Hắn lại tu luyện bí thuật, muốn bắt một Trúc Cơ sơ kỳ sẽ không phải là vấn đề lớn.
- Bắt đầu đi!
Vẻ mặt Lệ Lôi nghiêm trọng. Hắn lấy ra Phá Cấm Phù cấp hai đánh vào Huyền Mộc Đại Trận.
Ầm ầm ầm!
Trận pháp bắt đầu dao động, vô số sương mù xám đen tản ra, hiện ra một lối đi, mơ hồ có thể thấy được cảnh tượng bên trong Long Ngư Đảo.
Sương mù xung quanh đều đang nhanh chóng tiêu tan. Vào giờ phút này, lực lượng đại trận dường như bị áp chế.
- Xông vào!
Càn Tân Tử khống chế linh thuyền lập tức đi dọc theo con đường, tiến vào trong Long Ngư Đảo.
- Giết giết giết!
Các phỉ tu đều đỏ mắt, đó là khát vọng đối với giết chóc.
Bọn họ đã từng làm chuyện như vậy rất nhiều lần rồi.
Vèo!
Một thuyền phỉ tu gầm thét nhảy vào Long Ngư Đảo, bất chợt lại phát hiện a tình hình không đúng.
Rắc!
Trường Thanh Các cùng với cảnh vật của nó ở phía trước bọn họ tản ra giống như hoa trong gương, trăng trong nước vậy, hiện ra từng mảnh sương mù tối đen dày đặc.
Vô cùng sương mù dày đặc che khuất bầu trời giống như một Ma Vực nào đó há miệng nuốt tất cả phỉ tu vào!
- Không tốt, của trúng kế rồi, mau rút lui!
Sắc mặt Càn Tân Tử biến đổi, nghiêm giọng quát một tiếng.
Linh thuyền cực lớn muốn quay đầu lại, nhưng Lệ hai người Lôi và Lệ Không lại hoảng sợ phát hiện ra, con đường màu bạc do Phá Cấm Phù cấp hai mở ra lúc trước đã tự nhiên biến mất một cách khó hiểu.
Thay vào đó là một bức tường sương mù tối đen chặn bọn họ lại!
- Không thể nào... Phá Cấm Phù cấp hai của ta...
Hai mắt Lệ Lôi trợn trừng, hình như bị điều gì đó đả kích mạnh mẽ.
- Đây là... Di chuyển hư không sao?
Trong mắt Càn Tân Tử phát ra ánh sáng màu xanh lam:
- Không... Không thể như vậy được!
- Chúng ta chắc hẳn rơi vào trong Sáo Trận của Trận Pháp Sư, ở bên ngoài là đại trận cấp hai, bên trong còn có một trận pháp huyễn thuật... Đáng chết, Long Ngư Đảo Chủ này che giấu thật sâu!
Hắn thà rằng tin tưởng Long Ngư Đảo Chủ là một vị Trận Pháp Sư tài cao giấu kỹ, cũng không tin đảo nhỏ nát này có thể bố trí ra trận pháp cấp ba!
Cái gì mà hư không di chuyển, tất cả hoàn toàn là ảo giác của mình!
Nhưng sau đó một khắc, Càn Tân Tử lại phát hiện ra một cấm chế năm màu hiện lên, bao vây toàn thân mình.
Chờ đến khi hắn lại xuất hiện lần nữa, hắn đã đi tới một chỗ khác.
Huynh đệ Lệ gia và đám thủ hạ Luyện Khí của hắn không ngờ đều đã biến mất!
Mặt đất đỏ như máu, bầu trời tối đen...
Hai màu đỏ và đen chưa bao giờ hòa hợp như lúc này. Chúng thống lĩnh tất cả mọi thứ ở đây. Không hề nghi ngờ, đó là một gốc Yêu Ma Thụ cực lớn nằm ở trung tâm của không gian.
mặt ngoài thân cây tối đen có từng hoa văn màu máu, trên tán cây cực lớn rủ xuống vô số rễ phụ, ở cuối rễ có treo từng thi thể!
Có yêu thú, cũng có người...
- Nói thật, ta vốn định thao túng trận pháp trực tiếp tiêu diệt các ngươi.
Phương Tịch đứng ở dưới Yêu Ma Thụ, nhìn Càn Tân Tử Trúc Cơ trung kỳ với vẻ mặt thản nhiên:
- Chẳng qua mấy ngày nay tâm trạng của ta không tốt lắm, đúng lúc các ngươi lại tới cửa, ta cũng có thể hoạt động gân cốt đôi chút...
- Long Ngư Đảo Chủ Phương Tịch!
Càn Tân Tử kiêng kỵ quát lớn:
- Ngươi không ngờ là Trận Pháp Sư?
Tu tiên giả có người nào không biết Trận Pháp Sư khó nhập môn nhất, càng khó có thể tinh thâm hơn?
Long Ngư Đảo Chủ này quả nhiên che giấu thật sâu!
- Ngươi đã đoán đúng rồi. Nhưng đáng tiếc không có tác dụng gì!
Toàn thân Phương Tịch phát ra ánh sáng màu xanh, pháp lực liên tục tăng lên, áp lực thuộc về Trúc Cơ trung kỳ bỗng nhiên khuyếch tán ra xung quanh.
- Ngươi đã thăng cấp Trúc Cơ trung kỳ?
Trong lòng Càn Tân Tử vô cùng hối hận. Trước đây, hắn không nên chạy tới Vạn Đảo Hồ. Đáng lẽ sau khi bọn họ cướp ở U Nguyệt Phường thị thì chạy đi chẳng phải tốt sao? Vì sao bọn họ còn muốn tới đây làm thêm một vụ chứ?
Nhưng lúc này, mọi chuyện đã muộn rồi.
Càn Tân Tử nhìn thấy Phương Tịch lấy ra linh khí Kim Giao Tiễn, hắn vội vàng vỗ một cái lên túi trữ vật, từ trong đó bay ra sáu lệnh bài tối đen, bảo vệ hắn ở trong.
Vù!
Cho dù Kim Giao Tiễn chỉ là linh khí hạ phẩm, nhưng nó được Phương Tịch rót pháp lực vào, từng phù văn trên đó phát ra ánh sáng rực rỡ. Kim Giao Tiễn bỗng nhiên kéo theo hai dải ánh sáng màu vàng dài mấy trượng, chỗ mép vô cùng sắc bén, cắt về phía Càn Tân Tử!
Rắc!
Rắc!
Hai dải ánh sáng màu vàng rơi vào trên tấm lá chắn sắt đen, phát ra âm thanh khiến cho người ta thấy ê răng, nhưng trên lệnh bài chỉ hiện ra vết xước mờ.
Càn Tân Tử thấy thế thì không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Lục Bác Lệnh này của hắn chính là linh khí phòng ngự trung phẩm, còn bởi vì chúng có một bộ sáu cái nên được xem là tinh phẩm trong linh khí phòng ngự!