Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 511 - Chương 511 - Đột Phá Thất Bại

Chương 511 - Đột phá thất bại
Chương 511 - Đột phá thất bại

- Du lịch và đấu pháp cũng không thể, chẳng lẽ cần phải nhờ thời gian chậm rãi đánh bóng?

Phương Tịch trầm ngâm suy nghĩ.

Cho dù bây giờ tiếp tục ngồi tĩnh tọa tu luyện mỗi ngày, cũng sẽ không phá được cực hạn một trăm hai mươi giọt chất lỏng pháp lực. Pháp lực không thể tiến bước, có khả năng phải tiếp tục tích lũy mới có thể đột phá cảnh giới.

Trên cơ bản, ngoại trừ linh căn Thiên phẩm ra, mỗi tu sĩ Trúc Cơ đều sẽ gặp phải bình cảnh, thậm chí có người bị kẹt lại như vậy cả đời.

- Cũng may... Ta còn có một con đường!

Phương Tịch chậm rãi thở hắt ra một hơi:

- Tu sĩ Trúc Cơ kỳ linh căn Thiên phẩm tu luyện tuyệt đối không có bình cảnh, là vì thiên phú của bọn họ đủ tốt! Bây giờ ta bị kẹt lại ở bình cảnh chẳng qua là bởi vì thiên phú không đủ mà thôi... Lại ta lại tăng thiên phú lên, sau đó mới đột phá hậu kỳ, đại khái cũng rất đơn giản.

Trên thực tế, hắn cảm giác Thanh Mộc Linh Thể của bản thân có sức sống bừng bừng, rất có hiệu quả cho việc chữa thương.

Theo tình huống như vậy, chỉ chờ tới lúc dưỡng thương xong, hắn lại thử đột phá thêm vài lần, đại khái vẫn có thể đột phá được bình cảnh của Trúc Cơ hậu kỳ.

Chẳng qua Phương Tịch có cách tốt hơn!

- Trong vòng mười năm, Ất Mộc Pháp Thân của ta nhất định có thể thành tựu!

- Lấy tư chất Ất Mộc Pháp Thân, ta có thể trực tiếp đạp nát bình cảnh của Trúc Cơ hậu kỳ cỏn con này...

Phương Tịch thi triển một thuật làm sạch cho mình, pháp bào màu xanh trên thân lập tức rực rỡ hẳn lên.

Nhờ vào hiệu quả của Thanh Mộc Linh Thân, hắn nhanh chóng hồi phục. Sắc mặt hắn bây giờ đã giống như trước. Hắn lập tức đứng dậy, đi ra ngoài phòng bế quan.

Trước khi xuất quan, Phương Tịch suy nghĩ và giải trừ một phần hiệu quả Liễm Tức Thuật, tăng tu vi lên đến tình trạng mới vào Trúc Cơ trung kỳ.

Dù sao, lần này hắn bế quan đã tuyên bố với bên ngoài là phải thử đột phá bình cảnh trung kỳ.

Hắn đã dừng ở Trúc Cơ sơ kỳ hơn mười năm, mới có thể đột phá bình cảnh trung kỳ, theo người ở bên ngoài thấy, hắn đã không có hy vọng đột phá Kim Đan từ lâu.

Nhưng ít ra, hắn có thể hù dọa một số phỉ tu Trúc Cơ đang rục rịch.

Mấy năm qua, tình hình không tốt lắm. Theo tin tức từ chỗ Ngôn Trường Không gửi đến, đều là Bạch Trạch Tiên Thành rơi vào tình cảnh bấp bênh, Âu Dương Chấn cũng phần nào không trấn áp được, dẫn đến hai mươi chín đệ tử của mạch Bạch Phong Sơn ra ngoài bị tán tu cướp của và giết chết!

Sau khi đại trưởng lão U Nguyệt Môn tàn sát Tam Phân Đường, Vạn Đảo Hồ xem như được yên tĩnh một thời gian, nhưng lại bất chợt nổi sóng gió.

