Đại trưởng lão U Nguyệt Môn nhìn thấy Phương Tịch vẫn ở trong đại trận không ra ngoài, không khỏi mỉm cười.
Nàng nhớ lại những lời đồn mình nghe được, biết được Long Ngư Đảo Chủ này luôn đóng cửa không ra, là một tu sĩ cẩn thận khổ luyện, lúc này nàng không khỏi nói thêm vài câu:
- Bây giờ trong Vạn Đảo Hồ long ngư hỗn tạp, vàng thau lẫn lộn... Đạo hữu cũng phải cẩn thận nhiều hơn, đừng trúng kế của phỉ tu mới tốt... Lần này, lão thân có thể truy xét ra được Tam Phân Đường vẫn là nhờ có gia chủ Ngôn gia bí mật báo tin.
- Gia chủ Ngôn gia? Ngôn Đông Thanh?
Phương Tịch nhớ lại:
- Tu sĩ Luyện Khí tầng năm kia sao?
- Tuy thằng nhóc kia chỉ có Luyện Khí tầng năm nhưng có dũng có mưu... Đáng tiếc hắn là thân nam nhi, bằng không lão thân cũng muốn nhận hắn về làm đồ đệ.
Đại trưởng lão U Nguyệt Môn xúc động than một tiếng, bất chợt từ chối lời mời của Phương Tịch vào Trường Thanh Các uống một chén linh trà, nàng hóa thành một luồng ánh sáng rời đi xa.
Phương Tịch nhìn theo bóng dáng đối phương rời đi, lúc này mới giẫm lên Thanh Giác Ngư Long một cái, bảo Đại Thanh đưa mình trở lại.
- Ngôn Đông Thanh sao?
Hắn dựa vào trên đùi Ngôn Hồng Tụ, ăn linh quả do Hạ Hầu Oánh bóc, trong lòng thầm suy nghĩ.
Tộc trưởng Ngôn gia kia có thực lực thấp, vốn cả Vạn Đảo Hồ đều đang chờ Ngôn gia tới bao giờ sẽ bị hủy diệt.
Không ngờ được người này nắm lấy cơ hội, một lần hành động tiêu diệt Tam Phân Đường, một lần nữa đoạt lại cơ nghiệp Linh Không Đảo!
Thậm chí, chắc hẳn hắn còn khiến đại trưởng lão U Nguyệt Môn vui vẻ, đặc biệt chạy tới chỉ điểm một câu, chắc là bảo sau này đám người mình chiếu cố hắn nhiều hơn.
“Ngược lại cũng tính là có dũng có mưu. Ngôn gia có một vị gia chủ tốt đấy...”
- Hồng Tụ!
Phương Tịch nghĩ tới đây, bỗng nhiên mở miệng.
- Công tử?
Ngôn Hồng Tụ giật mình, đáp:
- Ta ở đây...
Thần thức của Phương Tịch đảo qua, phát hiện pháp lực căn cơ của Ngôn Hồng Tụ vô cùng vững chắc, có lẽ mấy năm sau có thể đột phá Luyện Khí tầng chín.
Một khi nàng đột phá Luyện Khí tầng chín, lại cố gắng thêm nữa, chưa chắc đã không có hy vọng Luyện Khí viên mãn.
Đến lúc đó, có lẽ nàng cũng có khả năng Trúc Cơ?
- Ngươi đi theo ta đã bao lâu rồi?
Phương Tịch thuận miệng hỏi.
- Đại khái khoảng ba mươi năm...
Ngôn Hồng Tụ sửng sốt, bất chợt khẽ trả lời.
- Nửa giáp à...
Phương Tịch thoáng tính toán, đã biết Ngôn Hồng Tụ cách đại nạn sáu mươi cũng không xa, không cẩn thận, cuộc đời này cũng không có hy vọng Trúc Cơ:
- Gần đây ngươi và trong nhà thế nào? Các ngươi có từng thư từ qua lại không?
- Có, nhưng chẳng qua là mấy bức thư nhà, nói vài chuyện vặt trong nhà thôi...
Trong lòng Ngôn Hồng Tụ căng thẳng nhưng không lộ ra ngoài.
Trên thực tế, trước đây nàng có nhận được một phong thư nhà, chính là do tộc trưởng Ngôn Đông Thanh bây giờ gửi tới. Trong thư, hắn bảo nàng cố gắng chăm sóc bản thân, lấy con đường tu tiên của bản thân làm đầu.
Lời trong lời ngoài đều ám chỉ nàng đừng bỏ qua cơ duyên Trúc Cơ từ Địa Sát Hồ của Long Ngư Đảo!
Nếu nàng có cơ hội thì nhất định phải tranh thủ. Ngôn gia sẽ cố gắng hết lực giúp đỡ nàng.
Ngôn Hồng Tụ thật ra chưa từng nghĩ tới chuyện Trúc Cơ, nàng cảm thấy nếu cuộc đời này có thể đạt tới Luyện Khí viên mãn, nàng đã rất thỏa mãn rồi.
Nhưng chẳng biết tại sao, hôm nay công tử bỗng nhiên nhắc tới chuyện này.
- Bây giờ gia chủ Ngôn gia không tệ, là một nhân vật có bản lĩnh đấy...
Phương Tịch cười như không cười nói. Trong ánh mắt có phần lo lắng của Ngôn Hồng Tụ, hắn lại lười biếng nằm xuống...
Nửa tháng sau, tin tức Linh Không Đảo lại đổi chủ được truyền khắp Vạn Đảo Hồ.
U Nguyệt Môn cũng tuyên bố Lệ Lôi chính là một phỉ tu, đồng thời treo thưởng kếch xù để phát lệnh truy nã người này.
Thế nhưng... mặc cho các tu sĩ thèm muốn giải thưởng lật tung cả Vạn Đảo Hồ một lượt, bọn họ đều không tìm được manh mối về Lệ Lôi và đám phỉ tu kia.
Bọn họ lại giống như... đột nhiên biến mất vậy.
Ngược lại, Lưu Tam Thất có tới thăm hỏi một lần, giải thích mình cùng Lệ Lôi tuyệt đối không có quan hệ gì, thái độ cẩn thận này khiến Phương Tịch cũng phải chú ý.
Người này không hổ danh đều là tu sĩ tu hành công pháp thuộc tính mộc giống hắn, từng hành động cử chỉ đều lộ ra sự vững vàng.
...
“Đại trưởng lão U Nguyệt Môn kia bắt được không ít người của Tam Phân Đường, có lẽ bọn họ biết được một ít nội tình...”
“Không chừng nàng cũng biết cả chuyện Càn Tân Tử lên kế hoạch tấn công Long Ngư Đảo.”
“Nói như vậy... Lần trước nàng qua gặp ra cũng có ý định thử thăm dò?”
“Chẳng qua, cho dù nàng là Trúc Cơ hậu kỳ, nếu nàng dám mạo hiểm xông vào Long Ngư Đảo, ta vẫn có thể khiến nàng thành phân bón cho cây!”
Phương Tịch vừa miên man suy nghĩ, vừa đi tới nơi sâu nhất của Trường Thanh Các.
Bong bóng trong Địa Sát Hồ liên tiếp nổ hai ba tiếng, từ trong đó xuất hiện từng luồng sát khí màu đen.