Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 501 - Chương 501 - Phỉ Tu Trúc Cơ

Chương 501 - Phỉ tu Trúc Cơ
Chương 501 - Phỉ tu Trúc Cơ

Không ngờ lần này hắn đi qua Phường thị gặp nạn, suýt nữa không về được.

- Lão Chung khổ cực rồi. Ngươi cầm ít linh thạch cùng một con Tiểu Thanh Long qua an ủi hắn một lát...

Phương Tịch khoát tay với dáng vẻ không mấy hứng thú.

Hạ Hầu Oánh rời đi với vẻ mặt hơi nghi ngờ.

Mấy năm gần đây, Ngôn Hồng Tụ ngoại trừ hầu hạ Phương Tịch thì một lòng khổ luyện.

Nàng ngược lại có quan hệ không tệ với Chung Hồng Ngọc.

Nàng nhìn thấy Chung Hồng Ngọc đang vẩy nước quét nhà, lập tức tiến lên và khẽ hỏi:

- Công tử làm sao vậy? Sao trông công tử có vẻ rầu rĩ không vui?

Chung Hồng Ngọc le lưỡi, kéo Hạ Hầu Oánh vào một căn phòng ngủ và dán Hộ Thân Phù lên, sau đó mới hạ giọng nói:

- Hôm nay công tử nhận được tin tức do Đào Hoa Đảo truyền tới, vị Vi tiên tử kia tọa hóa rồi...

- Tọa hóa à?

Hạ Hầu Oánh chợt kinh ngạc, sau đó hiểu ra:

- Đúng vậy, tính toán ngày tháng, vị kia đã hơn một trăm tuổi...

Tuy đại nạn thọ nguyên của tu sĩ Luyện Khí là hai giáp, nhưng bình thường rất khó sống đến lúc đó, trừ khi am hiểu dưỡng sinh hoặc tu luyện công pháp hệ mộc.

Vi Nhất Tịch đều không dính. Năm đó, cũng bởi vì nàng Trúc Cơ thất bại đã từng tổn thương nguyên khí, trăm tuổi tọa hóa cũng là chuyện hợp tình hợp lý.

- Công tử mất đi chất nữ, tất nhiên sẽ thương tâm khổ sở...

Hạ Hầu Oánh nói một lát, vẻ mặt cũng có chút kỳ lạ.

Dù sao, bây giờ công tử vẫn đang độ tuổi xuân, thậm chí có cảm giác càng sống càng trẻ tuổi. Ai có thể ngờ tới hắn lại có thể tiễn chất nữ của mình đi trước.

- Ôi... Trúc Cơ, Trúc Cơ à...

Hạ Hầu Oánh yếu ớt thở dài và nhìn về phía Chung Hồng Ngọc:

- Dời này, dì Oánh ngươi không trông cậy được, nhưng nữ tử ngươi bây giờ đã có thể đột phá đến Luyện Khí hậu kỳ, công tử lại coi trọng ngươi, ngươi cũng có hy vọng Trúc Cơ, tuyệt đối phải chuyên tâm trên con đường tiên đạo đấy...

- Dì Oánh, ta biết rồi.

Chung Hồng Ngọc nghiêm túc bảo đảm.

Nàng được đưa đến Trường Thanh Các từ nhỏ, ngoài công tử ra, người thân duy nhất của nàng chính là hai dì Ngôn Hồng Tụ và Hạ Hầu Oánh.

Lúc này, nàng nghe được đối phương căn dặn, tất nhiên sẽ nghiêm túc nhớ kỹ.

- Ơ? Không đúng...

Hạ Hầu Oánh bỗng nhiên lại nghĩ đến một chuyện không thích hợp:

- Nếu Vi tiên tử tọa hóa... Sao công tử nhà chúng ta không đi phúng viếng?

- Công tử quyết định không đi Đào Hoa Đảo, đã đuổi người tới báo tang đi...

Chung Hồng Ngọc rõ ràng cũng nghi ngờ.

Hạ Hầu Oánh lại nói ra tin tức U Nguyệt Phường thị bị công phá, có đội phỉ tu Trúc Cơ trốn vào Vạn Đảo Hồ, nàng đảo tròng mắt:

- Chẳng lẽ... Công tử lo lắng ra ngoài sẽ bị phỉ tu nhân lúc tập kích?

- Không đến mức đó chứ?

Chung Hồng Ngọc hơi kinh ngạc, nhưng bất chợt che miệng không dám nói thêm gì nữa.

Dù sao, Phương Tịch khiến người ta có cảm giác sẽ chết ở đây, bao nhiêu năm cũng không ra khỏi Long Ngư Đảo?

Hắn ỷ vào đại trận cấp hai trên hòn đảo bảo vệ, vẫn có phong cách bất động, cười nhìn phong vân.

...

Một phía khác, Phương Tịch bước chậm trên Long Ngư Đảo, đi tới dưới một gốc cây hoa đào. Hắn nhìn một cái túi trữ vật trong tay.

Sau khi Vi Nhất Tịch tọa hóa, có di ngôn sai người đưa vật ấy cho mình.

Sau khi hắn mở ra, bên trong là vật tư giá trị hơn một nghìn viên linh thạch. Rõ ràng nữ tử này còn nhớ rõ lời nói đùa của mình lúc trước.

- Ôi...

- Lần lượt tiễn người mình quen thuộc, đây cũng là nỗi bi ai của người trường sinh à?

Phương Tịch nghĩ đến năm trước nhận được tin tức, gia chủ Ngôn gia cũng tọa hóa, Ngôn Hồng Tụ vì thế khóc rống một trận và vội về trở lại chịu tang.

Có người nói Ngôn gia đã chỉ còn lại có hai ba con mèo nhỏ, cuối cùng không có cách nào, lập một Ngôn Đông Thanh là Luyện Khí tầng năm làm gia chủ.

Tất cả tu sĩ Vạn Đảo Hồ đều đang suy đoán, thời điểm Tam Phân Đường hủy diệt Ngôn gia đã không xa.

Điều này dẫn đến trong khoảng thời gian này Ngôn Hồng Tụ đều rầu rĩ không vui, khiến Phương Tịch cũng thiếu rất nhiều lạc thú.

- Chẳng qua, nếu đây là cái giá của trường sinh, ta cũng bằng lòng tiếp nhận!

Phương Tịch đi tới dưới Yêu Ma Thụ, một rễ phụ vươn ra liên kết với thân cây.

Hắn xuyên qua Yêu Ma Thụ, có thể nhìn thấy được rõ ràng ấn tỳ gỗ đen hình vuông gần như hòa làm một ở trong thân cây.

- Ất Mộc rót ta, hỏi đạo trường sinh...

Hắn nhắm mắt lại, một lần nữa rơi vào trong tu luyện Trường Sinh Thuật...

...

Đêm khuya, trên Vạn Đảo Hồ vẫn nổi sóng lớn.

Trên một hòn đảo hoang cách Long Ngư Đảo không xa, một đám phỉ tu đang tập trung lại một chỗ, nhìn về phía Long Ngư Đảo:

- Chẳng lẽ lão rùa già kia... đã sớm nghe được tin tức, bằng không vì sao chất nữ chết cũng không vội về chịu tang?

- Chẳng lẽ trong chúng ta xuất hiện kẻ phản bội!

Trong mắt một tu sĩ Trúc Cơ hiện lên ánh sáng màu xanh lam, nhìn về phía mọi người ở đây với vẻ tàn bạo.

Bình Luận (0)
Comment