Ở Trường Thanh Các, một bóng người nhỏ bé ngồi xếp bằng ở trên bồ đoàn, trên mặt sáng lấp lánh, rõ ràng đã thành công dẫn khí vào cơ thể, hoàn thành bước đầu tiên của tu sĩ tu luyện.
Thần thức của Phương Tịch rời khỏi trên người Chung Hồng Ngọc, âm thầm gật đầu.
Sau đó, hắn hết nhìn trái lại nhìn phải, thấy càng nhiều thị nữ người phàm xinh đẹp hơn, vẻ mặt hơi kỳ lạ.
Kể từ ngày đó, hắn giữ Chung Hồng Ngọc ở lại Trường Thanh Các, sau đó sai người đưa Triển Đồ đi Huyền Thiên Tông, sao số lần hắn nhìn thấy mỹ nữ càng ngày càng nhiều?
Không cần suy nghĩ nữa, điều này tất nhiên là lỗi của Hạ Hầu và Chung gia!
“Chẳng lẽ mấy nhà này cho rằng ta là kẻ háo sắc này? Bằng không sao giữ lại Chung Hồng Ngọc mà không nhận Triển Đồ?”
“Nhưng ta thật ra chỉ hơi tò mò về Không linh căn mà thôi a... Lại nói, cho dù ta giữ lại nuôi ở trước mặt, một cô bé phấn điêu ngọc trác cũng tốt hơn một thằng bé nghịch ngợm gây sự chứ...”
“Triển Đồ đi Huyền Thiên Tông còn có khả năng phát triển lớn hơn... Về phần Chung Hồng Ngọc, ta muốn đưa, người ta cũng phải đồng ý nhận đã...”
Được rồi... Phương Tịch thừa nhận mình cũng có chút tâm tư riêng.
Triển Đồ có tư chất quá tốt, có lẽ mười mấy hai mươi năm nữa sẽ tu luyện đến Luyện Khí tầng chín. Sau đó thì sao? Chẳng lẽ ta còn phải trợ giúp nó đạt tới Trúc Cơ à?
Thậm chí, cho dù nó Trúc Cơ thành công, tâm tính tất nhiên sẽ có chút thay đổi, đòi hỏi càng nhiều quyền lực và địa vị hơn...
Long Ngư Đảo miếu quá nhỏ, không chứa được vị phật lớn.
Mà linh căn trung phẩm lại tốt hơn nhiều, có khả năng kẹt lại ở bình cảnh Luyện Khí hậu kỳ, khát vọng đối với Trúc Cơ sẽ không lớn như vậy.
Về phần năng lực chiến đấu Trúc Cơ à?
Con cá mặn đáng chết Thanh Giác Ngư Long kia là đủ rồi.
Ví dụ như Phương Tịch thiếu nguyên liệu cơ sở nào đó, lại ghét bỏ tu vi của Chung Kỳ thấp, vậy hắn hoàn toàn có thể bảo hắn mang tới túi linh thú chứa Thanh Giác Ngư Long, sau đó đi tới chỗ lớn như U Nguyệt Phường thị mua.
...
Xuân đi thu tới.
Đứa trẻ luôn lớn lên rất nhanh.
Trải qua xác định, Phương Tịch phát hiện linh căn trung phẩm tu luyện công pháp thuộc tính không vẫn tiến triển mạnh hơn linh căn hạ phẩm một bậc.
Sau năm năm, Chung Hồng Ngọc đã từ cô bé chảy nước mũi ban đầu lớn lên thành một thiếu nữ mười một mười hai tuổi.
Thậm chí tu vi cũng đạt đến Luyện Khí tầng hai.
Trong lúc đó, Chung Kỳ đã trở về nhận mệnh, người này làm việc luôn thỏa đáng, che giấu tu vi dẫn theo Triển Đồ đến Huyền Thiên Sơn Mạch, sau đó chờ đợi tới lúc Huyền Thiên Tông mở ra sơn môn, thuận lợi đưa Triển Đồ vào trong đó.
Trải qua sát hạch, Triển Đồ có lai lịch trong sạch, tuổi tác còn nhỏ nhưng lại là linh căn thượng phẩm hai hệ, hắn lập tức được Huyền Thiên Tông thu nhận, bước vào làm đệ tử ngoại môn.
Thậm chí còn chưa từng tốn linh thạch để tạo quan hệ.
Chung Kỳ giao hơn ba mươi viên linh thạch còn lại cho Triển Đồ, hy vọng có thể giúp đỡ người này đôi chút.
Về phần Nguyễn Tinh Linh?
Tuy Phương Tịch cũng không mấy quan tâm, nhưng cũng biết vị Đào Linh Tiên Tử này thỉnh thoảng ra ngoài, có lẽ tìm kiếm cơ duyên đột phá cảnh giới, cũng có lẽ là đi Mộc Quốc trả thù.
Nói tóm lại... nàng chắc hẳn từ bỏ lựa chọn bí thuật Kết Đan, dù sao thành phần đánh cược quá lớn.
Sau khi Phương Tịch biết chuyện này cũng không thể nói gì, chỉ có thể thở dài một tiếng.
...
Ở một nơi hoang dã trong Tàn Phiến Thế Giới, hư không tự nhiên trở nên mơ hồ, giống như có vật vô hình đang vặn vẹo, nhúc nhích trong đó...
Ầm!
Một chùm ánh sáng rực rỡ nổ tung, hình thành các loại phù văn đủ mọi màu sắc, mơ hồ lấy mấy chữ triện màu bạc làm trung tâm để không ngừng khuếch tán ra ngoài, tạo thành một vòng tròn nào đó.
Tiếp theo... Có ánh sáng màu bạc bạo phát mãnh liệt, hư không lập tức bị vặn vẹo giống như mở ra cánh cửa vô hình, hai bóng người bước từ trong đó ra.
Trong hai bóng người này có một người trông tuấn tú, gương mặt tiêu sái. Hắn nhếch môi cười trong bất kham, trên người mặc trường bào màu tím đen, không ngờ lại là một vị tu sĩ Trúc Cơ viên mãn.
Mà một người khác lại có thân hình cao lớn, trán có hai cái sừng nhỏ màu đen nhô ra, làn da ngăm đen thô ráp, hai bên gương mặt còn có những mảnh vảy nhỏ màu đen, dáng vẻ thoạt nhìn cực kỳ không dễ chọc.
- Mã sư huynh, Đồng Khí Phù của tiểu đệ này còn dùng tốt không?
Người thanh niên tươi cười với vẻ bất kham kia hỏi Mã sư huynh có hai cái sừng trên đầu:
- Sư đệ tốn gần nửa tài sản mới kiếm được phù lục này... Lúc sử dụng sẽ liên kết khí tức của chúng ta, xem như truyền tống cùng một người...
- Không tệ!
Mã sư huynh xoa sừng nhỏ màu đen trên đầu, bỗng nhiên hít một hơi thật sâu với vẻ say mê:
- Không hổ danh là bí cảnh của Thánh Môn ta... Trong Huyền Vu Bí Cảnh, linh cơ trên mặt đất bình thường cũng có thể ngang với linh mạch cấp ba... Lần này, ta chắc hẳn gom đủ một bộ ma binh và ma giáp!