Ngày này, Phương Tịch đang tu luyện, bỗng nhiên cảm ứng được có một khí tức mạnh mẽ tiếp cận tới bên ngoài Huyền Mộc Đại Trận.
- Là Trúc Cơ hậu kỳ?
Hắn giật mình và hét to một tiếng.
Trong bãi nuôi cá, một bóng xanh gào thét một tiếng, giống như một dải lụa màu xanh lao khỏi đáy hồ, dâng lên một đợt sóng nước lớn xối ướt những người đánh cá xung quanh.
Cũng may Chung Kỳ đã sớm có sự chuẩn bị đối phó với điều này, bình chân như vại hút thuốc.
Ào ào!
Nước xuống xuống người hắn giống như gặp phải một tấm màng mỏng vô hình, trượt qua hai bên.
- Hì hì... Xem các ngươi kìa. Đã bao lâu rồi, các ngươi còn không luyện thành Phân Thủy Thuật này, đáng đời bị ướt sũng!
Chung Kỳ nhân cơ hội này rít một hơi thuốc lá, bắt đầu giáo huấn những người nuôi cá mới vào.
- Linh tôn điều động... Không biết bên đảo chủ xảy ra chuyện gì?
Một người đánh cá không để ý toàn người ướt sũng, nhìn về phía Trường Thanh Các.
Đối với bọn họ, Long Ngư Đảo Chủ là trời che chở cho bọn họ!
Từng hành động cử chỉ của hắn đều sẽ ảnh hưởng tới tương lai của Long Ngư Đảo!
- Ngươi ăn củ cải mặn lại quan tâm cà rốt nhạt... Đảo chủ rất vững vàng...
Chung Kỳ bĩu môi:
- Các ngươi có lẽ tới đúng lúc đấy. Long Ngư Đảo ta vững như Thái Sơn, chỉ cần không phải gặp phải cuộc bao vây tấn công giống như ba nhà, sẽ không có việc gì... Bây giờ trên đảo cũng ít tu sĩ, mỗi người đều có thể tu luyện trong động phủ có linh khí cấp hai... Nếu lúc lão phu còn trẻ có điều kiện như các ngươi, có lẽ ta đã sớm đạt tới Luyện Khí viên mãn rồi...
...
- Đi!
Thanh Giác Ngư Long lắc đầu vẫy đuôi bay đến Trường Thanh Các. Một bóng người lại hạ xuống đỉnh đầu nó, phân phó một tiếng.
Đại Thanh lập tức cưỡi mây đạp gió, khống chế mây mù bay tới sát phía ngoài Long Ngư Đảo.
Một luồng sáng đen xì lao nhanh tới, cũng dừng lại ở sát ngoài Huyền Mộc Đại Trận, trong đó hiện ra một đạo cô áo đen.
Đạo cô này trông rất xinh đẹp, nhưng vẻ mặt lạnh như băng, hai chân mày nhướng lên kèm theo sát khí đã phá hỏng vẻ đẹp vốn có của nàng.
Điều càng làm cho người ta đề phòng là ở trên người nàng tản ra một khí tức pháp lực vượt xa Trúc Cơ bình thường.
- Quả nhiên là Trúc Cơ hậu kỳ!
Phương Tịch buột miệng nói ra, vẻ mặt trịnh trọng.
Mỗi lần đột phá cảnh giới Trúc Cơ kỳ đều sẽ khiến pháp lực tăng lên tương đối khủng khiếp.
Lúc hắn vừa đạt tới Trúc Cơ, chỉ có hai mươi giọt chất lỏng pháp lực, bây giờ đã có hơn một trăm giọt.
Trúc Cơ trung kỳ đột phá hậu kỳ, pháp lực còn có một lần tăng vọt nữa.
Dựa theo hắn suy đoán, Trúc Cơ hậu kỳ ít nhất phải có khoảng hai trăm giọt chất lỏng pháp lực!
Gần như gấp mười lần tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ, cũng vượt qua tu sĩ trung kỳ rất nhiều, hình thành sự nghiền ép!
Càng không cần phải nói tới có vài bí thuật phải chờ cảnh giới đạt đến Trúc Cơ hậu kỳ mới có khả năng tu luyện.
Tổng hợp lại, mỗi tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ có thể xưng bá một phương ở Việt Quốc, chính là đại cao thủ chân chính.
Cho dù ở trong ba nước, mỗi vị Trúc Cơ hậu kỳ đều có tên có họ, bất luận đi đâu cũng có thể được người hậu đãi.
- Đại trưởng lão U Nguyệt Môn?
Gần Vạn Đảo Hồ chỉ có một nữ tu Trúc Cơ hậu kỳ. Phương Tịch thậm chí cũng không cần đoán đã biết được thân phận của đối phương.
- Long Ngư Đảo Chủ... Ngươi có từng nhìn thấy những người này không!
Đại trưởng lão U Nguyệt Môn không tiến vào Long Ngư Đảo, giọng nói của nàng già nua, rõ ràng đã từng trải qua thế sự xoay vần, biết được trận pháp của Long Ngư Đảo không tầm thường, dường như là cấp hai thượng phẩm. Cho dù là Trúc Cơ hậu kỳ mạo muội tiến vào, cũng sẽ có kết quả không quá tốt.
Lúc này, theo pháp lực của đại trưởng lão này tới, mấy ánh sáng hiện lên giữa không trung, hiện ra mấy bóng người.
“Đều đã gặp qua...”
Trong lòng Phương Tịch thầm nghĩ:
“Càn Tân Tử làm phân bón thúc... Lệ Không biến thành khôi lỗi của ta... Còn có những thủ hạ Luyện Khí kỳ kia... đều đang ở trên đảo của ta.
Nhưng hắn rõ ràng không thể nói ra chuyện này.
Hắn nhìn chăm chú một lát rồi mờ mịt lắc đầu:
- Ta chưa từng thấy qua... Chẳng lẽ mấy người này chính là phỉ tu đã cướp sạch U Nguyệt Phường thị?
- Đúng vậy!
Đại trưởng lão U Nguyệt Môn sử dụng giọng nói già nua dọa người nói tiếp:
- Nếu gặp được mong Long Ngư Đảo Chủ báo cho chúng ta biết... Lúc trước, lão thân đi Linh Không Đảo, đã xác nhận đường chủ của Tam Phân Đường Lệ Lôi cũng là người của nhóm phỉ tu này!
Thần thức mạnh mẽ của nàng phóng ra, muốn quan sát từng phản ứng rất nhỏ của Phương Tịch.
- Không ngờ là người này?
Phương Tịch hoảng sợ biến sắc:
- Nhờ có đại trưởng lão nhìn rõ mọi việc, bằng không Vạn Đảo Hồ ta sẽ lâm nguy mất. Không biết đại trưởng lão làm sao biết được? Có từng bắt được Lệ Lôi này chưa?
- Lệ Lôi mất tích từ lâu. Lão thân đã lùng bắt được một nhóm tu sĩ của Tam Phân Đường... Chuẩn bị dẫn từng người về soát hồn thẩm vấn…