- Con rùa này tối thiểu ba bốn trăm năm... Xen lẫn Quy Bối Thảo, thật hiếm thấy!
Lưu Tam Thất thu Quy Bối Thảo cất vào trong hộp ngọc, lẩm bẩm.
Bỗng nhiên hắn ngẩng đầu, mới phát hiện mình cách Đại Mộng Trạch đã không xa, có thể nhìn thấy sương trắng mờ mịt.
Đại Mộng Trạch chính là hiểm địa của Việt quốc, đản sinh sương mù có thể ngăn cản thần thức, mặc dù Kết Đan lão tổ xâm nhập trong đó cũng sẽ lạc đường.
- Nguy hiểm thật... nếu để ngươi chạy vào Đại Mộng Trạch, thì đúng là không có cách nào.
Lưu Tam Thất bước lên mai rùa, thưởng thức cảnh sắc của Đại Mộng Trạch.
Bỗng nhiên hắn dụi dụi mắt, hoài nghi mình thấy ảo giác.
Ầm ầm!
Sau một khắc, mặt hồ bình tĩnh bốc lên, vô số tôm cá bị chấn lên mặt nước, giống như phát sinh địa chấn cỡ nhỏ.
Ầm ầm!
Phương hướng Đại Mộng Trạch, một đám mây mù bỗng nhiên tản mát, hiện ra một linh đảo nở rộ hào quang màu xanh ở trong đó!
Từng luồng từng luồng thanh hương tuôn ra bốn phía, càng có ánh sáng cấm chế phóng lên trời, hút sương trắng ở phụ cận vào.
- Cái này...
Thần thức của Lưu Tam Thất cẩn thận tới gần, tiếp xúc đến bản thể linh đảo, không khỏi giật nảy mình:
- Di tích xuất thế?
Hắn bằng vào thị lực, liền có thể nhìn thấy phía sau cấm chế có vô số kiến trúc, cùng pháp cấm cường đại!
Chỉ tới gần linh đảo, liền có một cỗ linh khí dư thừa đập vào mặt.
- Nguyên lai truyền thuyết thượng cổ đều là thật, mặt phía bắc Việt quốc vốn không Đại Mộng Trạch, nhưng về sau tu sĩ thượng cổ đại chiến, dẫn đến Đại Mộng Trạch xuất hiện... Bây giờ cấm chế của đảo này xuất hiện dị thường, dẫn đến sương mù tiêu tán, từ trong Đại Mộng Trạch nổi lên?
Lưu Tam Thất phỏng đoán, sau đó không che giấu được tham lam.
Đây chính là một di tích cổ đại!
Đương kim tu tiên giới, linh khí thiếu thốn, linh vật thưa thớt.
Mặc dù hắn là tu sĩ có Thảo Mộc Linh Thể, cũng bị bình cảnh Trúc Cơ trung kỳ đến hậu kỳ kẹp chặt, không thể tiến thêm.
Mà ở thời đại thượng cổ, nghe nói linh khí thiên địa dồi dào không gì sánh được, tu sĩ cấp cao đâu đâu cũng có.
Tu tiên giới bây giờ, không thiếu kẻ may mắn ngộ nhập di tích, thu hoạch được thượng cổ truyền thừa xuống linh đan diệu dược, thậm chí từ Trúc Cơ trực tiếp Kết Đan!
- Nếu là ta... Ta cũng có thể...
Ánh mắt của Lưu Tam Thất lộ ra vẻ kiên quyết, bay về phía hòn đảo kia.
Nhưng sau một khắc, hắn cảm giác thân thể như gánh thập vạn đại sơn, không thể không rơi xuống mặt hồ:
- Cấm chế cấm bay? Đại trận hộ đảo của đảo này, phạm vi lại rộng lớn như thế?
Ầm ầm!
Linh đảo vẫn còn tiếp tục biến hóa, một cột sáng màu xanh phóng lên trời, phương viên trăm dặm đều có thể thấy rõ ràng!
Long Ngư Đảo.
Phương Tịch đứng ở trên bến tàu, nhìn thuyền rời đi, trầm ngâm không nói.
Hắn vừa mới đưa tiễn Ngôn Hồng Tụ.
Nàng đã hơn 70 tuổi, từ lần trước Trúc Cơ thất bại, thân thể vẫn không được tốt.
Thậm chí theo thời gian trôi qua, hiệu quả của Cố Nhan Đan cũng dần dần trôi qua.
Dù sao đan này chỉ là linh đan cấp hai, chỉ có thể duy trì dung nhan không già mấy chục năm mà thôi...
Lại thêm gần đây gia chủ Ngôn gia Ngôn Đông Thanh tới bái phỏng, Phương Tịch liền thuận nước đẩy thuyền, cho phép Ngôn Hồng Tụ cáo từ.
Nàng muốn về Linh Không Đảo dưỡng lão, đồng thời lấy thực lực Luyện Khí hậu kỳ, còn có thể giúp đỡ gia tộc một chút.
- Đáng tiếc... thọ nguyên không lâu...
Phương Tịch lắc đầu, thu hồi thần thức.
Kỳ thật Hạ Hầu Oánh cũng có vấn đề giống như đối phương, bất quá đều có phương pháp giải quyết.
- Công tử...
Phương Tịch quay người liền gặp được một nữ tu trẻ tuổi cười nói tự nhiên, mị nhãn như tơ, con ngươi giống như biết nói chuyện.
- Ngôn Doanh, sau khi ngươi trở về, thì theo Hạ Hầu Oánh học...
Phương Tịch khoát tay, nàng là theo Ngôn Đông Thanh đến, nói là muốn thay thế chức vị của Ngôn Hồng Tụ.
Tư sắc của nàng còn hơn Ngôn Hồng Tụ, tựa hồ còn trải qua huấn luyện chuyên môn, khiến cho hắn rất hài lòng.
...
Ngẫu nhiên cùng người trẻ tuổi vui đùa, để Phương Tịch cảm giác không tệ.
Bởi vì mặc dù thân thể của hắn trẻ tuổi, nhưng tâm linh thường thường sẽ có chút biến hóa.
Ở cùng người trẻ tuổi nhiều hơn, để hắn cảm giác trái tim của mình cũng trẻ lại rất nhiều.
- Dù sao ta cũng là lão đầu tử hơn 140 tuổi...
- Được rồi, so với thọ nguyên dài dằng dặc, ta mới mười mấy tuổi...
Trường Thanh Các, Phương Tịch hất tay áo, nhìn cảnh sắc ở bên ngoài.
Bỗng nhiên, hắn nhìn về phía bắc Vạn Đảo Hồ, lông mày nhướng lên.
...
Mấy ngày sau, một tin tức to lớn từ Vạn Đảo Hồ truyền ra.
Phía bắc Vạn Đảo Hồ xuất hiện di tích thượng cổ!
Bởi vì di tích xuất thế động tĩnh quá lớn, Lưu Tam Thất không thể che lấp, dẫn đến rất nhiều tu sĩ phát hiện, sau đó tin tức như thủy triều càn quét bốn phương tám hướng!
Thậm chí ở thời gian ngắn truyền khắp Việt quốc, cũng khuếch tán về phía Bạch Trạch Tiên Thành, Mộc quốc cùng Vũ quốc.