Cũng may Phương Tịch vẫn chưa bế quan. Hắn phát hiện tình hình không ổn đã lập tức chạy tới, rót một pháp lực vào trong cơ thể Ngôn Hồng Tụ:
- Không sao, chính là tức giận công tâm, pháp lực tiến vào nhầm chỗ...
- Ta đã nói... Tuyệt đối không phải ta...
Hạ Hầu Oánh bị dọa cho nói năng lộn xộn.
Phương Tịch cảm thấy cạn lời. Hắn lại nhìn thấy ngọc giản trong tay Ngôn Hồng Tụ, thần thức đảo qua đã biết được nguyên nhân.
Lần này, Ngôn Trường Không quay về Linh Không Đảo, thậm chí chỉ ở không tới ba ngày!
Sau khi bái tế phần mộ của phụ mẫu một lúc, hắn không hề đứng ra thay Ngôn gia ứng phó với các thế lực lớn, càng không tổ chức lễ mừng Trúc Cơ, chỉ bỏ lại một túi linh thạch rồi quay lại Huyền Thiên Tông.
Ừ, phụ mẫu của người này đã chết trong đại loạn vào đêm lão tổ Ngôn gia mất mạng. Bây giờ, hắn quả nhiên không còn mấy tình cảm với tộc nhân Ngôn gia còn sót lại trên Linh Không Đảo, còn không thân thiết như Ngôn Hồng Tụ!
Vì thế, gia chủ Ngôn gia Ngôn lão thất phiền muộn đến nôn ra máu, sau đó nằm trên giường không dậy nổi...
Mặc dù người này là đại cao thủ Luyện Khí hậu kỳ, nhưng giúp đỡ Ngôn Trường Không nhận nhiệm vụ đã bị thương không nhẹ, không chỉ tổn hao nhiều nguyên khí, còn để lại mầm bệnh.
Bây giờ hy vọng càng lớn, thất vọng càng lớn... Trực tiếp bệnh không dậy nổi.
- Công tử...
Sau một lát, Ngôn Hồng Tụ tỉnh dậy, trên mặt lộ vẻ sầu thảm:
- có phải Hồng Tụ đã làm sai không?
- Ngươi vẫn chưa làm sai, chỉ là gửi gắm hi vọng vào người khác, cuối cùng làm một chuyện rất ngu xuẩn và bất đắc dĩ...
Phương Tịch chắp tay sau lưng, thản nhiên nói:
- Gửi hy vọng vào bất kỳ kẻ nào còn không bằng gửi gắm vào mình!
- Mình?
Ánh mắt Ngôn Hồng Tụ có phần hoang mang.
- Mặc dù ngươi có tư chất bình thường, nhưng có linh khí cấp hai thượng phẩm trên Long Ngư Đảo... Tu vi tiến triển không chậm, lại có ta trợ giúp, bây giờ ngươi đã là Luyện Khí tầng bảy, ở trong Vạn Đảo Hồ cũng có thể tính là cao thủ một phương, có khả năng tranh đấu, giành một vị trí đảo chủ linh đảo cấp một!
Phương Tịch bình tĩnh nói:
- Nếu ngươi tiếp tục chăm chỉ tu luyện, tương lai thăng cấp Luyện Khí tầng mười đại viên mãn... Ngươi ở trong Vạn Đảo Hồ đã đủ có thể xưng vương xưng bá, cũng đủ che chở Linh Không Đảo...
Dù sao, hắn và Nguyễn Tinh Linh sẽ không ăn người, không tới mức nhàn rỗi mà ra tay với Ngôn gia.
- Đúng vậy... Ta làm sai rồi... Hu hu...
Ngôn Hồng Tụ nghĩ đến những gì gia tộc bỏ ra trong những năm qua, còn có Yêu muội làm lô đỉnh cho người ta, rất nhiều cao thủ Luyện Khí trung kỳ đã chết đi, hai hàng nước mắt không ngừng rơi xuống.
Phương Tịch không khuyên nữa, chỉ đi ra khỏi Trường Thanh Các. Lúc này, hắn mới thở dài.
Đám người Ngôn gia thực sự nghĩ quá hay.
Có lẽ bởi vì giai đoạn trước chỉ vì cái trước mắt, quá muốn mau chóng hồi phục danh vọng gia tộc Trúc Cơ, trái lại bỏ qua rất nhiều thứ.
Dẫn đến kết quả bây giờ, cũng không trách được bất kỳ kẻ nào.
- Ta xem đây như lời cảnh báo, sau này hành sự không thể nóng vội, không thể nóng lòng cầu thành công mà bất chấp tất cả mọi giá...
...
Thời gian giống như bóng câu qua khe cửa.
Trong nháy mắt đã qua mấy năm.
Bên trong phòng luyện công, toàn thân Phương Tịch được hào quang màu xanh quấn quanh, hắn mở hai mắt ra:
- Một trăm hai mươi tuổi, trong đan điền khí hải có một trăm lẻ năm giọt chất lỏng pháp lực, vẫn chưa tới yêu cầu thấp nhất để đột phá Trúc Cơ hậu kỳ... Chẳng qua thọ nguyên ngược lại tăng lên một trăm năm. Bây giờ ta có thể sống sáu trăm tuổi, chịu đựng đến khi lão tổ Kết Đan chết cũng không có vấn đề gì...
- Nếu không phải còn bồi dưỡng Thanh Hòa Kiếm, thật ra pháp lực của ta còn có thể tinh tiến nhanh hơn nữa... Chỉ có điều, bây giờ Thanh Hòa Kiếm này đã có thể xem là pháp bảo nghiêm túc?
- Thế nhưng... Tuy uy lực nó lớn hơn nữa, phát động càng tốn pháp lực hơn.
Phương Tịch đẩy cửa và đi ra khỏi phòng luyện công. Hắn đi tới đỉnh Trường Thanh Các, lẳng lặng quan sát cảnh sóng nhấp nhô lên xuống, hoa nở hoa tàn bên ngoài...
Từ bên ngoài nhìn qua, màu sắc Huyền Mộc Đại Trận hình như tối hơn.
“Ừ... Ma Vực của Yêu Ma Thụ càng thành thục hơn. Bây giờ Cửu U Huyền Mộc Đại Trận đã thật sự là trận pháp cấp ba... Bản lĩnh trận đạo của ta cũng coi như đã đột phá vào cấp ba?”
Nhu cầu của Yêu Ma Thụ đối với linh khí rất ít, cho dù ở trên linh mạch cấp hai cũng cảm giác giống như con chuột rơi vào kho thóc vậy.
Coi đây là trung tâm, Phương Tịch bố trí Cửu U Huyền Mộc Đại Trận có nhu cầu cực ít về linh khí, thậm chí linh thạch không đủ, thông qua cắn nuốt máu thịt của kẻ địch hoặc người một nhà cũng có thể duy trì...
- Đảo chủ đại nhân...
Một bóng dáng xinh đẹp hiện lên ở ngoài cửa, thi lễ một cái:
- Có hai lá thư của Huyền Thiên Tông đến!
- Là Hồng Ngọc à? Vào đi!