Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 493 - Chương 493 - Gió Bão Nổi Lên

Chương 493 - Gió bão nổi lên
Chương 493 - Gió bão nổi lên

Phương Tịch nghe, lại âm thầm cười.

Người này lấy ra thân phận của Huyền Thiên Tông vừa ngầm ám chỉ Phương Tịch chiếm đoạt Long Ngư của Ngôn gia Đảo trước, thật ra cũng chỉ vờ ra uy.

Chỉ cần mình bảo đảm sau này đối xử tốt với Ngôn Hồng Tụ, thậm chí cất nhắc nàng làm thiếp thậm chí là chính thê, Ngôn Trường Không đại khái sẽ đủ hài lòng.

“Nhưng... sao ta phải nghe ngươi lừa gạt?”

“Chính là một kẻ mới tiến vào Trúc Cơ... Cho dù là chưởng môn Huyền Thiên Tông đến Long Ngư Đảo ta cũng phải nằm!”

Phương Tịch đặt chén trà xuống, bình tĩnh nói:

- Tiểu Thanh Long thuần dưỡng không dễ, tại hạ cũng phải tự dùng, sợ là không thể vận chuyển tới Huyền Thiên Tông trao đổi tài nguyên giống như Chung gia trước kia... Ta không phải mới chế luyện một ít phù lục cấp hai hạ phẩm sao? Nếu đạo hữu muốn, ta có thể trao đổi một ít...

- Đạo hữu còn là Phù Sư cấp hai?

Ngôn Trường Không trợn trừng hai mắt.

Trên thân Phù Sư chắc chắn che giấu phù lục tinh phẩm, lực chiến đấu khó có thể đánh giá, nhưng chắc chắn mạnh hơn hắn.

Càng không cần phải nói, trên đảo của đối phương còn có đại trận cấp hai cùng với một yêu thú cấp hai bảo vệ!

“Người này đã sớm đóng chắc căn cơ, lông cánh đầy đủ, còn ăn mềm không ăn cứng. Ôi, lúc trước muốn đòi lại công bằng cho Hồng Tụ tỷ, bây giờ xem ra phản tác dụng rồi...”

Sau nửa tháng.

- Ngôn đạo hữu đi thong thả, sau này thư từ qua lại nhiều hơn!

Phương Tịch tươi cười tiễn Ngôn Trường Không đi.

Người này ở trong Long Ngư Đảo mấy ngày, trong lúc đó cũng từng thảo luận đạo pháp với Phương Tịch.

Kết quả...

Phương Tịch phát hiện tu vi và kiến thức của người này cũng bình thường, thậm chí ngay cả cấp bậc công pháp tu luyện cũng không khác nào Thanh Mộc Trường Sinh Công của mình.

Nói cách khác, cho dù là lúc mình Trúc Cơ sơ kỳ cũng có thể tùy ý treo đánh đối phương...

“Ôi... Xem ra không phải mỗi đệ tử đều có thể tu luyện công pháp trấn phái của tông môn Kim Đan...”

“Với thực lực của bản thân ta bây giờ muốn kiếm một vị trí trưởng lão chấp pháp gì đó ở Huyền Thiên Tông, đại khái cũng đủ...”

Sau khi thảo luận tâm đắc tu luyện, Phương Tịch còn lấy ra phù lục cấp hai do mình vẽ, bán cho người này mấy tờ, còn cố ý giảm giá xem như mở ra nguồn tiêu thụ, đồng thời kết giao nhân mạch.

Ngôn Trường Không tất nhiên cũng đáp ứng sau khi quay về tông môn, hai bên sẽ qua lại nhiều hơn. Dù sao phù lục cấp hai và canh Tiểu Thanh Long đều không tệ.

Như vậy, Phương Tịch lại tương đương với có một mối quan hệ không quá bền chắc ở Huyền Thiên Tông.

Chẳng qua, quan hệ cũng phải dựa vào giữ gìn, hắn không muốn gì ở Huyền Thiên Tông, chỉ muốn nắm giữ đại khái hướng đi mà thôi.

Bởi vì tất cả đều là giấy phù tiện tay, có vẻ vô cùng phật.

Ngược lại, Ngôn Hồng Tụ nhìn chỗ độn quang của Ngôn Trường Không rời đi tiêu tan, trong con mắt đầy lo lắng.

Nàng bỗng nhiên cảm giác được, hai bên tách biệt quá lâu, Ngôn Trường Không này không phải là thằng nhóc chảy nước mũi, thích tìm đại tỷ tỷ mình chơi đùa khi còn bé nữa.

Đối phương có phạm vi giao lưu, bằng hữu, sư trưởng của mình...

“Có lẽ... Trước đây thái gia gia đưa Tiểu Thập Thất và Tiểu Thập Cửu vào Huyền Thiên Tông là quyết định sai lầm...”

Nghĩ đến Tiểu Thập Thất cùng một nhóm tộc nhân Luyện Khí trung kỳ đã chết đi, Ngôn Hồng Tụ không khỏi càng buồn bã hơn.

Phương Tịch thật ra cảm giác Ngôn Trường Không không tệ:

- Người này... Là một tu sĩ một lòng hướng đạo đấy.

Hắn xoay người, liếc nhìn Ngôn Hồng Tụ:

- Ngươi còn đứng ngây ra đó làm gì? Nhanh đi làm việc đi?

- Vâng!

Ngôn Hồng Tụ rầu rĩ đáp một tiếng, sau đó quay về Trường Thanh Các.

...

Năm ngày sau.

- Hồng Tụ tỷ, thư của ngươi!

Hạ Hầu Oánh cầm một phong ngọc giản giao cho Ngôn Hồng Tụ.

- Là Linh Không Đảo à?

Ngôn Hồng Tụ nhận lấy ngọc giản, xé phù lục bảo mật ra và dán ở trên trán.

Tiếp theo, viền mắt nàng lại nhất thời đỏ hoe, gần như chảy nước mắt.

- Chuyện gì xảy ra vậy?

Hạ Hầu Oánh vội vàng bước tới an ủi, trong lòng còn đang oán thầm: Cho dù trong gia tộc xuất hiện một đại tu sĩ Trúc Cơ, nhưng không phải đã sớm biết sao? Cần gì vui vẻ đến mức phải khóc chứ...”

Nàng nghĩ tới đây, trong lòng cũng phiền muộn.

Trước đây, nàng trăm phương nghìn kế lấy lòng công tử, thật vất vả mới nhận được lời hứa hẹn bồi dưỡng con cháu của ba nhà, kết quả Hạ Hầu gia thực sự không có nhân tài nào, thậm chí hai nhà Thái Thúc cũng vậy.

Cho dù phần lớn tu tiên giả đều là linh căn trung, hạ phẩm, linh căn thượng phẩm khá ít.

Nàng và tộc huynh Hạ Hầu Tôn thương lượng một lúc, cũng không muốn lãng phí cơ duyên vào linh căn trung, hạ phẩm, tính giữ lại cho thiên tài trong gia tộc sau này.

- Ta... Ta...

Ngôn Hồng Tụ tức giận sốt ruột công tâm, đột nhiên phun ra một búng máu.

- Công tử!

Tiếng kêu của Hạ Hầu Oánh có phần chói tai, phá tan sự yên tĩnh của Trường Thanh Các.

Bình Luận (0)
Comment