- Tiếp theo, chính là nhóm người kia?
Phương Tịch ngẫm nghĩ và vung tay lên, từng bộ khôi lỗi gỗ từ trên Yêu Ma Thụ hạ xuống.
...
- Chào các vị...
Lệ Lôi và Lệ Không đang dẫn người bỏ chạy thục mạng, lại phát hiện phía trước đột nhiên xuất hiện một điểm ánh sáng.
Phương Tịch đứng giữa không trung, thản nhiên nhìn một thuyền phỉ tu.
- Lão đại chúng ta đâu?
Lệ Không kiên trì hỏi một câu.
- Chết rồi...
Phương Tịch thờ ơ trả lời.
- Cái gì? Lão đại thế mà lại chết rồi?
Các tu sĩ Luyện Khí hoảng loạn, Lệ Lôi lại khàn giọng hỏi:
- Đạo hữu, chúng ta chịu tội... Không biết chúng ta phải làm sao thì ngươi mới chịu tha cho chúng ta?
Hắn nhìn thấy rất rõ ràng, đối phương có thể dễ dàng bắt và giết chết lão đại Càn Tân Tử, quả thật giống như lão tổ Kết Đan, những chuyện trước đó chỉ là chơi đùa với bọn họ thôi.
Nhưng người ở dưới mái hiên, lúc nên cúi đầu vẫn phải cúi đầu.
- Ta tha cho các ngươi à? Thật ra cũng không phải là không được...
Phương Tịch mỉm cười:
- Chỉ cần các ngươi phối hợp với ta hoàn thành một việc là được rồi.
Lệ Lôi và Lệ Không liếc mắt nhìn nhau, âm thầm đề phòng:
- Không biết là chuyện gì vậy?
- Thay ta thử uy lực của trận pháp này!
Phương Tịch vung tay lên, tất cả khôi lỗi yêu thú cấp hai không ngừng hiện lên ở xung quanh.
Năm con, mười con, mười lăm con...
Sắc mặt Lệ Lôi và Lệ Không dần dần trở nên tê dại, gần như cho rằng mình trúng huyễn thuật gì đó.
Trong phút chốc, ngón tay Phương Tịch giống như gảy dây đàn, bắt đầu thao túng khôi lỗi.
Rắc!
Một khôi lỗi hình con hổ há to cái miệng như chậu máu, từ trong đó phun ra một cờ trận!
Rắc!
Rắc!
Những khôi lỗi còn lại cũng làm ra động tác tương tự, có yêu lực mạnh mẽ rót vào trong cờ trận, khiến những lá cờ vốn nhỏ bỗng nhiên phồng to ra, hóa thành kích thước cao một trượng, ở trên đó lập lòe từng linh quang, trên thân cờ không ngờ vữ từng đầu sói sinh động...
Từng trận văn lập lòe, liên tiếp phát sáng và tạo thành cấm chế.
Từng cấm chế dung hợp, cuối cùng hình như hóa thành ảo ảnh một con Thiên Lang lông bạc mờ ảo...
Ở bên trong không gian lập tức tản ra khí tức vô cùng khủng khiếp.
- Yêu Vương?
Cổ họng Lệ Không kêu gào giống như người gần đất xa trời, phát ra tiếng hét tuyệt vọng.
- Thiên Lang Khiếu Nguyệt Trận! Mở!
Phương Tịch chỉ tay về phía linh thuyền, Thiên Lang cực lớn lập tức giơ móng vuốt cực lớn lên, vỗ nhẹ về phía linh thuyền!
Ầm ầm!!!
Vô số cuồng phong màu xanh hóa thành vòi rồng, kèm theo sóng pháp lực khiến tu sĩ Trúc Cơ phải biến sắc, cuốn những tu sĩ đang vô cùng tuyệt vọng ở phía trên linh thuyền vào trong đó!
Trên Long Ngư Đảo, ánh nắng buổi sáng le lói chiếu xuống.
Chung Hồng Ngọc bước ra khỏi phòng bế quan, đối mặt với ánh sáng bình minh và thích thú vươn vai một cái, bắt đầu cầm lấy chổi quét lá rụng và bụi bặm.
Trong bãi nuôi cá, Chung Kỳ với mái tóc trắng, dáng vẻ già yếu cười ha hả, cầm một thùng mồi câu cá cho Thanh Ngọc Lý Ngư ăn.
Trong Linh Dược Cốc, Hạ Hầu Tôn thét gọi từng linh nông bắt đầu làm việc vất vả cần cù...
Bọn họ không phát hiện ra biến cố đêm qua.
Hình như... Buổi tối chưa từng có phỉ tu tới đánh Long Ngư Đảo vậy.
Trên thực tế cũng đúng là vậy.
Bởi vì đặc tính của đại trận cấp ba, trên thực tế Phương Tịch trực tiếp thu những phỉ tu kia vào trong Ma Vực, sau đó mặc cho bên trong đánh tới long trời lở đất, bên ngoài vẫn hoàn toàn không phát hiện được gì.
Đây cũng là chỗ khủng khiếp của Cấm Đoạn Đại Trận!
Nếu không phải Phương Tịch muốn hoạt động tay chân, hắn thậm chí không cần lộ diện, chỉ dựa vào uy năng của bản thân trận pháp, lại có thể dễ dàng đùa chết đám phỉ tu này!
Trong cấm địa Long Ngư Đảo, dưới Yêu Ma Thụ, Phương Tịch nhe răng trợn mắt, nhìn từng khôi lỗi cấp hai bị phá hỏng gần một nửa. Hắn bắt tay vào tiến hành sửa chữa, thay vị trí bị hỏng...
- Ôi... ta chỉ nghiên cứu được một nửa Thiên Lang Khiếu Nguyệt Đại Trận... Cho dù bây giờ khiến yêu thú làm cột người đứng thi triển thuật pháp, ảnh hưởng vẫn quá mạnh mẽ...
Đây cũng không phải là trận pháp di chuyển, chỉ là bán pháp trận di động, ưu điểm là tiện bố trí, khuyết điểm là yêu thú phải làm cọc đứng, một khi di chuyển, trận pháp có nguy cơ tan vỡ...
- Còn nữa... Cờ trận và trận bàn không đủ vững chắc... tốt nhất là sử dụng nguyên liệu cấp ba, bằng không không được vài lần sẽ hỏng... Tốt nhất cũng đổi lại thành linh thạch thượng phẩm... Ta đi đâu tìm linh thạch thượng phẩm chứ?
- Lần này chế tạo Thiên Lang Khiếu Nguyệt Đại Trận miễn cưỡng có thể tính là cấp ba, cho dù sử dụng một hai ba lần sẽ hỏng, nhưng vẫn thật sự không tệ...
...
Sau khi xử lý xong một nhóm khôi lỗi cấp hai, Phương Tịch nhìn về phía một nhóm khôi lỗi gỗ vẫn đứng ở bên cạnh giống như cái xác biết đi.
Nhóm khôi lỗi gỗ này đều cụt tay gãy chân, hai người dẫn đầu không ngờ là cảnh giới Trúc Cơ sơ kỳ!
Đó chính là nhóm phỉ tu bị hắn bắt giữ đêm qua!