Thậm chí có lời đồn, Long gia một trong bảy đại thế gia Trúc Cơ trước đây của Việt Quốc cũng có ý định di chuyển tới Vạn Đảo Hồ.

Ở trong thời khắc bấp bênh này, Phương Tịch cảm thấy mình cần thể hiện ra một phần thực lực để trấn áp đám đạo chích.

- Công tử?

Bên ngoài phòng bế quan, ba nàng Hạ Hầu Oánh và Chung Hồng Ngọc, Ngôn Hồng Tụ đang lo lắng bất an chờ đợi thì cảm nhận được sóng pháp lực trên thân Phương Tịch còn mạnh hơn hơn trước, các nàng không khỏi lần lượt lộ vẻ vui mừng:

- Chúc mừng công tử đột phá thành công!

- Ôi... ý khổ luyện hơn một giáp mới mới miễn cưỡng đột phá Trúc Cơ trung kỳ, cuộc đời này có thể nhìn thấy phong cảnh Trúc Cơ hậu kỳ đã không có gì đáng tiếc nữa.

Phương Tịch lắc đầu và cười gượng.

- Đảo chủ đại nhân đột phá Trúc Cơ trung kỳ, còn chưa phải dựa vào đan dược trợ giúp, có thể xem là căn cơ vững chắc... Nếu tương lai có cơ duyên, chưa chắc đã khó thành đại đạo.

Chung Hồng Ngọc vội vàng an ủi.

Tu vi của nàng bây giờ lại đột phá đến Luyện Khí tầng chín, đuổi kịp Ngôn Hồng Tụ.

Về phần Hạ Hầu Oánh sao?

Nữ tử này còn không có chấp niệm muốn đột phá, lại dường như gặp phải bình cảnh, tu vi vẫn luôn giậm chân tại chỗ ở Luyện Khí tầng bảy, nhưng cũng xem như không tệ.

Phóng tầm mắt ra cả Long Ngư Đảo thậm chí là Vạn Đảo Hồ, nàng cũng có thể được xem là cao thủ một phương.

- Ừ, không tệ. Hôm nay vui mừng, chúng ta nên mở tiệc chúc mừng thôi... Ngươi sai người đi tới chỗ lão Chung bắt thêm mấy con Tiểu Thanh Long tới...

Nghĩ tới món ăn ngon Tiểu Thanh Long, Phương Tịch không khỏi thấy thèm ăn.

Lúc này, Hạ Hầu Oánh lại và Ngôn Hồng Tụ liếc mắt nhìn nhau và khom lưng nói:

- Khởi bẩm công tử... Chung Kỳ đã tọa hóa.

- Hả? Chuyện xảy ra khi nào?

Phương Tịch thoáng kinh ngạc.

- Trong lúc công tử bế quan, nghe nói hai ngày trước hắn vẫn còn khỏe mạnh, còn xuống nước đánh cá... Nhưng đột nhiên lại không thể đứng dậy, nằm trên giường hai ngày thì thọ nguyên hết, tọa hóa rời đi...

Ngôn Hồng Tụ bẩm báo:

- Bởi vì lúc đó công tử đang bế quan, chúng ta không dám bẩm báo, vẫn mong công tử tha tội...

- Thôi thôi...

Tính toán tuổi tác, lão Chung còn sống lâu hơn Vi Nhất Tịch rất nhiều năm, Phương Tịch còn có gì để nói nữa?

Chẳng qua hắn cũng là người đánh cá cho mình suốt nửa đời người, Phương Tịch vẫn nói:

- Để ta tới mộ phần của hắn, tiện thể hỏi thăm mọi người xung quanh xem hắn có nguyện vọng gì không? Nếu có thể giải quyết thì giải quyết cho hắn...

Bình Luận (0)
Comment