Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 506 - Chương 506 - Thận Lâu Châu

Chương 506 - Thận Lâu Châu
Chương 506 - Thận Lâu Châu

Tuy ở dưới một đòn tiêu chuẩn cấp ba của Thiên Lang, mỗi người đều cụt tay cụt chân, tướng chết vô cùng khủng khiếp, nhưng điều đó không thành vấn đề đối với khôi lỗi gỗ!

Về phần người bị chết thật sự quá thảm quá nát, đã bị Phương Tịch trực tiếp xem là phân bón, chôn ở dưới Yêu Ma Thụ.

Hắn nhìn hai khôi lỗi gỗ cấp Trúc Cơ này, bỗng nhiên chỉ vào một người trong đó.

Đại hán trung tuổi với gương mặt không cảm xúc bước thẳng tới một bước, hai tay bấm pháp quyết, trong miệng phun ra một viên hạt châu màu trắng.

Hạt châu này chỉ có lớn bằng trái nhãn, xung quanh có một tầng sương mù quanh quẩn như mộng như ảo, không ngừng tản ra tia sáng mông lung, rõ ràng cũng là một món dị bảo.

Chờ đến sau khi Phương Tịch lấy đi hạt châu này, da mặt của người này động đậy, không ngờ biến thành một nam tử cao lớn râu quai nón mắt trợn ngược, tướng mạo uy mãnh mà hắn vẫn hết sức quen thuộc.

- Lệ Lôi?

Hắn liếc nhìn qua, ngược lại cũng không kinh ngạc, chỉ lẩm bẩm:

- Linh Không Đảo quả nhiên có phong thuỷ không tốt, chuyên khắc Trúc Cơ đấy... Ngư Linh Tử, lão tổ Ngôn gia, bây giờ lại đến lượt Lệ Lôi này... Mới có mấy năm chứ?

- Lần sau, nếu ta nhìn ai chướng mắt, không ngại đưa hắn lên Linh Không Đảo hắn... Có lẽ có thể có hiệu quả cũng không chừng.

Lệ Lôi phun ra hạt châu, Phương Tịch không dùng hai tay nhận lấy mà dùng thần thức đảo qua, lại dùng pháp lực chế luyện một lúc, một trang tin tức hiện ra. Đây chính là khẩu quyết thao tác kèm theo của bảo vật này.

- Thận Lâu Châu? Nghe đồn thuộc Thận Long, am hiểu nhất là thao túng thận khí, chế tạo ra huyễn thuật... Cho dù là tu sĩ cũng có thể mê hoặc. Thận Lâu Châu này được lấy ra từ một con Thận Bối mấy trăm năm công lực. Sau khi tu sĩ chế luyện có thể che giấu gương mặt và khí tức pháp lực của bản thân?

- Đối với ta, ta có Võ Thần biến hóa và Bách Huyễn Thuật, hình như tác dụng lặp lại rồi.

- Hơn nữa, bản thân ta luôn luôn hành sự quang minh lỗi lạc, không có kẻ thù nào!

Phương Tịch xúc động than một tiếng, lại cất Thận Lâu Châu cẩn thận vào trong túi trữ vật.

Rào rào!

Yêu Ma Thụ lay động, từng rễ phụ rủ xuống dưới treo từng bộ khôi lỗi lên.

Phương Tịch ngồi xếp bằng ở dưới Yêu Ma Thụ, bắt đầu tu hành Trường Sinh Thuật hôm nay.

Từng khí thảo mộc màu xanh lục thông qua rễ phụ liên kết tiến vào trong hình xăm Yêu Ma Thụ sau lưng của hắn, lại trải qua một lần thủ tục thuần hóa mới lưu chuyển toàn thân.

- Lần trước, lúc ta trồng cây ở Đào Hoa Đảo, Ất Mộc Pháp Thân bị bản năng của Yêu Ma Thụ ảnh hưởng, tiến độ đều yếu ớt... Lần này mới tính là thật sự lĩnh hội sự gian nan của nó...

- Nhưng ta không nhanh không chậm, dù sao thọ nguyên dài... Có thể tiếp tục tiêu hao.

Phương Tịch quan sát bên trong, phát giác trên Thanh Mộc Linh Thể của bản thân, chữ triện màu bạc đại biểu cho Ất Mộc Pháp Thân đã hoàn thành hơn nửa, hắn không khỏi âm thầm gật đầu.

- Dựa theo loại tốc độ này... Tối đa chừng mười năm sẽ thành Ất Mộc Pháp Thân!

- Trước đó, không chừng ta sẽ đột phá tới Trúc Cơ hậu kỳ trước...

Đồng thời trong lần tu luyện này, hắn cảm giác hiệu ứng ngược của Yêu Ma Thụ vô cùng mãnh liệt.

Dù sao chôn một vị Trúc Cơ trung kỳ còn có mấy tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ, viên mãn làm phân bón cho cây

- Lại tăng thêm không ít thọ nguyên...

- Cũng không biết, nếu như chôn Lưu Tam Thất trên người hình như mang theo loại linh thể thảo mộc kia, có thể mang tới cho ta hiệu ứng ngược thế nào?

- Chẳng qua... Người ta vẫn chưa đối địch với ta, làm như vậy sẽ không tốt.

Rất lâu sau, Phương Tịch đứng dậy, cảm nhận trong cơ thể truyền đến sinh cơ bừng bừng, hắn không khỏi lộ ra nụ cười thỏa mãn.

...

Ở Trường Thanh Các, Phương Tịch đi ra khỏi cấm địa Yêu Ma Thụ, tìm tới Chung Hồng Ngọc.

- Đảo chủ đại nhân...

Chung Hồng Ngọc hơi chột dạ hành lễ, bắp chân đều đang run rẩy. Nàng cho rằng Phương Tịch đã phát hiện chuyện mình nói nhỏ với Hạ Hầu Oánh, còn không biết sẽ trừng phạt mình thế nào.

- Bây giờ ngươi tu luyện thế nào? Ngươi có gặp phải vấn đề gì khó không?

- Mặc dù ta hiểu không nhiều vè Huyền Âm Công, nhưng ta còn có một vị bằng hữu tốt Trúc Cơ, ngươi đừng bỏ qua cơ hội này. Nếu ta không hiểu có thể viết thư hỏi thăm giúp ngươi...

Vẻ mặt Phương Tịch vô cùng hiền hòa, hỏi Chung Hồng Ngọc có nhiều vấn đề.

Huyền Thiên Tông nhà lớn nghiệp lớn, có lẽ hàng năm đều có thể nhận được không ít đệ tử có linh căn đặc biệt, nhưng hắn lại khác.

Hắn hiếm khi gặp phải một trường hợp Không linh căn, tất nhiên cần cố gắng nghiên cứu một lúc.

“Trên thực tế, cấp bậc linh căn mới là quan trọng nhất. linh căn ngũ hành hạ phẩm không bằng dị linh căn hạ phẩm, nhưng dị linh căn hạ phẩm không bằng linh căn ngũ hành trung phẩm...”

Phương Tịch hỏi mấy vấn đề, biết Chung Hồng Ngọc rất có thành tựu trong Thiểm Không Thuật, hắn lập tức hứng thú:

- Ngươi biểu thị cho ta một lúc...

- Vâng!

Bình Luận (0)
Comment