Lệ Lôi với người áo đen trước đó thế mà cũng có mặt trong đám người này.
Ngoài bọn họ ra, không ngờ tất cả đều là tu sĩ từ Luyện Khí hậu kỳ trở lên!
Tu sĩ có đôi mắt ánh sáng màu lam này đạo hiệu là Càn Tân Tử, tu vi không ngờ đến Trúc Cơ trung kỳ. Hắn tu luyện một môn Linh Nhãn Thuật và cực kỳ am hiểu đấu pháp, chính là lão đại của đội phỉ tu này.
Ở dưới Càn Tân Tử chính là người áo đen nhị đương gia, tên là Lệ Không.
Về phần Lệ Lôi? Hắn che giấu thân hình và gương mặt, vốn là người ở bên ngoài tiêu thụ tang vật cho đám phỉ tu này.
Có ba Trúc Cơ lớn cùng với mười mấy tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ, thực lực của đội phỉ tu này đã vô cùng mạnh mẽ rồi.
Cũng chỉ có thực lực như thế mới có khả năng cướp sạch U Nguyệt Phường thị, thậm chí giết chết nữ Trúc Cơ đóng giữ ở U Nguyệt Môn.
- Càn Tân Tử lão đại... Có lẽ không phải vậy đâu.
Lệ Lôi vội vàng nói:
- Ta biết tính cách của Phương Tịch kia, hắn thật sự giống rùa vậy, không thích ra khỏi đảo... Có lẽ gần đây chúng ta làm một vụ ở U Nguyệt Phường thị đã khiến hắn sợ hãi, hoặc người này có ý chí sắt đá, cho dù chất nữ chết cũng không đi cúng tế...
- Việc đã đến nước này, chúng ta chỉ có thể đánh mạnh vào Long Ngư Đảo, trận pháp cấp hai phía trên kia là một phiền phức...
Càn Tân Tử nói.
Dù sao Long Ngư Đảo không phải Phường thị, không thể để phần lớn người của bọn họ ung dung trà trộn vào đi
- Mong lão đại yên tâm, ta đã sớm có sự chuẩn bị.
Lệ Lôi cười hì hì và lấy ra hộp gỗ lúc trước. Sau khi hắn mở ra, lấy từ trong đó ra một phù lục có ánh sáng màu bạc.
- Phá Cấm Phù cấp hai? Ngươi giỏi đấy!
Ánh sáng màu xanh lam trong mắt Càn Tân Tử phóng mạnh ra, cười ha ha hỏi:
- Ngươi cũng không sợ lỗ vốn à?
- Yên tâm, ta đã sớm tìm hiểu rõ ràng rồi. Phương Tịch kia là một kẻ tính tình như Tỳ Hưu, chỉ có vào không ra... Hàng năm, Long Ngư Đảo thu hoạch linh mễ, linh ngư... tuyệt đối chất đầy nhà kho, đồng thời bản thân hắn còn thường chế luyện một ít đan dược, phù lục, sai người vận chuyển tới Phường thị bán... Tuyệt đối giàu chảy mỡ!
Trong lòng Lệ Lôi đã tính trước mọi việc, nói.
Nếu hắn khảo sát thực một lúc, sẽ phát hiện cảnh tượng trong nhà kho linh mễ do Phương Tịch xây dựng khiến chuột thấy cũng phải rơi nước mắt... Đấy là nếu có chuột!
- Ừ, trên Long Ngư Đảo chắc hẳn còn có một Địa Sát Hồ, gần đây cũng sắp sinh ra sát khí... Ngoài ra, còn có một con yêu thú huyết mạch Giao Long, có lẽ có thể mở ra yêu đan cấp hai...
Càn Tân Tử nhìn về phía những thủ hạ tu sĩ Luyện Khí, cười hì hì:
- Chỉ cần phá được Long Ngư Đảo, hai linh vật Trúc Cơ này đều là của các ngươi!
- Lão đại, dẫn chúng ta làm thôi!
Một phỉ tu Luyện Khí viên mãn lập tức sáng mắt, kêu lên.
- Xông vào Long Ngư Đảo! Cướp giật linh vật Trúc Cơ!
Ánh mắt các phỉ tu Luyện Khí khác cũng đỏ lên.
- Được, tối nay chúng ta sẽ ra tay!
Càn Tân Tử rất hài lòng gật đầu.
...
Dưới màn đêm, Long Ngư Đảo giống như một cái bát úp bị bao phủ bởi một tầng sương mù tối đen, giống nhau một cái tô.
Một chiếc linh thuyền cực lớn chơt đám phỉ tu tới trước Long Ngư Đảo.
- Chờ tới lát nữa, ngươi phải chú ý đừng để bị lộ...
Lệ Không nói với Lệ Lôi:
- Chúng ta còn chờ Lệ đại đảo chủ tới trừ ma bảo vệ đạo, trừ bạo giúp kẻ yếu, ha ha...
- Yên tâm...
Lệ Lôi trả lời với vẻ mặt không thay đổi, hình dáng và tướng mạo của hắn đã hoàn toàn khác trước, thậm chí ngay cả thần thức và khí tức pháp lực cũng có sự thay đổi.
Nếu không phải trực tiếp nhìn thấy, nhất định sẽ cho rằng hắn và Lệ Lôi là hai người khác nhau.
- Trận pháp này...
Trong mắt Càn Tân Tử xuất hiện ánh sáng màu xanh lam, không ngừng quan sát Huyền Mộc Đại Trận, vẻ mặt trở nên vô cùng nghiêm trọng:
- Linh Mục Thuật của ta không ngờ không có cách nào xuyên qua, sợ rằng phẩm cấp đã đạt đến cấp hai thượng phẩm...
- Long Ngư Đảo Chủ này đúng là lắm linh thạch!
Lệ Không lẩm bẩm nói:
- Trước đây, U Nguyệt Phường thị cũng chỉ có một bộ trận pháp bảo vệ cấp hai trung phẩm...
- Trận pháp cấp hai thượng phẩm, nếu không phải có Phá Cấm Phù cấp hai phá từ bên trong ra, đánh từ phần ngoài vào sẽ chỉ có thể mở ra một lối đi, cũng sẽ áp chế uy năng của trận pháp trong thời gian ngắn ngủi thôi... Một khi vượt quá một thời gian nào đó, trận pháp khôi phục lại, chúng ta có khả năng sẽ thành con ba ba trong hũ.
Vẻ mặt Lệ Lôi cũng trở nên nghiêm trọng hơn:
- Bởi vậy, mấu chốt của trận chiến này chính là phải giết chết Phương Tịch ở trong thời gian ngắn! Thiếu đi Trúc Cơ hắn và người khống chế trận pháp, các tu sĩ còn lại hoàn toàn chưa đáng sợ hãi!
- Giao hắn cho ta!
Càn Tân Tử tự tin nói.
Dù sao, hắn là cao thủ Trúc Cơ trung kỳ. Cho dù hắn ở Bạch Trạch Tiên Thành cũng được coi là nhân vật đứng đầu một phương.