu sĩ Luyện Khí một lòng hướng tới.

Thậm chí ở trong đám tu sĩ tầng dưới cùng, Phương Tịch còn nổi tiếng hơn sư đồ Nguyễn Tinh Linh!

Dù sao, sư đồ Nguyễn Tinh Linh tốt xấu gì còn có linh đảo, có truyền thừa... Xuất thân của Phương Tịch thật sự là rễ cỏ, trước đây còn từng làm linh nông cho người ta, khiến tán tu tầng dưới chót có cảm giác như hắn đại diện cho bọn họ.

Có lẽ, sau này bọn họ cũng có thể Trúc Cơ!

- Đại thúc à...

Ánh mắt Vi Nhất Tịch thoáng ngơ ngác:

- Trước đây hắn một lòng trồng trọt, mãi về sau Long Ngư Đảo diễn ra đại chiến, bản thân hắn mới đột phá tới Luyện Khí hậu kỳ ra khỏi đảo hoạt động... Sau có hắn không có tin tức. Chờ đến mấy năm trôi qua, ta mới biết được hắn không ngờ đã thành Trúc Cơ...

Trên cơ bản, người hiểu rõ Phương Tịch đều công nhận hắn tham gia cuộc chiến hủy diệt Long Ngư Chung gia, cũng thu được lợi ích cực lớn từ trong đó.

Bằng không, hắn làm sao có thể nhanh chóng tu luyện tới Luyện Khí viên mãn, sau đó Trúc Cơ thành công?

- Đại thúc có khí chất rất tốt, dáng người như tùng bách, tính cách nghiêm túc, mỗi bước đều đi rất chắc...

Vi Nhất Tịch lầm bầm.

Nàng hơi xúc động, có lẽ bản thân nàng không thể học được sự ổn định vững vàng của đại thúc, mới khó có thể Trúc Cơ thành công.

Mộc Hoài Hải nghe vậy, cũng không khỏi kính nể lão tổ Trúc Cơ kia:

- Phương lão tổ đúng là tấm gương sáng cho thế hệ chúng ta...

...

Trên Long Ngư Đảo.

Vào đại thọ một trăm tuổi, Phương Tịch không tổ chức gióng trống khua chiêng, cũng mời rất ít người

Đồng thời, Long Ngư Đảo vốn có ít tu sĩ, mấy năm gần đây thông qua vài lần kiểm tra linh căn cũng tuyển chọn được một vài đứa trẻ có đầy đủ tu tư chất tiên. Phương Tịch không thu đồ đệ, cũng không đổi họ, chỉ tiện tay phái đến trong bãi nuôi cá và Linh Dược Cốc.

Ngày này, Vi Nhất Tịch dẫn theo mấy người phong trần mệt mỏi, không ngừng đẩy nhanh tốc độ, cuối cùng chạy tới Long Ngư Đảo trước buổi lễ.

- Đây là...

Linh thuyền màu xanh dừng lại ở giữa không trung, sắc mặt Vi Nhất Tịch thoáng biến đổi.

Chỉ thấy ở xung quanh Long Ngư Đảo không ngờ đều có một lớp sương mỏng màu xám đen, khiến cho người ta không nhìn thấy rõ cảnh vật phía sau.

- Trận pháp thật lớn... Lại có thể bao phủ cả Long Ngư Đảo?

Mạc Tiêu Diêu xúc động nói:

- Trận pháp như thế không kém gì đại trận hộ tộc của Long Ngư Chung gia năm đó nhỉ?

Phong Khiếu Thiên cũng liên tục gật đầu, trong lòng xúc động than Phương lão tổ không hổ danh là Luyện Đan Sư cấp hai, không ngờ có thể bỏ ra linh thạch lớn như vậy để mua trận pháp cấp hai.

- Các ngươi tạm chờ một lát đã...

Lần trước, lúc Vi Nhất Tịch tới đây, đại trận phòng hộ của Long Ngư Đảo còn không phải là dáng vẻ thế. Nàng tất nhiên không dám liều lĩnh, chỉ phất ống tay áo, một linh phù bay ra, tiến vào trong đại trận.

Không lâu sau, một luồng ánh sáng bay ra, đó chính là Hạ Hầu Oánh!

Trong tay nàng cầm một tấm lệnh bài màu đen, gương mặt tươi cười dịu dàng tới nghênh đón:

- Vi tỷ tỷ, đã lâu không gặp...

- Ừ, ngươi dẫn ta đi tới Trường Thanh Các!

Vi Nhất Tịch nhìn thấy người tới là Hạ Hầu Oánh mình quen, lúc này mới yên tâm, đi theo Hạ Hầu Oánh bay vào Long Ngư Đảo. Nàng vừa quan sát gốc cây cổ thụ che trời vừa dịu dàng nói:

- Sao trận pháp ở đây khác lần trước ta tới vậy?

- Công tử tạm thời điều chỉnh lại trận pháp... Còn đổi lệnh bài cấm chế…

Bình Luận (0)
Comment