- Đó là chuyện đương nhiên rồi. Vẫn mong Mã sư huynh dẫn dắt tiểu đệ nhiều hơn... Tiểu đệ không tham, chỉ cần một món linh vật Kết Đan là đủ rồi.
Người thanh niên cười lấy lòng nói.
Bọn họ đều là đệ tử chân truyền của Thánh Môn ma đạo.
Tuy Thánh Môn ma đạo bị người bên ngoài gọi là Ma môn nguyên thủy, nhưng vẫn bồi dưỡng đệ tử không tệ.
Tuy không phải mỗi đệ tử Trúc Cơ kỳ đều có thể thu được chỉ tiêu chân truyền, nhưng một phần trở thành chân truyền lại có rất nhiều cơ duyên.
Huyền Vu Bí Cảnh cứ một trăm năm mở một lần này chính là một cơ duyên trong đó!
Trong bí cảnh này không chỉ có số lượng lớn thiên tài địa bảo, còn có linh vật Kết Đan! Nó tất nhiên khá hấp dẫn đối với đệ tử Trúc Cơ!
Ngoài điều này ra, những Vu Dân lấy thân luyện pháp, chỉ cần rút sạch cốt cách tinh nguyên của kẻ đó, tùy tiện có thể chế luyện ra ma khí tốt nhất!
Có thể nói là một bảo địa tài nguyên ma đạo phong phú!
Tuy bản thân người thanh niên là Trúc Cơ viên mãn, lại tu luyện ma công lợi hại, cho dù gặp phải Kết Đan truyền thừa bình thường cũng không sợ, nhưng dù sao cách cảnh giới lớn, vẫn phải tìm người liên thủ.
Vị Mã sư huynh này đi theo con đường Thần Ma Luyện Thể, tu luyện bí truyền Ma Long Luyện Thể Quyết trong môn, thông qua cắn nuốt rất nhiều tinh huyết của Giao Long, đã sớm tu luyện luyện thể thuật đến cảnh giới có thể tương đương với Kết Đan sơ kỳ tầng thứ bảy!
Truyền thừa thể tu thật sự lợi hại đến mức có thể tương đương với Kết Đan đều sẽ giống như yêu thú thức tỉnh thiên phú yêu thuật, lĩnh ngộ thần thông thân thể!
Mã sư huynh lấy tinh huyết của Giao Long luyện lại cơ thể mạnh mẽ, lại thêm thần thông trợ giúp, đã có thể đánh giết tu sĩ Kết Đan bình thường.
Chính vì vậy, người thanh niên mới chịu nịnh bợ, lấy lòng...
- Linh vật Kết Đan? Chỉ cần không phải là Ngũ Hành Quả Thụ... Ngược lại không phải là vấn đề quá lớn, nhưng vẫn phải tăng cường cho ta trước đã.
Mã sư huynh nhìn xung quanh:
- Ở đây... Chắc là Quỷ Khốc Lĩnh, bản đồ!
Người thanh niên lập tức lấy ra một miếng ngọc giản đen xì, sau khi pháp lực được rót vào, một bản địa đồ trong ngọc giản lại phát ra trong hư không.
- Với thực lực của chúng ta hiện nay mà đi tới mấy bộ lạc nhỏ cũng chẳng có ý nghĩa... Không bằng đi thẳng tới Vu thành. Chỗ gần đây nhất là Cửu Bàn Thành, trong thánh địa Cửu Bàn Thành sản xuất Xích Huyết Tinh có tác dụng lớn đối với ta...
Ánh mắt Mã sư huynh lập tức sáng lên:
- Một trăm năm trước, thành này có hai vị Vu Vương. Cũng không biết bây giờ còn lại mấy người? Cừu sư đệ... Chờ lát nữa ngươi cần phải giúp ta kìm chế Thành Vệ Quân, đừng tùy tiện chết đấy.
- Mời sư huynh yên tâm, tiểu đệ đã sớm chế luyện một viên Ngoại Đan có mấy đòn Kết Đan...
Cừu sư đệ kiêu căng cười:
- Hơn nữa... Vu Vương ở đây ngoại trừ có bảo văn lợi hại ra, còn kém hơn tu sĩ Kết Đan... Chúng ta đều đã biết rõ về Cửu Bàn Thành, chỉ cần tìm đúng cách ứng phó với truyền thừa hai đại bảo văn, chúng ta có thể dễ dàng bắt được...
- Nếu vậy, còn chờ gì nữa? Đừng để cho những sư huynh đệ tỷ muội kia đi trước một bước... Trong chỉ tiêu lần này có mấy nhân vật khá hung ác đấy.
Mã sư huynh gào to một tiếng, hắn và Cừu sư đệ bỗng nhiên hóa thành một độn quang màu đỏ sậm lao về phía xa...
...
- Thiên Ma Đại Kiếp một trăm năm một lần... Ma tai... bắt đầu!
Ở Thành Hắc Niết, Nữ Vu Vương Đan Nhã được võ trang đầy đủ, đứng ở đầu tường thành.
Mảnh kính đồng vỡ được treo trong ngực của nàng, thần thức của Phương Tịch bình tĩnh quan sát tất cả mọi chuyện bên ngoài.
Trong khoảng thời gian này, hắn vì bảo vệ được vị Vu Vương vẫn hợp tác xem như vui vẻ này, cũng gián đoạn thu được mấy linh văn, dạy đối phương mấy bí thuật bảo toàn tính mạng trong Ngũ Cực Nguyên Ma Công.
Thế nhưng, vị nữ Vu Vương này căn bản không định tham sống sợ chết mà chuẩn bị liều mạng với Thiên Ma xâm phạm!
Dù sao mỗi lần Thiên Ma hạ xuống đều sẽ trắng trợn tàn sát Vu Dân, còn gây họa cho thánh địa!
Đối với Vu Vương, đây là chuyện khó có thể tha thứ được!
- Tới rồi!
Đan Nhã bỗng nhiên cúi đầu nói một tiếng.
Chỉ thấy từ phía chân trời hiện lên một độn quang đen xì, tiếp theo lại giống như tia chớp lao tới trước mặt Đan Nhã, tốc độ độn địa nhanh đến mức không thể tưởng tượng nổi.
Ánh sáng tối tăm thu lại, trong đó hiện ra một nữ tử trẻ tuổi mặc áo bào đen:
- Thành Hắc Niết... Chỉ có một trái hồng mềm Vu Vương, chung quy đã bị ta Lương Như Quân ta giành trước rồi, ha ha...
Nữ tử này phát ra một chuỗi những tiếng cười trong trẻo giống như tiếng chuông ngân, tiếp theo nhìn về phía Đan Nhã gật đầu, sử dụng ngôn ngữ của Vu Dân nói:
- Ngươi không tệ... Nếu ngươi bằng lòng trở thành nô lệ của ta, ta có thể không giết ngươi, đồng thời dẫn theo ngươi ra khỏi lồng giam này!