Chung Hồng Ngọc le lưỡi, lại đưa qua một ngọc giản:
- Ngọc giản này, chính là cấm chế của một khu vực hạch tâm, Nguyễn tỷ tỷ bất lực, muốn nhờ đảo chủ nhìn xem...
Phương Tịch tiếp nhận ngọc giản, thần thức tràn vào, liền thấy từng đạo cấm chế phức tạp huyền ảo, cộng đồng hợp thành một đóa hoa sen to lớn.
Đây là Nguyễn Tinh Linh dùng thủ đoạn lạc ấn hình dáng cấm chế lại.
Loại cấm chế hình hoa sen này, để Phương Tịch cũng thấy lạ lẫm.
Hắn trầm ngâm một phen, mới tiếp tục mở miệng:
- Loại cấm chế này... phong cách khá giống Phật môn... cấm chế Phật môn phần lớn lấy kiên cố nổi danh, khó mà thông qua phương thức mưu lợi giải quyết, chỉ có thể từ từ mài... Ta xem cấm chế này tuyệt đối đạt tới cấp ba, nếu không có Kết Đan lão tổ công kích thời gian dài, e rằng rất khó giải quyết...
- Đảo chủ thật lợi hại... Trước đó có một vị Trận Pháp Sư của Vũ quốc vênh váo hung hăng, nhưng cũng hoàn toàn không biết gì về cấm chế này.
Đôi mắt Chung Hồng Ngọc sáng lên:
- Nhất định phải Kết Đan lão tổ tự mình xuất thủ sao?
- Nếu có mấy vị Trúc Cơ hậu kỳ liên thủ tạo thành trận thế, đại khái cũng được, nhưng tiêu hao khá lớn... ở địa phương nguy hiểm như Phỉ Thúy Đảo, làm như vậy được không bù mất.
Phương Tịch lắc đầu:
- Cấm chế này ta cũng chỉ nhìn thấy biểu tượng, thâm ý trong đó còn cần lĩnh hội... Ngươi tới vừa vặn, mang theo hai lá thư của ta, phân biệt giao cho Lưu Tam Thất và Nguyễn Tinh Linh... Bây giờ Phỉ Thúy Đảo cực kỳ nguy hiểm, có thể trở về thì tận lực trở về cho thỏa đáng.
Mặc dù hắn biết hai người kia đạo tâm kiên định, chưa chắc sẽ nghe lời, nhưng hắn phải làm tận nghĩa vụ của bằng hữu.
- Vậy ta thì sao?
Chung Hồng Ngọc chỉ mình.
- Ngươi mới Trúc Cơ sơ kỳ, mặc dù thật có cơ duyên Kết Đan, còn giành được với người ta sao?
Phương Tịch liếc mắt.
Bất quá trong lòng lại nghĩ đến Triển Đồ.
Lần trước người này giấu đầu lộ đuôi tiến vào Long Ngư Đảo giao dịch, thủ bút khá lớn, nhìn bộ dáng có cơ duyên không nhỏ.
Xem ra cũng nên viết thư cho người này, liên lạc chút tình cảm.
Ta cũng không tham, có chỗ tốt chia cho ít là được...
Chung Hồng Ngọc ngoan ngoãn vâng một tiếng.
Trước đó nàng đi Phỉ Thúy Đảo mạo hiểm, đúng là cảm giác pháp lực của mình không đủ.
Ở trong một đống tu sĩ Trúc Cơ, đích thật là một trong mấy vị có khả năng vẫn lạc nhất.
Nếu không có khả năng lấy được linh vật Kết Đan, vậy chỉ là linh thạch cùng tài nguyên, dựa vào lợi ích ở Linh Không Phường Thị vẫn có thể lấy được, cần gì đi di tích thượng cổ liều sống liều chết...
Mỗi lần nghĩ tới đây, nàng không khỏi bội phục đảo chủ, năm đó mở lại Linh Không Phường Thị, đích thật là quyết định chính xác.
Tu luyện không ngày tháng.
Sau khi Phương Tịch bảo Chung Hồng Ngọc đưa tin, cùng Ngôn Doanh và Hạ Hầu Hinh uống rượu mua vui mấy ngày, lại tiếp tục bế quan dài dằng dặc.
Thời gian không biết qua bao lâu.
Trong phòng luyện phù, Phương Tịch tóc tai bù xù, nhìn chằm chằm từng tấm linh phù màu tím ở trước mặt.
Mặc dù những linh phù này trống rỗng, nhưng bên ngoài linh quang trong vắt, ngoại phóng bảo quang, hiển nhiên không phải phàm vật.
- Sau khi hỏng mấy lần, cuối cùng cũng luyện chế ra một nhóm linh phù cấp ba... Đáng tiếc bằng vào tạo nghệ Phù Sư cấp hai thượng phẩm của ta bây giờ, trừ luyện chế linh phù bảo văn, cái khác đều là lãng phí...
Lấy tu vi của hắn bây giờ, đi vẽ bảo phù cấp ba, tỉ lệ thất bại rất cao.
Bất quá Phương Tịch cũng không tham, sau khi một xấp linh phù trống tiêu hao hầu như không còn, có thể vẽ thành một tấm bảo phù cấp ba, thì mình đã kiếm lời.
Sau mấy tháng, hắn có chút buồn bực từ trong phòng chế phù đi ra, lại tiến vào phòng bế quan, ngồi xuống khôi phục công lực.
Khô Vinh Quyết chầm rãi vận chuyển, mỗi một lần đều mang đến cảm ngộ hoàn toàn mới.
Đây là Ất Mộc Pháp Thân điều khiển lộ tuyến vận hành của Khô Vinh Quyết, bất quá so với Thanh Mộc Trường Sinh Công, thì lộ ra khá chậm chạp.
Cũng may Phương Tịch là người rất kiên nhẫn, cứ như vậy chậm rãi chờ đợi.
Hắn lấy ra phần công pháp Nguyên Anh kỳ của Khô Vinh Quyết, mỗi ngày không ngừng lĩnh hội.
Bí thuật trong Khô Vinh Quyết, đại bộ phận đều bị hắn luyện thành, không có chút độ khó nào.
Trừ Khô Vinh Huyền Quang tinh thâm nhất, thì cái khác đều như vậy.
Phương Tịch không ngừng quan sát, liền thấy các loại bí thuật như Ất Mộc Chân Hỏa, Ất Mộc Thần Lôi… đồng dạng là pháp thuật thần thông có thể tu hành.
Trên thực tế... Mặc dù là Ất Mộc Thần Quang cũng có thể tu luyện được... Chỉ bất quá yêu cầu cao hơn một chút, đại khái cần tu sĩ Kết Đan tu luyện công pháp Mộc hệ đỉnh cấp tốn hao tâm huyết, mới có khả năng luyện thành, là thủ đoạn cấp ba chân chính... Hoặc tu sĩ Trúc Cơ thiên phú dị bẩm, cũng có khả năng luyện thành thần quang này?