- Những phù văn kia... có chút tương tự trận văn của hư không na di...
- Không... Phải nói những ngân văn này mới là quy tắc của thiên địa hiển hóa, bất luận phù lục hay trận pháp của tu sĩ, cũng chỉ là học tập cùng bắt chước mà thôi...
- Tương tự mà nói, Thanh Mộc Linh Thể cùng Ất Mộc Pháp Thân của ta, tựa hồ cũng là đạo lý giống nhau... Bởi vậy ngân triện cốt văn của Ất Mộc Pháp Thân, mới có hiệu quả gia trì Phù Lục chi đạo...
Mặc dù chỉ một sát na, nhưng Phương Tịch đã nhớ kỹ mấy phù văn không trọn vẹn kia, chuẩn bị ngày sau cẩn thận nghiên cứu.
- Đảo chủ...
Đúng lúc này, Chung Hồng Ngọc thành công Trúc Cơ, mở ra hai con ngươi, ánh mắt nhìn Phương Tịch phức tạp không gì sánh được.
Cho dù là đạo lữ, cũng không bị nhìn hết như vậy...
Nhưng từ nhỏ đã thành thói quen, làm cho nàng không dám, cũng không muốn phản kháng...
- Chúc mừng Hồng Ngọc ngươi thành công Trúc Cơ, thanh Linh khí hạ phẩm Kim Giao Tiễn này, xem như quà tặng ta đưa ngươi.
Phương Tịch sờ cái đầu nhỏ của Hồng Ngọc, lưu lại Kim Giao Tiễn, phủi mông một cái rời đi.
Đối với hắn mà nói, giá trị lớn nhất của Chung Hồng Ngọc đã sử dụng xong...
...
Trong mật thất.
Phương Tịch yên lặng nhớ lại mấy phù văn màu bạc không trọn vẹn kia.
Đồng thời so sánh đối chiếu Chư Thiên Bảo Giám trong thức hải.
Quả nhiên... Mặc dù hoa văn trên bảo giám mơ hồ, nhưng luôn có vài chỗ tương tự...
Trên mặt Phương Tịch hiện ra vẻ vui mừng.
Mặc dù thành quả rất nhỏ, nhưng dù sao cũng có phát hiện!
Hắn đứng dậy, đi vào phòng chế phù, trải rộng giấy linh phù, bắt đầu vẽ bùa.
Lúc trước Phương Tịch chỉ tương đối am hiểu phù lục Mộc hệ.
Mà lúc này, hắn không ngừng vẽ ở trên linh phù, cuối cùng ngưng tụ thành hình, bộc phát ra ánh bạc vặn vẹo hư không.
- Cấp hai thượng phẩm... Phá Cấm Phù!
- Quả nhiên, nguyên lý của Phá Cấm Phù liên quan đến Hư Không chi đạo...
- Mặc dù Phá Cấm Phù đến cấp ba, uy hiếp với trận pháp cùng giai giảm mạnh, nhưng Phá Cấm Phù cấp hai này, toàn bộ Việt quốc cũng không nghe qua mấy vị Phù Sư có thể vẽ thành... Dù sao muốn vẽ Phá Cấm Phù, bản thân ít nhất phải nghiên cứu trận pháp tinh thâm, lại phải liên quan đến Hư Không chi đạo, yêu cầu cực cao...
Phương Tịch không khỏi vui mừng.
Phù Lục chi đạo tấn thăng thành cấp hai thượng phẩm, hắn đã có thể nếm thử vẽ phù lục bảo văn!
- Mặc dù... vật liệu khó tìm!
- Nếu có thể gánh chịu bảo văn, tốt nhất cần giấy linh phù cấp ba...
Giấy linh phù cấp ba, cần linh mộc chí ít cấp ba, hoặc da Yêu Vương mới có thể chế tác.
Nhưng mỗi khi chế tạo ra một tấm, đều sẽ trở thành nội tình của tông môn Kết Đan như Huyền Thiên Tông!
Mấy ngày sau, Phương Tịch thần thanh khí sảng xuất quan.
...
Trong Trường Thanh Các.
- Đa tạ đảo chủ hộ pháp cho ta...
Chung Hồng Ngọc cũng ổn định tu vi Trúc Cơ kỳ, xuất quan bái tạ.
Sắc mặt nàng như thường, tựa hồ trước đó ở trong phòng bế quan phát sinh hết thảy đều bị lãng quên.
Phương Tịch cũng rất ưa thích nàng thức thời:
- Không tệ, Hồng Ngọc ngươi hẳn sẽ tổ chức Trúc Cơ khánh điển? Ân... Đằng sau chuẩn bị đi nơi nào tu luyện?
- Hồng Ngọc không muốn tổ chức Trúc Cơ khánh điển...
Chung Hồng Ngọc ôn nhu trả lời.
Dù sao tu sĩ ở Vạn Đảo Hồ đều nghèo kiết xác, mặc dù bày yến hội, cũng không thu được bao nhiêu lễ vật.
- Về phần tu hành?
Chung Hồng Ngọc nói:
- Hồng Ngọc muốn ở Long Ngư Đảo tu hành một đoạn thời gian, không biết có thể không?
- Tự nhiên có thể, Long Ngư Đảo thủy chung là nhà của ngươi.
Phương Tịch cười cười:
- Ta sẽ để hạ nhân phát một động phủ thượng phẩm cho ngươi.
Linh khí ở Long Ngư Đảo dồi dào, người tu hành cũng ít, động phủ dư khá nhiều.
- Đa tạ đảo chủ.
Chung Hồng Ngọc nghe vậy, trên mặt hiện lên vẻ vui mừng...
...
Chung Hồng Ngọc thành công Trúc Cơ, cũng chỉ có mấy người Nguyễn Tinh Linh biết được.
Phương Tịch mở tiểu yến chiêu đãi, cũng coi như kết thúc việc này.
Sau đó Chung Hồng Ngọc ở lại Long Ngư Đảo tiềm tu.
Tu luyện không ngày tháng, nháy mắt lại qua mấy năm.
Một ngày này, phía bắc Vạn Đảo Hồ.
Lưu Tam Thất hóa thành cầu vồng màu xanh, đang truy tung một cự quy.
Con rùa này dài mấy trượng, mai rùa đen kịt, trên đó mọc đầy rong rêu, còn có đất đá tích lũy, từ xa nhìn lại giống như một bãi đá ngầm màu đen.
Mà ở trong đá ngầm, còn có một vòng ánh sáng xanh biếc.
- Bắt!
Giữa không trung, Lưu Tam Thất khẽ quát, tung xuống một tấm lưới đánh cá màu đen.
Cái pháp khí này ở giữa không trung đón gió lớn dần, tựa như một mảnh vải, rơi vào trong thủy vực phương viên vài dặm.
Chờ lưới lớn thu hồi, vô số tôm cá xen lẫn con cự quy kia nổi lên mặt nước.
Cự quy ngao ngao kêu to, bộc phát ra yêu khí, thình lình đã đạt đến Luyện Khí viên mãn.
Lại thêm nó da dày thịt béo, yêu thuật Thủy hệ mạnh mẽ, tu sĩ Luyện Khí phổ thông gặp phải sẽ không làm gì được nó.
Bất quá Lưu Tam Thất sớm đã Trúc Cơ,còn là Trúc Cơ trung kỳ, nhẹ nhõm liền đánh ngã cự quy, giẫm lên mai rùa ngắt lấy linh thảo.